Chương 449: Khe nứt
Linh Mông hừ lạnh nhưng khi nghe hắn đảm bảo thì trong lòng nàng dễ chịu hơn một chút.
- Cho dù ngươi có thể tiến vào Thiên Hỏa Sơn thì cũng chưa chắc đã lấy được thánh liên.
- Ta chỉ có thể làm hết sức.
- Thứ này cho ngươi.
Linh Mộng lấy ra vài tờ địa đồ ném cho hắn.
- Chỉ cần ngươi lấy được thánh liên thì những ân oán trước đây ta sẽ không tính với ngươi.
Nàng nói xong liền rời đi, Lâm Phong cầm mấy tờ địa đồ lên quan sát, vẻ mặt kinh ngạc.
- Là địa đồ của Đan thành, còn có cả Thiên Hỏa Sơn.
- Nha đầu này làm việc không tệ.
Lâm Phong nhìn qua địa đồ của Thiên Hỏa Sơn một lúc sau đó ném hết cho lão đầu, bây giờ hắn đã hiểu vì sao yêu nữ nói thánh dược khó lấy.
Đan thành được chia làm nội thành và ngoại thành, mỗi thành đều có vài cái thiên cấp trận pháp phòng ngự, hộ vệ canh chừng mọi lúc mọi nơi.
Thiên hạ chỉ biết Đan thành có một ngọn Thiên Hỏa Sơn còn bên trong cự sơn có gì thì ít người rõ, thông tin liên quan đến nơi này đều là tuyệt mật, ngay cả yêu nữ cũng chỉ lấy được địa đồ phụ cận cự sơn.
Thiên Hỏa Sơn được tam đại gia tộc bảo vệ, người ngoài tuyệt đối không thể tới gần, cơ hội duy nhất chính là trận chiến thiên kiêu bảng lần này.
Mười năm một lần, tam đại gia tộc sẽ mở phong ấn của Thiên Hỏa Sơn, chỉ có những thiên kiêu đan đạo ưu tú nhất mới được phép tiến vào.
- Kèo này căng đét.
- Tiểu tử ngươi cứ yên tâm tu luyện, còn lại giao cho lão phu.
- Làm phiền tiền bối.
Hôm sau, đám người Lâm Phong tiếp tục lên đường, bọn họ vừa đi được một lúc thì có một lão đầu đuổi tới, người này là đà chủ Cự Thiên bang, tu vi tôn giả.
Từ sau khi gặp phải sa tặc, Lâm Phong quyết định giấu luôn thiên ảnh ma điêu, dù cho tiểu sư tỷ có dụ dỗ hay đe dọa thì hắn cũng không để lộ.
Nhờ đó mà một đường thuận lợi, những ngày tiếp theo sóng yên biển lặng, ngay cả một đầu yêu thú cũng không gặp được.
Lúc này, đám người Lâm Phong đang trên đường phi hành thì phía trước xuất hiện một đạo thất sắc linh quang.
- Đó là phong linh.
- Thật sao ?
Lãnh Phi Dao nghe sư đệ nói, vẻ mặt vui mừng, nhiều ngày lang thang bên trong Sa Nguyên làm cho nàng nhớ đến cảm giác yên bình bên trong thành trì.
- Cuối cùng cũng gặp được một cái thành trì.
- Phí trước đúng là phong linh nhưng bên trong lại không có thành trì.
Lý Tiểu Âm nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Phi Dao liền giải thích.
- Phần lớn phong linh đã bị Sa Nguyên nhấn chìm, xây thành trì nơi này rất nguy hiểm.
Khi mọi người tới gần thì nhìn thấy phong linh nơi này đúng là nhỏ hơn rất nhiều, diện tích chỉ bằng hai phần so với một cái tiểu trành trì.
Thật ra bên trong Sa Nguyên có rất nhiều phong linh nhưng phần lớn đều bị nhấn chìm, đây cũng là lý do khiến cho số lượng thành trì của Tây Hoang ít hơn những hoang vực khác.
- Đúng rồi, gần đây có một cái khe nứt, mọi người có muốn đi xem thử không ?
Lâm Phong nghe đến khe nứt, hắn lại nhớ đến đầu ngoại vực yêu thú, từ khi thanh niên này bị lão đầu dùng tỏa thiên thạch phong ấn thì vẫn chưa có cơ hội sử dụng.
- Tây Hoang cũng có khe nứt sao ?
- Đúng vậy.
Lý Tiểu Âm gật đầu.
- Tiểu nữ nghe nói không chỉ Tây Hoang mà tất cả hoang vực còn lại đều có khe nứt xuất hiện, hơn nữa số lượng còn không ngừng tăng lên.
Giọng nói lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử mau đến đó xem thử.
- Được rồi.
Lâm Phong mỉm cười nhìn nữ tử bên cạnh.
- Làm phiền Lý đạo hữu dẫn tại hạ đến đó một chuyến.
