Thiên La

Chương 415: Tây tiến




Chương 415: Tây tiến

Đám người Lâm Phong ẩn núp trên một ngọn cự sơn, từ nơi này có thể nhìn thấy bầy yêu thú chạy ngang qua.

Dẫn đầu là một bầy cự điêu, mỗi đầu đều mang theo một gốc cốt dược, theo sau là mấy chục đầu thiên thú, cuối cùng là vô số yêu thú.

Lâm Phong nhìn bầy yêu thú lướt qua, giọng nói dắt ý.

- Lão tử đoán chuyện như thần.

- Đệ đang nói nhảm cái gì vậy ?

Lãnh Phi Dao mở to mắt nhìn tên sư đệ.

- Có phải đệ bị đám yêu thú dọa ngốc rồi không ?

- Thật ra mọi chuyện đều nằm trong sự tính toán của đệ.

Lâm Phong nhờ Hàn Băng sư tỷ luyện pháp chỉ không phải là vì muốn tranh giành bảo vật mà là đề phòng vạn nhất.

Hắn đoán đám yêu thú sau khi lấy được bảo vật nhất định sẽ xảy ra xung đột cho nên dùng truy ảnh để thăm dò.

- Nói không biết ngượng.

Phong Thanh Thanh hừ lạnh, dâm tặc lại bắt đầu ba hoa.

- Ngươi có dám thề là không để ý bảo vật.

- Ngươi đối với ân nhân của mình như vậy sao ?

- Hừ.

Nhờ có Lâm Phong mà cả đám thoát được một kiếp, nếu không kịp phát hiện đám yêu thú kéo đến nhất định sẽ xảy ra một trận đại chiến.

Lâm Phong nhìn bạo nữ im lặng, trong lòng lại bắt đầu đắt ý, tu vi cao thì có ít gì, quan trọng là cái đầu.

Đúng lúc này, một đầu cự hùng đột nhiên đổi hướng chạy về phía đám người Lâm Phong, cự thạch trong tay ném thẳng vào cự sơn.

Linh Mộng xuất hiện, trường kiếm chém về phía cự thạch, nhất đạo kiếm khí phá không bay đi.

- ẦM…

Cự thạch b·ị c·hém làm đôi, Linh Mộng còn chưa kịp thu kiếm thì lại có hai khối cự thạch bay tới.

- RỐNG…



Cự hùng lướt qua người Linh Mộng, đại thủ vổ xuống cự sơn.

- ẦM…

Lúc này đám người Lâm Phong đã chạy đi được vài chục dặm, hắn nhìn cự sơn bị vỗ mất một nữa, vẻ mặt biến sắc.

Lãnh Phi Dao cũng bị dọa một trận, ánh mắt hoảng loạn, nàng chưa bao giờ nhìn thấy đầu yêu thú hung bạo như vậy.

- Tên đó không đi tranh bảo vật mà chạy đến chỗ chúng ta làm gì ?

Phong Thanh Thanh và Huân Vũ khẽ liếc nhìn Lâm Phong, nhị nữ vừa nhìn thấy tam nhãn cự hùng xuất hiện liền hiểu ra nguyên nhân.

Linh Mộng xuất hiện phía sau cự hùng, trường kiếm chém vào lưng yêu thú.

- Keng…

- HỐNG…

Tam nhãn cự hùng ném cự thạch về phía Linh Mộng sau đó tiếp tục đuổi theo đám người Lâm Phong.

Lãnh Hàn Băng tế ra pháp chỉ, một đầu băng xà xuất hiện lao về phía cự hùng.

- Ta ở lại chăn hậu, đi mau.

- Ta sẽ ở lại giúp Hàn Băng, ngươi mau đi đi.

Huân Vũ vừa dứt lời liền mang theo trường kiếm bay về phía Hàn Băng, cơ thể nàng tỏa ra hắc vụ, khí tức không ngừng tăng lên.

Phong Thanh Thanh liếc nhìn dâm tặc.

- Chẳng phải ngươi nói mọi chuyện đều nằm trong tính toán ?

- Đây là bước ngoặc tại hạ không lườn trước được.

Lâm Phong quên mất tam nhãn cự hùng cũng tham gia tranh giành bảo vật, đúng là người tính không bằng trời tính.

Hắn thả ảnh điêu ra bên ngoài sau đó lại kích hoạt pháp chỉ.

- Đi.

Phong Thanh Thanh vội ngăn lại.

- Ngươi muốn làm gì ?

- Đã là phu thê thì phải đồng sinh cộng tử.



Lãnh Phi Dao vội nắm chặt tay tên sư đệ.

- Tiểu Phong tử cho ta theo với.

- Không được.

Lâm Phong lập tức lắc đầu, lỡ tiểu sư tỷ xảy ra chuyện thì hắn không biết phải làm sao ăn nói với băng nữ.

- Sư tỷ yên tâm, Phong chấp sự sẽ bảo vệ tốt cho tỷ.

