Chương 460: Khảo thí
Huân Vũ nhìn đôi nam nữ chạy vội ra bên ngoài, ánh mắt khó hiểu.
- Có cần phải gấp như vậy không ?
- Bây giờ hắn không đi thì chút nữa sẽ không còn cơ hội.
Linh Mộng hờ hững trả lời, lúc nãy nàng nhìn thấy Lâm Phong đã lén bỏ thứ gì đó vào bình linh tửu, với tính tình có thù tất báo của hắn chắc chắn không phải là thứ tốt đẹp gì.
- Ui…
- Các huynh đệ ở lại vui vẻ, tại hạ có chuyện đại sự cần ui…
- Ta cũng ui…
Đúng lúc này bàn bên cạnh liên tục truyền đến vài thanh âm kiềm nén, đám thanh niên vừa rồi còn bàn tán về Lâm Phong đều ôm bụng chạy tán loạn.
Tên tiểu nhị vội hét lên.
- Mấy tên đó chưa trả linh thạch, mau bắt lại.
Chúng nữ vừa nhìn liền biết là chuyện tốt mà Lâm Phong đã làm, nghĩ đến bộ dáng của mấy tên kia, các nàng không còn tâm trạng nào tiếp tục ăn uống.
Huân Vũ chán nản thở dài, bây giờ nàng đã hiểu vì sao Lâm Phong lại bỏ chạy, Phong Thanh Thanh tức giận rời đi, ánh mắt Linh Mộng còn ẩn hiện cả sát khí, có lẽ cả ngày hôm nay nàng cũng không ăn nỗi nữa.
Lúc này Lâm Phong và Phi Dao đang trên đường đến Đan Hội, đột nhiên hắn cảm giác cả người lạnh toát, ánh mắt liên tục liếc nhìn xung quanh.
- Hình như có sát khí.
Thật ra hắn chỉ muốn chơi đám người kia một vố chỉ là không ngờ độc dược phát tác quá nhanh liên lụy đến cả chúng nữ.
- Tiểu Phong tử, đợi khảo thí kết thúc thì chúng ta đến Vạn Bảo Các đi dạo có được không.
- Không thành vấn đề.
Lâm Phong lập tức gật đầu, mỗi lần đến một thành trì thì chuyện đầu tiên hắn làm là chạy đến Vạn Bảo Các tìm bảo vật, hôm qua hắn phải gặp gỡ đám người Tây Hoang nên vẫn chưa có thời gian.
Đan Hội là một trong những nơi nổi danh nhất Đan Thành, có thể sánh ngang với Vạn Bảo Các, tu sĩ nơi này không ai là không biết.
Bên trong Đan Thành có một con đường nối liền nội thành và ngoại thành gọi là đan lộ, những nơi nổi tiếng nhất trong thành đều tập trung ở hai bên con đường này.
Lâm Phong đi dọc theo đan lộ nữa canh giờ thì nhìn thấy một tòa nhà to lớn, bên trên đại môn có treo một tấm bảng hiệu hoàng kim lấp lánh.
- Đan Hội, chắc là nơi này rồi.
Bên trong Đan Hội là một không gian vừa rộng lớn vừa sang trọng, ngoài trừ bảo thạch được trang trí khắp nơi thì còn trồng thêm cả đống linh dược.
Hai người Lâm Phong vừa bước vào liền ngửi được hương dược nồng đậm, mùi hương này không chỉ tỏa ra từ linh dược mà còn đến từ đan dược.
- Nhiều người như vậy sao ?
Lãnh Phi Dao nhìn cả ngàn người tụ tập phía trước, vẻ mặt buồn bực.
- Không biết khi nào mới đến lượt chúng ta.
- Đám người đó không phải đến đây để khảo thí.
Lâm Phong đi tới một gốc của đại sảnh, nơi này có treo một tấm bảng lớn, bên trên ghi đầy đủ quy tắc của Đan Hội, người vi phạm sẽ lập tức bị đuổi khỏi Đan thành.
Đan Hội không chỉ là nơi khảo thí mà còn là nơi tiếp nhận luyện đan, tu sĩ chỉ cần đi tới chỗ đăng ký giao đủ số linh dược và linh thạch, đợi khi tới hạn thì đến lấy đan dược.
Tất cả đan sư đã từng khảo thí bên trong Đan Hội đều có thể tiếp nhận luyện đan, lợi nhuận chia đều cho hai bên.
Lãnh Phi Dao nhỏ giọng thì thào với tên sư đệ bên cạnh.
- Tiểu Phong tử, đợi khi chúng ta khảo thí xong sẽ ở lại đây luyện đan có được không ?
- Không được.
Lâm Phong xoay người rời đi, hắn phải tranh thủ khảo thí để còn thời gian chạy đến Vạn Bảo Các thử thời vận.
Lãnh Phi Dao vội đuổi theo.
