Chương 413: Tây tiến
Lão đầu thở dài.
- Lão phu vừa nghĩ ra được một cách giúp tiểu tử ngươi, thật là đáng tiếc.
- Lão có cách ?
- Dù sao ngươi cũng không muốn, xem như lão phu chưa nói gì.
- Xem như lão lợi hại.
Vẻ mặt Lâm Phong lập tức thay đổi, giọng nói tràn đầy cung kính.
- Tiền bối tại thượng, lúc nãy là tiểu bối lỡ lời, ngài đại nhân đại lượng xin bỏ qua cho tiểu bối.
- Quân tử không so đo với tiểu nhân, chuyện lần này lão phu sẽ không tính toán.
- Đa tạ tiền bối.
Lúc sau, Lâm Phong tiến vào một cái hang động, tạm thời bọn họ sẽ ở nơi này chờ người của Ngũ Hành bang đến.
Vừa bước vào bên trong, Lâm Phong liền chạy tới bên cạnh băng nữ.
- Hàn Băng sư tỷ, đệ có một chuyện muốn nhờ tỷ giúp.
- Chuyện gì ?
Lâm Phong lấy ra một tờ thư tịch đưa cho đối phương.
- Tỷ có thể giúp đệ luyện chế thứ này không ?
Hàn Băng vừa liếc qua liền nhân ra được bên trên thư tịch là một loại địa cấp pháp văn.
Tuy đây là lần đầu nàng nhìn thấy loại pháp văn này nhưng cũng không khó luyện chế.
- Được.
Lâm Phong nhìn băng nữ gật đầu liền lấy ra số nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn cho nàng.
- Tỷ cứ yêu tâm luyện chế, đệ sẽ ra bên ngoài hộ pháp.
Hắn nói xong liền chạy đi, trước tiên phải bố trí một vài cái tiểu trận bên ngoài để tránh linh lực thoát ra trong quá trình luyện chế.
Linh Mộng nhìn Lâm Phong biến mất bên ngoài hang động, nàng tiến lại bên cạnh Hàn Băng, đôi mắt xinh đẹp lướt qua pháp văn bên trên thư tịch.
- Hình như là một loại truy tung pháp văn.
Cách đó gần ngàn dặm, một đám tu sĩ đứng trên đỉnh cự sơn, ánh mắt nhìn thung lũng phía trước, nơi đó có hơn trăm đầu thiên thú đang tụ tập.
Dẫn đầu là một lão giả, khí thế trầm ổn, trước ngực có hoa văn hình tròn với năm màu khác nhau.
Ánh mắt lão đầu đột nhiên liếc nhìn về một hướng khác, nơi đó có một thanh niên đang bay tới.
Thanh niên vừa dừng lại lập tức hành lễ.
- Tham kiến phó bang chủ.
- Mọi chuyện thế nào rồi ?
- Các vị đường chủ đang trên đường đến.
- Rất tốt.
Vì để tranh giành bảo vật, Ngũ Hành bang đã phái ra không ít nhân lực, tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề.
- Nam Sa bang có động tĩnh gì không ?
- Bọn họ đang tập trung ở phía Bắc, cách chúng ta gần trăm dặm.
- Có nhìn ra được thực lực của bọn chúng ?
Thanh niên lắc đầu.
- Thuộc hạ không nhìn rõ.
- Tiếp tục điều tra.
- Tuân lệnh.
Thanh niên vừa xoay người rời đi thì chợt dùng lại.
- Phó bang chủ, đường chủ nhờ thuộc hạ chuyển lời, người cần đến đã đến.
- Nha đầu đó đến rồi sao.
Lão đầu mỉm cười.
- Đợi giải quyết xong chuyện ở đây, đích thân lão phu sẽ tiếp đón bọn chúng.
- Tuân lệnh.
Lâm Phong đợi vài canh giờ thì nghe được giọng nói của tiểu sư tỷ từ bên trong hang động truyền ra.
- Tiểu Phong tử, mau vào đây.
- Tới liền.
Lãnh Phi Dao nhìn thấy tên sư đệ chạy vào liền vẫy tay gọi lại.
- Mau đến đây.
Lâm Phong bước tới thì nhìn thấy tiểu sư tỷ đang cầm một tờ pháp chỉ trong tay, đây chắc chắn là thứ hắn nhờ băng nữ luyện chế.
- Xong rồi sao ?
- Chỉ là một cái địa cấp pháp chỉ, tỷ tỷ nhắm mắt cũng có thể luyện được.
- Cho đệ xem.
- Không được.
Lãnh Phi Dao lập tức giấu pháp chỉ ra phía sau.
- Một tay giao tiền một tay giao hàng.
Lâm Phong lén nhìn băng nữ bên cạnh, gương mặt xinh đẹp vẫn lạnh như thường, xem ra vị lão bà này không có ý định giúp hắn.
- Tỷ muốn bao nhiêu ?
Lãnh Phi Dao mỉm cười, ngọc thủ giơ lên một ngón tay nhỏ nhắn xinh xắn.
- Đệ đoán xem.
- Một khối trung phẩm linh thạch, cũng không nhiều.
