Chương 430: Tây tiến
Lúc này tu vi của hắn đã là linh giả lục cấp đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa là tiến vào hàng ngũ cường giả của đại lục.
- Đúng là nhân họa đắt phúc, không biết từ giờ đến Tây Hoang có kịp lên vương giả không ?
- Tiểu tử ngươi ảo tưởng vừa thôi.
Lão đầu vừa xuất hiện liền dội cho hắn một gáo nước lạnh, vương giả chính là một trong những bình cảnh quan trọng nhất của tu sĩ, một khi đột phá thực lực sẽ tăng lên đột biến, làm gì có chuyện dễ như vậy.
Lâm Phong cũng hiểu chuyện này, đừng nói là vài tháng cho dù là một năm mà hắn có thể đột phá vương giả cũng là chuyện đại hỷ.
Nhớ lúc ở Thương Vân thành tu vi Hàn Băng đã là lục cấp linh giả còn hắn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, đến khi hắn trở thành đệ nhất thiên tài đan đạo thì băng nữ vẫn chưa đột phá vương giả.
- Lão đầu, khống thi thuật của lão cải tiến đến đâu rồi ?
- Tạm ổn.
Trong thời gian Lâm Phong dưỡng thương lão đầu đã đề nghị với hắn cải tiến khống thi thuật để khống chế hư không yêu thú.
Sau khi khống thi thuật được cải tiến thì Lâm Phong không cần phải tu luyện thi khí vẫn có thể khống chế được t·hi t·hể hư không yêu thú, chỉ là sẽ bị giới hạn ở nhiều mặt.
Vấn đề của hư không yêu thú cũng được giải quyết, lão đầu đã dùng gần như tất cả tỏa thiên thạch để phong ấn toàn bộ khí tức yêu thú.
Bây giờ ngoại trừ thể phách khủng bố và huyết mạch khủng kh·iếp ra thì hư không yêu thú chẳng có gì đáng sợ, toàn bộ uy áp sánh ngang với thánh nhân đều mất sạch.
Lâm Phong nhìn khối tỏa thiên thạch to như đầu móng tay mà tiết hận, vậy là tỏa thiên đại trận của hắn sẽ không bao giờ xuất hiện.
Còn tốt là lão đầu từng nói có thể dùng phần còn lại của tỏa thiên thạch luyện chế một món binh khí, tuy không bá đạo như lúc đầu nhưng vẫn có thể phong ấn vài phân thực lực của tôn giả.
- Nên luyện thứ gì đây nhỉ ?
Lâm Phong nhíu mày, tạm thời còn chưa nghĩ ra nên luyện chế thứ gì, hơn nữa hắn cũng không quen biết vị luyện khí đại sư nào, lỡ như trong lúc luyện chế đối phương nổi lòng tham thì toan.
- Chuyện đó cứ giao cho lão phu, tiểu tử ngươi trước hết nên giải quyết vấn đề của mình.
- Vấn đề gì ?
Lâm Phong vừa dứt lời thì bên ngoài phòng truyền đến tiếng đập cửa, hắn không cần nhìn cũng biết người đến là ai.
Cửa phòng mở ra, Lãnh Phi Dao hiên ngang bước vào như nơi này chính là phòng của nàng, bên cạnh còn có Hàn Băng và Huân Vũ.
- Tiểu Phong tử thương thế sao rồi ?
- Đã ổn, đa tạ sư tỷ quan tâm.
- Oa… chẳng phải ngươi b·ị t·hương sao, bây giờ sao lại đột phá rồi ?
Lãnh Phi Dao mở to mắt nhìn tên sư đệ đối diện, vẻ mặt kinh ngạc không thôi, khi Linh Mộng mang hắn về vẫn đang trong tình trang hấp hối, bây giờ thương thế không chỉ khỏi mà còn đột phá, quá bất công.
Hàn Băng và Huân Vũ chỉ mỉm cười, từ lúc Lâm Phong b·ị t·hương hai nàng luôn ở bên cạnh chăm sóc nên đã sớm đoán được chuyện hắn sẽ đột phá.
Lâm Phong nhìn hai vị lão bà, mối người đều là tuyệt sắc giai nhân, khi mỉm cười như vạn hoa khoe sắc khiến cho lòng người say đắm.
Đáng tiết là bên cạnh hắn vẫn còn một cái bóng đèn không biết thời thế, Lâm Phong dùng ánh mắt bất thiện nhìn tiểu sư tỷ.
- Sư tỷ tìm đệ có chuyện gì sao ?
- Ta đến quan tâm đệ không được sao ?
Lãnh Phi Dao bỉu môi, vẻ mặt mờ mịt, rõ ràng nàng có ý tốt đến thăm hỏi sao ánh mắt của tên sư đệ này nhìn nàng lại dọa người như vậy.
Liễu Huân Vũ đứng bên cạnh mỉm cười.
- Chúng ta đến thông báo cho đạo hữu biết hôm sau sẽ tiếp tục lên đường.
- Mọi người yên tâm, đệ không có vấn đề.