- Đệ không muốn kiếm linh thạch sao ?
- Không có hứng thú.
- Có phải lúc nãy đệ ăn chưa đủ nên không có sức suy nghĩ không, đợi ta với…
Lâm Phong đi tới nơi khảo thí, hôm trước hắn và tiểu sư tỷ đã hoàn thành thủ tục đăng ký, bây giờ chỉ cần luyện đan là xong.
Cả hai được đưa vào bên trong một căn phòng chờ, nơi này cũng có vài người đang chờ đợi đến lượt khảo thí.
Lúc sau có một thanh niên bước vào, ánh mắt đảo qua một vòng, cất giọng nói.
- Lâm Phong, Lãnh Phi Dao.
Hai người Lâm Phong chỉ vừa vào phòng, chỗ ngồi còn chưa ấm thì đã bị gọi tên, một thanh niên bất mãn phản đối.
- Rõ ràng là hai tên đó vào sau chúng ta, sao lại được khảo thí trước ?
- Đúng vậy, ta phản đối.
- Như trên…
Thanh niên đứng bên ngoài phòng lạnh lùng nhìn đám người bên trong.
- Vị đạo hữu nào muốn phản đối cứ đến đại môn Lý gia, chúng ta sẵn sàng tiếp đón.
Lâm Phong nhìn đám người trong phòng đều câm lặng, hắn vội dẫn theo sư tỷ rời đi.
Thanh niên đi tới trước một căn phòng thì dừng lại, vẻ mặt mỉm cười nhìn hai người bên cạnh.
- Lãnh đạo hữu mời vào bên trong.
Đợi Lãnh Phi Dao bước vào phòng thì thanh niên tiếp tục dẫn Lâm Phong đến một căn phòng khác, theo quy định thì mỗi phòng chỉ có thể khảo thí một người.
Lâm Phong đẩy cửa bước vào, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, bên trong căn phòng khá đơn giản, trừ chỗ luyện đan ra thì chỉ trưng bài một vài vật phẩm liên quan đến đan đạo.
Giữa phòng có một trung niên nam tử, dáng ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt nghiêm túc, người này mặt đan phục, trước ngực có một cái huy hiệu hình đan đỉnh.
- Không ngờ là lục đan.
Bên trên huy hiệu có tổng cộng sáu viên bảo thạch chứng tỏ người này đã đạt đến cảnh giới lục đan, nếu là ở Nam Hoang có thể xem là thiên tài đan đạo được thánh cung bồi dưỡng.
Lâm Phong mỉm cười nhìn đối phương.
- Tại hạ Lâm Phong đến khảo thí đan đạo.
- Bắt đầu đi.
Trung niên nam tử khẽ gật đầu, Lâm Phong lấy ra hắc đỉnh cùng với mấy gốc linh dược đã chuẩn bị sẵn đưa tới cho đối phương kiểm tra.
Trong quá trình khảo thí, tất cả nguyên liệu đều do người tham gia chuẩn bị, Đan Hội chỉ chịu trách nhiệm quan sát.
Sau khi linh dược kiểm tra xong, Lâm Phong bắt đầu luyện đan, động tác thành thạo như đã làm qua hàng ngàn lần, vừa nhìn liền biết là loại chuyên nghiệp.
Một canh giờ trôi qua, tám viên đan dược đồng nhất xuất hiện bên trong hắc đỉnh, trung niên nam tử kiểm tra một lúc rồi gật đầu.
- Bát đan thượng phẩm, với trình độ của đạo hữu có thể khiêu chiến thiên kiêu trên đan bảng.
- Đạo hữu quá lời.
Lâm Phong lấy ra một cái bình ngọc thu lại toàn bộ số đan dược rồi rời đi, vừa bước ra cửa phòng liền nhìn thấy tiểu sư tỷ đứng đợi sẵn, vẻ mặt hình như có chút không tốt.
- Sư tỷ có chuyện gì sao ?
- Ta bị người khác ức h·iếp.
Lãnh Phi Dao ủy khuất nhìn tên sư đệ đối diện, hai mắt đỏ hoe, trình độ của nàng miễn cưỡng có thể luyện chế thất đan nhưng vì cái tên phụ trách khảo thí cứ nhìn chằm chằm làm cho nàng không thể tập trung nên chỉ luyện thành lục đan.
- Vẻ mặt của cái tên đó giống như sợ ta g·ian l·ận vậy, tức c·hết đi được.
- Không sao, lục đan cũng đủ tiến vào nội thành rồi.
Lâm Phong nhỏ giọng an ủi, lúc nãy tên phụ trách cũng nhìn hắn như t·ội p·hạm nhưng vì hắn là thanh niên cứng nên không bị ảnh hưởng.
Muốn vào nội thành thì ít nhất phải đạt đến trình độ tứ đan, trình độ đan đạo càng cao thì sẽ có được vị trí tu luyện càng tốt.