- Ta muốn cùng tỷ tỷ chiến đấu.

- Chuyện này…

- Nếu ngươi và tỷ tỷ xảy ra chuyện thì ta cũng không muốn sống nữa.

Ánh mắt Phi Dao nhìn tên sư đệ tràn đầy chờ mong, nàng không muốn lúc nào cũng nấp sao lưng, nàng cũng muốn bảo vệ bọn họ.

- Được rồi.

Thiên ảnh ma điêu vỗ cánh bay về phía cự hùng, Lâm Phong nắm chặt đại đao trong tay, đây không phải lần đầu hắn đối diện thiên thú nhưng trong lòng vẫn có cảm giác căng thẳng.

Theo lão đầu suy đoán, tam nhãn cự hùng thuộc hàng thiên cấp cao giai yêu thú, thực lực sánh ngang tôn giả, dù cho cả đám người Lâm Phong cùng xong lên cũng chưa chắc có cơ hội giành được chiến thắng.

Cách đó không xa còn có một bầy yêu thú đang tranh giành cốt dược có thể chạy đến tiếp viện cho cự hùng bất cứ lúc nào, cho nên biện pháp tốt nhất bây giờ là đánh nhanh rồi chạy.

Lúc này cự hùng đang bị tam nữ vây đánh, Hàn Băng và Huân Vũ kiềm chế hai bên, Linh Mộng t·ấn c·ông trực diện.

Pháp trượng trong tay Hàn Băng giơ lên, một đạo lam quang từ trên cao giáng xuống vị trí cự hùng, gần trăm trượng xung quanh lập tức hóa băng.

Huân Vũ kết ấn, hắc khí hóa thành vô số dây xích bay về phía cự hùng, quấn chặt yêu thú.

Linh Mộng lơ lửng trên không, sau lưng xuất hiện một đôi hỏa dực, trường kiếm trong tay rực cháy hỏa diễm.

- Diệt phượng nhất kiếm.

Hư ảnh phượng hoàng lóe lên, một đạo kiếm khí rực lửa phá không chém về phía cự hùng.

- HỐNG…

Cự hùng bị kiếm khí đánh trúng, cơ thể to lớn lui về phía sau, trước ngực xuất hiện một vết chém, huyết nhục ẩn hiện.



- Ăn một đao của lão tử.

Tam nhãn cự hùng nhìn hoàng kim đại đao chém tới liền tung quyền đón lấy.

- ẦM…

Kim đao tan vỡ, cự hùng nhặt lấy cự thạch ném về phía Lâm Phong.

Phong Thanh Thanh lướt tới chém ra một đạo kiếm khí chẻ đôi cự thạch, Phi Dao lấy ra một thanh ngân sắc tiểu cung ngắm về phía cự hùng.

- Chíu…

Chỉ thấy ngân quang lóe lên, trên người cự hùng lại xuất hiện thêm một cái lổ nhỏ.

- Thật là vãi nhái.

Lâm Phong trợn mắt há mồm, cái tiểu cung của sư tỷ còn xịn sò hơn thiên chỉ của hắn.

Lãnh Phi Dao thu lại ngân cung, sắc mặt tái nhợt, nàng vội lấy ra một viên đan dược nuốt vào, một tiễn vừa rồi đã hút sạch linh lực của nàng.

- HỐNG…

Khí tức Tam Nhãn cự hùng không ngừng tăng mạnh, hắc sắc yêu nhãn dần chuyển thành huyết sắc.

- Không ổn, cự hùng đang thiêu đốt huyết mạch.

Linh Mộng nhíu mày, một khi yêu thú nổi điên sẽ thiêu đốt huyết mạch, dù nhân tộc và yêu tộc không hợp nhưng cũng không đến mức phải tử chiến.

- HÚ…

- NGÁO…

Đám yêu thú đang tranh giành cốt dược đột nhiên đổi hướng chạy về phía cự hùng, có lẽ bọn chúng cảm nhận được huyết mạch b·ạo đ·ộng.

Đúng lúc này, đại địa chấn động, một dãy sơn mạch từ dưới đất mọc lên ngăn chạn đường đi của đám yêu thú.

Hai lão đầu không biết từ đâu bay tới.

- Đi mau, đám nghiệt súc này để lão phu giải quyết.

Lâm Phong nhìn y phục của đối phương liền nhận ra người đến là trưởng lão Cửu Huyền thánh cung, có lẽ là cường giả lão thánh chủ bí mật phái đi bảo vệ hắn.

- Chúng ta đi.

Thiên ảnh ma điêu vỗ cánh bay đi, Lâm Phong nhìn tam nhãn cự hùng điên cuồn gầm thét phía sau, trong lòng âm thầm mặt niệm.

- Lần này chơi dại rồi.

- HỐNG…

Hai lão đầu vừa xuất hiện liền bị đám yêu thú bao vây, tam nhãn cự hùng không tham chiến, nó tiếp tục đuổi theo thiên ảnh ma điêu.