Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 409: Tây tiến




Chương 409: Tây tiến

Lâm Phong mở to mắt nhìn, cuối cùng cũng biết được thứ đang tiếp cận bọn hắn chính là một bầy thiết nha điêu.

Thiết nha điêu là loại yêu cầm phổ thông bên trong Hoang Nguyên, số lượng cực nhiều, sống theo bầy đàn, tính tình manh động, đặt biệt là cặp hàm vừa dài vừa sắc có thể dễ dàng xé xác đối thủ.

Dẫn đầu bầy thiết nha điêu là một đầu cự điêu to lớn, bên trên còn có một thanh niên tay cầm đại đao.

- Không ngờ lại gặp được thiên ảnh ma điêu ở nơi này.

Ánh mắt thanh niên nhìn ảnh điêu như thấy được tuyệt thế bảo vật, vẻ mặt hưng phấn nhìn về phía Lâm Phong.

- Ngươi…

- Không đâu bé ơi, anh có vợ rồi.

Lâm Phong vội lui lại phía sau, ánh mắt tràn đầy tính chiếm hữu của đối phương làm cho hắn có chút hoảng sợ.

Thanh niên cưỡi đại điêu tức giận, khí tức vương giả bùng nổ.

- Ta muốn đầu yêu cầm này.

- Ngươi chắc chắn chỉ muốn yêu cầm của ta ?

- Không muốn c·hết thì mau cút đi.

- Ta nói nè, ánh mắt của ngươi có vấn đề hử ?

Lâm Phong vừa dứt lời liền chỉ về phía yêu nữ.

- Ngươi không thấy có một mỹ nữ phong hoa tuyệt đại đứng ở đây sao ?

- Lão tử không có hứng thú với nữ nhân.

- Á đù.

Lâm Phong lần nữa rút lui, bây giờ hắn đã tin nhân sinh của đối phương có vấn đề.

- Nếu các ngươi không muốn đi thì đừng đi.

Thanh niên bay về phía Lâm Phong, đại đao trong tay chém tới, đồng thời ra lệnh cho đám yêu cầm bao vây xung quanh không để cho con mồi có cơ hội chạy thoát.

Đúng lúc này một cảm giác nguy hiểm ập đến, kiếm khí từ đâu bay tới lướt qua người thanh niên, cơ thể hắn thoáng dừng lại sau đó rơi xuống, sinh cơ đoạn tuyệt.

Phong Thanh Thanh thu lại trường kiếm, đạo kiếm khí vừa rồi chính là do nàng chém ra, với khoảng cách gần như vậy cùng với phong chi lực phụ trợ, gần như không có cơ hội né tránh.

- RỐNG…



Cự yêu cảm giác được chủ nhân g·ặp n·ạn liền thét lên một tiếng rồi xông về phía đám người Lâm Phong.

- RỐNG...

Thiên ảnh ma điêu rống lớn, uy áp cổ huyết tỏa ra tứ phía, gần ngàn đầu yêu cầm đang bay tới trở nên hoảng sợ, đổi hướng bỏ chạy tán loạn.

- Vẫn là ảnh điêu lợi hại.

Lâm Phong mỉm cười hài lòng, chỉ một tiếng thét đã dọa cho đám yêu cầm phải rút lui, đã có chút phong thái của hắn.

- RỐNG…

- Bọn chúng đã chạy rồi, ngươi còn la hét cái gì ?

Phi Dao chỉ tay về phía chân trời, vẻ mặt lo lắng.

- Hình như đám yêu cầm đang trở lại.

- Đúng là thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa lại chui vào.

Lâm Phong nhìn từng chấm đen hiện ra, lúc sau sắc mặt đại biến, số lượng yêu cầm lần này nhiều hơn so với lần trước rất nhiều, có đếm cũng không hết.

- Chay mau.

Thiên ảnh ma điêu lập tức vỗ cánh bay đi, vừa bay được một lúc thì bị một bầy yêu cầm chặn đường.

- Giết người của Thiết Nha bang bọn ta còn muốn bỏ chạy.

Mấy chục tên cưỡi yêu cầm bay tới, dẫn đầu là một đại hán có dáng người vạm vỡ, tay cầm trường thương, lưng đeo cung nỏ.

Ánh mắt hắn lướt qua đám người Lâm Phong cuối cùng dừng lại chỗ thiên ảnh ma điêu, giọng nói hưng phấn.

- Đúng là một đầu yêu cầm tốt.

Lâm Phong lặng lẽ liếc nhìn xung quanh, tình hình bây giờ là bọn hắn đã bị bao vây, không còn đường thoát thân.

- Lão đầu có nhìn ra tu vi của bọn chúng không ?

- Không có vấn đề.

Tên cầm đầu là vương giả đỉnh cấp, phía sau có mười tên vương giả, số còn lại là linh giả, thiên cấp yêu thú chỉ có ba đầu, còn lại đều là địa thú.

Lâm Phong nhíu mày.

- Tầm này mà lão nói không có vấn đề hử ?



- Chẳng lẽ lão phu nhìn sai ?

Thực lực hai bên chênh lệch không lớn, đối thủ chỉ nhiều hơn sáu tên vương giả và ba đầu thiên thú, có thể chiến một trận.