Thương thế của Lâm Phong đã hoàn toàn khôi phục, vấn đề bây giờ của hắn chính là ổn định linh lực sau khi đột phá, có vô cực thánh thụ hỗ trợ thì chỉ cần một đêm là xong.
Sau khi cùng mọi người trò chuyện thì Lâm Phong biết được thêm một tin tức, phó bang chủ Ngũ Hành bang Lý Nguyên Sinh sẽ không cùng bọn họ đến Tây Hoang.
Địa vị của Lý Nguyên Sinh đặt thù, một khi tiến vào Tây Hoang nhất định sẽ tạo ra một cơn sóng lớn, nhất định sẽ bị các bang phái để ý.
Tuy Ngũ Hành Bang thế lớn nhưng chỉ là ở Nam Hoang, dù là Cửu Huyền thánh cung đến Tây Hoang cũng không dám phô trương thanh thế.
Ngoài ra hai vị cường giả Cửu Huyền cũng không đi chung mà âm thầm theo phía xa, khi gặp nguy hiểm có thể phát tín hiệu cầu cứu.
Đám người Hàn Băng ở lại một lúc thì rời đi, các nàng muốn tranh thủ thời gian để Lâm Phong ổn định linh lực.
- Xem ra đoạn đường phía trước lại không dễ đi.
Lâm Phong thở dài chán nản, nhờ có Ngũ Hành bang mà mọi người mới có thể đi được đến nơi này, nếu không bây giờ vẫn còn lang thang bên trong Hoang Nguyên làm bạn với đám yêu thú vào đạo tặc.
- Tiểu tử ngươi thở dài cái gì, dựa vào người khác khó mà thành đạo.
- Cái này ta cũng nói được.
Muốn sống tốt thì phải có thực lực, vấn đề là làm sao để có thực lực, nghĩ đến đây Lâm Phong chợt nhớ đến tên tôn giả vừa bị hắn đánh g·iết.
Lâm Phong lấy ra một cái giới chỉ, thần thức quét qua vài lần, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn.
- Đúng là tôn giả có khác.
Đồ vật bên trong giới chỉ vô cùng phong phú, nổi bật trong số đó là một núi nhỏ linh thạch lấp lánh, tất cả có hơn hai vạn thượng phẩm linh thạch.
Bên cạnh đó còn có mấy gốc thiên dược, hồn dược và dị dược đều có đủ chỉ là không có gốc linh dược nào còn sinh mệnh.
Kế tiếp là pháp chỉ, yêu thú, khoáng thạch, đan dược… nếu mang toàn bộ vật phẩm bên trong ra đổi thì số linh thạch thu được chắc chắn không ít hơn chục vạn thượng phẩm.
- Là lá la…
Lâm Phong vui vẻ thu từng món bảo vật vào cổ nhẫn, lần này đúng là nhân phẩm bạo phát, cái giới chỉ này chẳng khác gì một cái bảo khố.
Đột nhiên Lâm Phong dừng lại, ánh mắt hắn nhìn vào một thanh đại đao bên trong đám bảo vật, hắn cảm giác được một cổ sát khí vô cùng mãnh liệt.
Thân đao dài hơn ba thước (một thước là 33 cm) tỏa ra tử quang mờ ảo, cán đao có khắc một cái đầu lâu tà dị, chỉ nhìn lướt qua cũng làm cho linh hồn của hắn rung lên.
- Lão đầu hình như thanh đao này không được bình thường.
- Thanh đao này có thể được luyện chế từ phệ hồn thạch.
Nếu suy đoán của lão đầu là đúng thì thanh tử đao này có khả năng phệ hồn, tu sĩ một khi b·ị c·hém trúng không chỉ cơ thể mà linh hồn cũng bị tổn thương.
Lâm Phong thử cầm lấy tử đao nhưng vừa chạm vào liền buôn tay, khoảng khắc hắn tiếp xúc với tử đao thì linh hồn giống như bị thanh đao này rút ra.
- Thật lợi hại.
- Cấp bậc thanh đao này đã đạt đên thiên cấp trung phẩm, tiểu tử ngươi tạm thời không dùng được.
- Vậy tạm thời để lão bảo quản.
Lâm Phong thu tử đao vào giới chỉ, đợi khi hắn đột phá vương giả sẽ lấy ra sử dụng, bây giờ thì tiếp tục kiểm tra bảo vật.
Ánh mắt hắn đảo qua vài lần chợt dừng lại trên một cái hộp gỗ, vừa cầm lên đã ngửi được một hương thơm thanh mát.
- Lão đầu cái hộp này hình như được làm từ hồn thụ ?
- Nó đó.
- Là tên ngốc nào lại lãng phí như vậy ?
Tuy thông thiên giới chỉ có vô số linh dược nhưng cũng chỉ có mấy gốc hồn thụ, hơn nữa còn là loại chưa hoàn toàn thành thục, dù là vậy thì mỗi gốc cũng có giá không dưới chục vạn trung phẩm linh thạch.