- Không phiền, nơi đó chỉ cách đây hơn trăm dặm.
Linh Mộng nghe Lâm Phong muốn đến khe nứt, vẻ mặt không tốt.
- Ngươi đừng quên nhiệm vụ trên người, lần này không phải đến đây để tham quan.
- Chỉ đến đó nhìn một cái chắc là không tốn nhiều thời gian.
Lý Tiểu Âm khẽ gật đầu.
- Nếu đừng nhìn từ xa thì chỉ cần vài canh giờ.
- Vậy chúng ta mau đi thôi.
Vài giờ trôi qua, đám người Lâm Phong lần nữa dừng lại, phía trước bọn họ là một vết nứt lơ lửng giữa không trung, thứ này giống như một cái miệng dọc u ám không ngừng thôn phệ Sa Nguyên.
Lý Tiểu Âm nhìn một lúc thì nhíu mày.
- Hình như cái khe nứt này lại lớn hơn thì phải.
Lý lão đứng bên cạnh khẽ gật đầu.
- Không sai, lần trước lão phu đến đây thì thứ này chỉ cao khoảng mười trượng.
Lâm Phong nhìn cái khe nứt trước mặt, cao khoảng mười mấy trượng, so với cái ở Nam Hoang thì nhỏ hơn rất nhiều nhưng vẻ mặt hắn lúc này lại cực kỳ khó xem.
Nếu cái khe nứt ở Tây Hoang có thể phát triển thì cái khe nứt ở Nam Hoang cũng có thể, như vậy tốc độ sụp đổ của đại lục sẽ ngày một nhanh hơn.
- Lão không có ý kiến gì sao ?
Lão đầu trầm giọng một lúc rồi thở dài.
- Hết cứu.
- Chẳng lẽ đại lục thật sự sụp đổ ?
- Đó chỉ là chuyện sớm muộn nhưng tiểu tử ngươi cũng không cần quá lo.
Với tốc độ thôn phệ của khe nứt thì còn rất lâu nữa mới khiến cho đại lục hoàn toàn sụp đổ, lúc đó Lâm Phong chỉ còn là một cái tên đã từng xuất hiện.
Lâm Phong nghe lão nói không biết nên vui hay buồn, hắn có thể yên tâm sống nữa đời còn lại nhưng hắn cũng không muốn mảnh đại lục này biến mất.
Vài ngày tiếp theo vẫn không có chuyện gì xảy ra, trên đường đi có lúc gặp được một vài tu sĩ nhưng khi nhìn thấy ký hiệu Cự Thiên bang thì không ai dám đến gần.
Lâm Phong ngày đi đường đêm tu luyện, đan đạo đã có chút thành tựu, đêm qua hắn đã có thể luyện thành cửu đan.
Vị trí bên trong thập đại thiên kiêu chắc chắn sẽ có một chỗ, lúc này cũng không cần phải tiếp tục tập trung luyện đan.
Lâm Phong suy nghĩ một lúc quyết định đi tới chỗ bạo nữ, hắn chưa kịp gõ cửa thì giọng nói từ phía sau truyền đến.
- Tìm ta có chuyện gì ?
Lâm Phong vội xoay người, vẻ mặt kinh ngạc nhìn đối phương.
- Sao ngươi lại ở đây ?
- Đây là phòng của ta, không ở đây thì ở đâu ?
- Ý của ta là sao ngươi không ở trong phòng ?
- Ta ở đâu liên quan gì đến ngươi.
Phong Thanh Thanh nhíu mày, vẻ mặt không tốt.
- Tìm ta có chuyện gì ?
- Ta muốn đi dạo một chút.
- Ngươi muốn đi dạo sao không đi tìm hai vị hôn thê của ngươi mà đi.
- Hai nàng…
Lâm Phong vừa định trả lời chợt nhận ra có gì đó không đúng, giọng điệu của bạo nữ sao lại giống như vừa bị hắn ức h·iếp.
Phong Thanh Thanh trừng mắt nhìn dâm tặc.
- Còn nhìn nữa cẩn thận lão nương móc mắt ngươi.
- Nếu Phong chấp sự không muốn thì ta đi một mình cũng được.
Lâm Phong nói xong liền xoay người rời đi, không phải là hắn không muốn tìm hai vị lão bà mà là vì hai nàng không thích hợp.
Đêm nay hắn dự định luyện tập ám bộ, Phong Thanh Thanh sỡ hữu phong linh thể, tốc độ chính là sở trường của nàng cho nên Lâm Phong mới chọn nàng làm đối tượng luyện tập.
- Hay là nhờ yêu nữ.
Lâm Phong lập tức lắc đầu, để yêu nữ biết hắn không lo luyện đan mà chạy lung tung khắp nơi không chừng sẽ mượn cớ luyện tập mà đánh cho hắn một trận, xem ra chỉ có thể luyện tập một mình.