Lâm Phong âm thầm truyền âm cho yêu nữ.

- Chút nữa bọn ta sẽ giả vờ chạy đi, ngươi ở lại chặn hậu.

- Ngươi muốn bỏ ta ở lại ?

- Đâu có, đợi ta tìm được viện binh sẽ quay lại cứu ngươi.

- Hừ.

Hoang Nguyên đất rộng người thưa, đợi khi tên khốn này tìm được viện binh có lẽ Linh Mộng đã trở thành áp trại phu nhân của bọn đạo tặc.

Đại hán nhìn đám người trước mặt vẫn đứng im bất động liền ra lệnh cho đám tiểu đệ.

- Nam g·iết, nữ bắt lại, tuyệt đối không được tổn thương đầu yêu cầm kia.

- Tuân lệnh.

Đám thanh niên cưỡi phi cầm bay về phía Lâm Phong, bọn hắn vừa đi được nữa đường thì đột nhiên dừng lại, vẻ mặt biến sắc.

Linh Mộng lạnh lùng liếc nhìn đám người đối diện.

- Cút.

- Rút lui.

Đại hán xoay người rời đi, mấy tên tiểu đệ lập tức đuổi theo, mấy vạn phi cầm cũng bay mất.

Lâm Phong vội chạy tới bên cạnh Linh Mộng, ánh mắt nhìn tấm kim bài trong tay nàng, thứ này chính là nguyên nhân làm cho đám đạo tặc không đánh tự lui.

- Ngũ Hành.

Lệnh bài tỏa ra kim quang mở ảo, có thể là làm từ một loại quang thạch nào đó, bên trên chỉ khắc hai chữ Ngũ Hành.

- Đợi đã, chẳng lẽ là Ngũ Hành bang ?

Loạn Vực Chi Địa có hơn trăm bang phái lớn nhỏ, nổi bật nhất trong số đó là Ngũ Hành bang và Nam Sa bang, thanh thế to lớn chẳng khác gì thánh cung.

Ngũ Hành bang có tới năm vị bang chủ, phó bang chủ có khoảng mấy chục, đưởng chủ có hơn vài trăm, đám người này chính là hạch tâm trong bang, mỗi người đều có một cái lệnh bài chứng minh thân phận.

Mặt trước của lệnh bài là tên ban phái, mặt sau là chức vị, trên lệnh bài còn có vài cái trận văn dùng để phát tín hiệu cầu cứu.



Lâm Phong chỉ nhìn thấy mặt trước, mặt sau đã bị ngọc thủ của yêu nữ che mất, có lệnh bài trong tay thì ít nhất cũng phải là đường chủ.

Nhưng Linh Mộng là Cửu Huyền thánh nữ sao có thể đi làm trộm c·ướp, khả năng còn lại là lệnh bài trong tay yêu nữ là hàng phách.

- Ngươi mua thứ này ở đâu vậy ?

- Liên quan gì đến người.

Lâm Phong nhíu mày, đại sự có vẻ không ổn, một khi Ngũ Hành bang biết được có người g·iả m·ạo thân phận sẽ phát ra sát lệnh.

Lúc đó tất cả thành viên trong bang hội đều sẽ nhận lệnh t·ruy s·át, nghe nói trước giờ chưa từng có người thoát được.

Lâm Phong càng nghĩ càng bất an, Tây Hoang còn chưa thấy mà đã sắp thấy Tây Thiên rồi.

- Ta có ý này.

Hắn liếc nhìn yêu nữ bên cạnh.

- Ta cảm giác đi chung như thế này rất nguy hiểm, chúng ta nên chia ra hành động.

- Đệ nói mớ cái gì vậy ?

Lãnh Phi Dao mở to mắt nhìn tên sư đệ, nàng cảm giác nhiều người sẽ an toàn hơn ít người.

- Có phải đệ bị đám đạo tặc dọa sợ rồi không ?

- Sao có thể.

Lâm Phong lập tức phủ nhận.

- Ý của đệ là chúng ta chia ra hành động thì cơ hội đến Tây Hoang sẽ cao hơn.

Kế hoạch của Lâm Phong là sẽ chia làm hai đường, Linh Mộng đi một đường, những người còn lại sẽ đi một đường, làm như vậy sẽ tránh được tình trạng toàn quân bị diệt, cơ hội đến Tây Hoang cũng tăng lên gấp đôi.

- Nhiều lời.

Linh Mộng h·iếp mắt nhìn tên nam nhân bên cạnh.

- Ngươi sợ bị Ngũ Hành bang t·ruy s·át đúng không ?

- Ngũ Hành bang, đó là thứ gì vậy ?

Lâm Phong mặt không biến sắc, bộ dáng như lần đầu nghe thấy cái tên Ngũ Hành bang.

Phi Dao đứng bên cạnh xen vào.

- Linh Mộng tỷ tỷ, vì sao Ngũ Hành bang lại t·ruy s·át chúng ta ?

- Có một tên ngốc nghi ngờ ta dùng lệnh bài mạo danh Ngũ Hành bang.

Linh Mộng mỉm cười, nàng vừa nghe liền nhìn ra âm mưu của Lâm Phong, không ngờ tên khốn này lại nghi ngờ nàng dùng hàng giả, đúng là thiếu đòn.