Thiên La

Chương 462: Nội thành




Chương 462: Nội thành

Lâm Phong liếc nhìn vài vòng thì thấy tiểu sư tỷ đang đứng trong một gốc phòng, ánh mắt tức giận nhìn hắn.

- Sư tỷ có chuyện gì sao ?

- Đệ còn dám nói.

Trước khi tiến vào Vạn Bảo Các rõ ràng là tên sư đệ này đã hứa sẽ tài trợ cho nàng vài món nữ trang, kết quả là nàng đợi hơn một giờ vẫn không thấy được bóng dáng, còn tưởng là bị lừa rồi.

Trong lúc Phi Dao do dự có nên lấy ra mấy bình đan dược để đổi linh thạch hay không thì Lâm Phong cùng với một lão đầu xuất hiện, cả hai vừa đi vừa cười nói, bộ dáng vô cùng vui vẻ.

Vẻ mặt Phi Dao tràn đầy ủy khuất.

- Ta còn tưởng là đệ bỏ về rồi.

- Được rồi, để đệ giúp tỷ thanh toán.

Lâm Phong đi đến chỗ giao dịch thanh toán, lần này đúng là lỗi của hắn, vì lo thương lượng với Thẩm Thanh mà quên mất tiểu sư tỷ.

Sau khi rời Vạn Bảo Các, Lâm Phong cùng Phi Dao lại đi dạo thêm vài vòng để giúp sư tỷ giải tỏa tâm trạng rồi mới trở về.

Nội thành, Trang gia.

Bên trong một căn phòng sang trọng, huynh đệ Phi Phàm và Bất Phàm ngồi đối diện, mỗi người một vẻ mặt.

Trang Bất Phàm vui vẻ nhìn đại ca.

- Đệ vừa nhân được tin các vị trưởng lão đã đồng ý để huynh thi đấu với Lâm Phong.

Chuyện tiểu bối thi đấu thì gia tộc không nên xen vào nhưng lần này số tiền đặt cược không nhỏ, cần phải có sự đồng ý của các vị trưởng lão.

Trang Phi Phàm mặt không đổi sắc, dù Trang gia không đồng ý thì hắn cũng sẽ tự bỏ tiền cược để thi đấu với Lâm Phong.

- Chuyện ta kêu đệ đi điều tra thế nào rồi ?

- Đệ vừa nhận được tin tức liền chạy đến chỗ của huynh.

Lâm Phong chỉ vừa đến Đan Thành lần đầu, chắc chắn phải đi tham gia khảo thí, một khi hắn tham gia khảo thí nhất định sẽ để lộ thực lực.

Tuy Trang Phi Phàm không sợ Lâm Phong nhưng biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.



Theo những gì Trang Bất Phàm điều tra được thì trình độ đan đạo của Lâm Phong đã đạt đến bát đan thượng phẩm.

- Cái tên này cũng có chút bãn lĩnh.

- Nếu không có chút bản lĩnh thì sao có thể đánh bại đệ và Như Mộng.

- Lúc đó là do hắn dùng thủ đoạn.

- Thủ đoạn cũng là một phần của thực lực.

Trang Phi Phàm mỉm cười.

- Chỉ là lần này hắn không thể dùng thủ đoạn được.

- Đại ca nói không sai.

Thi đấu bên trong Đan thành chỉ có thể dùng thực lực, tuyệt đối nghiêm cấm sử dụng thủ đoạn, một khi bị phát hiện sẽ lập tức thu hồi đan huy, trục xuất khỏi Đan thành.

Trang Phi Phàm liếc nhìn tên đệ đệ ngồi bên cạnh.

- Đệ lập tức phái người tung tin trận đấu giữa ta và Lâm Phong ra ngoài, để càng nhiều người biết càng tốt.

- Chuyện này cứ giao cho đệ.

- Lần này ta nhất định lấy lại danh dự cho Trang gia, phải đạp tên khốn đó dưới chân.

Từ khi Trang Bất Phàm b·ị đ·ánh bại ở Nam Hoang, danh tiếng Trang gia ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, lần này chính là cơ hội tốt nhất để khôi phục danh dự, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Lâm Phong cùng tiểu sư tỷ đi dạo vài vòng thì trở về Tây Hương Lâu, trước tiên phải thông báo cho mọi người, sau đó sẽ tiến vào nội thành tu luyện.

Vừa về đến phòng, Lâm Phong nhận được tin tức trong thời gian hắn tham gia khảo thí thì Nam Cung Như Mộng có đến tìm nhưng chỉ đợi một lúc rồi rời đi.

- Nam Cung đạo hữu có nói là chuyện gì không ?

- Không có.

Huân Vũ khẽ lắc đầu, ánh mắt ẩn ý liếc nhìn nam nhân đối diện.

- Có phải giữa hai người có chuyện gì không ?



- Không có a.

Lâm Phong liều mạng lắc đầu, dù là có thì hắn cũng sẽ không ngu ngốc mà đi thừa nhận.