- Đệ muốn ăn đòn hả, tưởng đang bố thí sao ?
- Chẳng lẽ tỷ muốn mười khối ?
Lâm Phong nhìn tiểu sư tỷ lắc đầu, vẻ mặt miễn cưỡng, dù sao cũng là pháp chỉ do lão bà luyện chế, bỏ ra nhiều một chút cũng không sao.
- Được rồi, một trăm khối thì một trăm khối.
- Hừ, ít nhất phải mười vạn khối trung phẩm linh thạch.
- Cái gì ?
Lãnh Phi Dao vội lui lại, vẻ mặt tức giận nhìn tên sư đệ.
- Đệ hét cái gì, muốn dọa c·hết ta sao ?
- Tỷ muốn mười vạn trung phẩm linh thạch ?
- Không được hả ?
Lâm Phong lập tức lắc đầu, tất nhiên là không được.
- Nhiều nhất chỉ được ngàn khối trung phẩm linh thạch.
- Vậy thì một vạn.
- Một ngàn…
- Được rồi.
Giọng nói lạnh lùng của Hàn Băng truyền đến, ánh mắt nàng nhìn về phía tiểu muội.
Lãnh Phi Dao bỉu môi.
- Đệ đúng là một tên keo kiệt.
Nàng nói xong liền ném pháp chỉ cho Lâm Phong, đúng lúc này một đạo hồng ảnh lướt qua, pháp chỉ rơi vào tay Linh Mộng.
- Mười vạn trung phẩm linh thạch, thành giao.
Lãnh Phi Dao nhìn túi trữ vật bay đến liền chụp lấy, thần thức đảo qua phát hiện bên trong đúng là có mười vạn trung phẩm linh thạch, nhất thời không biết phải làm sao.
Nàng chỉ muốn đùa giỡn tên sư đệ một chút không ngờ lại thật sự nhận được linh thạch.
Lâm Phong tức giận nhìn yêu nữ.
- Ngươi lại muốn làm gì ?
- Công bằng giao dịch.
- Hừ, ngươi muốn mua chưa chắc người ta đã muốn bán.
Linh Mộng liếc nhìn Phi Dao.
- Tiểu Dao, có muốn bán cho tỷ tỷ không ?
- À, được.
Phi Dao khẽ gật đầu, nàng không dám đắt tội yêu nữ chỉ có thể dùng ánh mắt xin lỗi nhìn tiểu sư đệ.
Lâm Phong lập tức phản đối.
- Pháp chỉ này là Hàn Băng sư tỷ luyện chế, muốn bán cho ai đó là quyền của sư tỷ.
- Chính vì đây là pháp chỉ của Hàn Băng nên ta không thể rơi vào tay những tên ngu ngốc.
- Ngươi nói ai ngốc ?
- Những tên ngu ngốc không bao giờ biết mình ngốc.
Linh Mộng mỉm cười, ánh mắt vui vẻ nhìn tên nam nhân đối diện.
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng pháp chỉ của Hàn Băng không đáng giá mười vạn trung phẩm linh thạch ?
- Ta…
Lâm Phong ngẫn người, hắn chợt nhận ra bản thân đã rơi vào cái bẫy của yêu nữ, chỉ có thể dùng ánh mắt căm tức nhìn đối phương.
- Xem như ngươi giỏi.
Hàn Băng đi tới bên cạnh tiểu muội đoạt lấy túi trữ vật sau đó trả lại cho Linh Mộng.
- Mọi chuyện dừng lại ở đây.
- Tốt.
Linh Mộng sảng khoái ném pháp chỉ cho Lâm Phong, nàng chỉ muốn nhìn thấy khuôn mặt tức giận của hắn.
Phi Dao đứng một bên, hai mắt rưng rưng, vậy là nàng vừa mất mười vạn trung phẩm linh thạch.
Lâm Phong lấy được pháp chỉ liền kích hoạch, lục quang lóe lên, một đầu tiểu xà xuất hiện lướt ra bên ngoài hang động.
Pháp chỉ này gọi là truy ảnh, chủ yếu là dùng để thu thập hình ảnh nhưng sau khi được lão đầu nâng cấp đã biến thành một cái máy quay di động.
Cảnh vật dần hiện ra bên trên pháp chỉ, đây là những thứ mà tiểu xà đang nhìn thấy.
Lâm Phong điều khiển tiểu xà thẳng tiến Loạn Vực Chi Địa, đám người Ngũ Hành bang từng nói nơi bảo vật xuất thế chỉ cách chỗ của hắn gần ngàn dặm.
Phạm vi hoạt động của truy ảnh có thể lên đến gần ngàn dặm, muốn tìm được địa điểm của bảo vật chỉ là vấn đề thời gian.
Hai ngày trôi qua, bên trong một cái hang động, giọng nói chán nản của một nữ tử vang lên.
- Tiểu Phong tử, tiểu xà của đệ còn chưa đến nơi sao ?
Lãnh Phi Dao nhìn tờ pháp chỉ trước mặt tên sư đệ, cảnh vật bên trong liên tục thay đổi, chứng tỏ tiểu xà vẫn đang trên đường tìm kiếm.