Huân Vũ chỉ nói thêm vài câu rồi xoay người rời đi, Lâm Phong còn chưa bước vào phòng thì một giọng nói từ đâu đó truyền đến.

- Kết quả thế nào rồi ?

- Không thấy sao còn hỏi.

Linh Mộng nhìn đan huy trên ngực hắn, ánh mắt tức giận ẩn hiện chút lo lắng.

- Chỉ có bát đan ?

- Là bát đan thượng phẩm đó.

- Nếu trình độ ngươi chỉ có nhiêu đó thì không cần phải thi đấu.

- Ta không đấu chẳng lẽ ngươi đấu ?

Lâm Phong đẩy cửa bước vào, bộ dáng mệt mỏi.

- Nếu không còn chuyện gì thì đừng làm phiền, ta muốn nghĩ ngơi.

- Ngươi…

Linh Mộng hít thở vài hơi để áp chế hỏa khí trong người.

- Ngươi nên tranh thủ tu luyện, thời gian diễn ra thi đấu còn chưa tới một tháng nữa, ta nghe nói lần này có rất nhiều người tham gia.

- Yên tâm, mọi chuyện đều nằm trong tính toán của ta.

Lâm Phong nhìn vẻ mặt kiềm nén của yêu nữ, hắn hiểu rõ nữ nhân này bình thường sẽ không quan tâm đến người khác nhưng vì chuyện lần này có liên quan đến tính mạng của sư phụ nên mới nhiều lời với hắn như vậy.

- Thật ra ta đã luyện thành cửu đan.

- Thật sao ?

- Ta lừa ngươi thì có lợi ích gì ?



- Tại sao…

Trong đầu Linh Mộng đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ, tên ngốc này rõ là cố ý giả heo ăn thịt hổ.

Hôm trước Lâm Phong và Trang Phi Phàm đã đánh cược, Đan thành lại là địa bàn của Trang gia, khả năng bị đối phương theo dõi là có, cho nên hắn không muốn để lộ thực lực của bản thân.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Linh Mộng lại ẩn hiện lửa giận.

- Nếu ngươi đã có kế hoạch tại sao lại không thông báo cho ta ?

- Quên.

- Ngươi… ngươi đừng vội đắc ý, ta nghe nói nữa năm trước Trang Phi Phàm đã luyện thành bát đan thượng phẩm.

- Lợi hại.

Thật ra Lâm Phong đã sớm luyện thành cửu đan nhưng phải có thông thiên đỉnh và vô cực thánh thụ hỗ trợ, bây giờ thì hắn đã có thể tự lực gánh sinh.

Linh Mộng nhìn bộ dáng thờ ơ của tên khốn đối diện chỉ muốn đi tới đá cho vài cái, ánh mắt do dự vài lần cuối cùng xoay người rời đi.

Hôm sau, tin tức liên quan đến trận đấu giữa Lâm Phong và Trang Phi Phàm không biết từ lúc nào đã truyền khắp Đan thành, trở thành chủ đề bàn tán của vô số tu sĩ.

Phần lớn đều cho rằng Trang Phi Phàm sẽ là người giành chiến thắng, một số nơi đã bắt đầu mở sòng đặt cược.

Bên ngoài nội thành, có một đôi nam nữ đang đứng chờ thành vệ kiểm tra, lúc sau một tên vệ binh đi tới, hắn lấy ra hai cái đan huy đưa cho đối phương.

- Mời hai vị đi theo tại hạ.

- Đa tạ.

Xung quanh nội thành tổng cộng có mười hai tòa thiên trận, muốn đi vào bên trong chỉ hai cách, một là trực tiếp xông vào sau đó bị cả thành đuổi g·iết, cách còn lại là dùng đan huy.

Khi làm thủ tục đăng ký ở Đan Hội, tu sĩ phải để lại đầy đủ thông tin cùng với một giọt tinh huyết, nếu như thông qua khảo thí thì giọt tinh huyết đó sẽ được dùng để luyện chế đan huy.

Mỗi đan huy chỉ có một vị chủ nhân, tuyệt đối sẽ không thay đổi, cho nên muốn trộm đan huy để tiến vào nội thành là chuyện không có khả năng.

Nội thành không giống như ngoại thành, nơi đây không có thương hội, tửu điếm cho nên trước khi tiến vào phải đến chỗ thành vệ đăng ký.

Sau khi hoàn thành thủ tục sẽ có người đưa đến chỗ tu luyện bên trong nội thành, mỗi vị đan sư chỉ đươc ở một chỗ, là tốt hay xấu còn phải xem vào số bảo thạch bên trên đan huy.

- Nơi này là nội thành sao ?

Vừa bước qua đại trận, Lãnh Phi Dao đưa mắt nhìn vài vòng xung quanh, cảnh vật bên trong nội thành hoàn toàn khác với tưởng tượng của nàng.