Chương 398: Thi đấu
Một canh giờ trôi qua, dưới sự hộ tống của đệ tử thánh cung, Lâm Phong thuận lợi đến được địa điểm thi đấu.
Ánh mắt hắn nhìn lên chiến đài, Trương Huyền đã đứng chờ sẵn, kháng đài xung quanh chậc kín người, ngay cả trưởng lão cũng có mặt.
Trương Huyền nhìn về phía đối thủ, vẻ mặt tràn ngập tự tin.
- Lâm Phong có dám cùng ta đấu một trận.
- Ngu ngốc, không đấu với ngươi thì lão tử đến đây làm gì.
Lâm Phong thầm mắng, xem ra đối thủ của hắn cũng không thông minh lắm, không đáng lo.
Lúc này có một lão chấp sự xuất hiện công bố quy tắc thi đấu, sau khi nói được một lúc thì ra hiệu cho hai bên bước vào vị trí.
- Trận đấu bắt đầu.
Lão chấp sự vừa rời đi thì xung quanh chiến đài xuất hiện vô số quang trụ, đây là trận pháp dùng để c·ách l·y tuyển thủ với phần còn lại, tránh bị đám tu sĩ làm phân tâm.
Cả hai cùng lúc lấy ra linh dược bắt đầu luyện chế, động tác nhanh gọn dứt khoác, tốc độ gần như là ngang nhau.
Bên trên kháng đài, đám tu sĩ điên cuồng hò hét, phần lớn cổ vũ cho Trương Huyền, chỉ có số ít đặt niềm tin vào Lâm Phong.
Trong số đám người ủng hộ Lâm Phong thì Lãnh Phi Dao là người cổ vũ nhiệt tình nhất, nàng lấy ra một cái đại kỳ cao đến vài trượng từ bên trong túi trữ vật, vừa giơ vừa hét.
- Tiểu Phong tử cố lên…
Lãnh Hàn Băng ngồi bên cạnh kém chút nhịn không được mà mỉm cười, trên đại kỳ to lớn là chân dung không giống ai của lưu manh, nhìn bút tích có thể đoán là do tiểu muội nàng tự vẽ.
Khu vực dành cho chấp sự trên kháng đài, Nam Cung Như Mộng đột nhiên rời đi, nữ tử ngồi bên cạnh vội hỏi.
- Nam Cung tỷ tỷ có chuyện gì sao ?
- Thắng bại đã rõ, không cần phải xem.
- Là ai thắng ?
- Lâm Phong.
Một canh giờ trôi qua, đan đỉnh của Trương Huyền và Lâm Phong cùng lúc rung lên, đan dược bên trong đồng loạt bay ra ngoài.
Lão chấp sự lập tức lên đài kiểm tra, một lúc sau liền có kết quả.
- Người chiến thắng, Lâm Phong.
Thời gian thành đan gần như là cùng lúc, cả hai cùng luyện thành bát đan nhưng Trương Huyền là thất đan thượng phẩm và nhất đan phế phẩm, Lâm Phong là thất đan thượng phẩm và nhất đan hạ phẩm.
- Oa ha ha ha… tiểu Phong tử thắng rồi… tỷ phu quá đỉnh…
Lãnh Phi Dao ăn mừng như được mùa, còn đám tu sĩ xung quanh thì im lặng như chào cờ, ánh mắt cả đám oán hận nhìn về phía Lâm Phong nhưng lại không làm gì được hắn.
Lâm Phong vừa bước xuống chiến đài thì có một tên đệ tử chạy đến chỗ hắn.
- Lâm công tử, Nam Cung chấp sự có chuyện muốn nói với công tử.
- Làm phiền đạo hữu đợi một chút.
- Được.
Lâm Phong đi tới chỗ Hàn Băng thông báo cho nàng một tiếng, để mọi người yên tâm.
Lãnh Phi Dao chạy tới bên cạnh tên sư đệ, nhỏ giọng nói.
- Đệ đừng có đồng ý, ta nghi ngờ bọn họ có ý đồ.
Lần này Lâm Phong thắng trận nhất định sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Trường Hà Đan cung, lúc này ở lại sẽ rất nguy hiểm.
Huân Vũ đứng bên cạnh mở lời.
- Ta sẽ đi cùng Lâ·m đ·ạo hữu.
Hàn Băng khẽ gật đầu, Liễu gia là đại tộc ở Trường Hà, có Huân Vũ bên cạnh thì đám đệ tử thánh cung cũng không dám manh động, muốn đánh lưu manh cũng phải ngó mắt Liễu gia.
Sau khi thương lượng xong, Lâm Phong và Huân Vũ đi theo đệ tử tiến vào thánh cung, đám người còn lại thì trở về cứ điểm.
Lúc sau, tên đệ tử dừng lại trước một căn phòng, cung kính hành lễ.
- Nam Cung chấp sự, Lâm tông sư đã được mời đến.
Lâm Phong đứng phía sau nghe được hai chữ tông sư cảm giác hơi lạ nhưng cũng không tệ.
Cửa phòng mở ra, Nam Cung Như Mộng xuất hiện, vẫn là ánh mắt thanh tịnh, khí chất xuất thần.
- Lâ·m đ·ạo hữu, Huân Vũ mời vào.
- Đa tạ.
Lâm Phong vừa bước vào liền quan sát xung quanh, nơi này không có giường ngủ cũng tức là không phải khuê phòng.
Bên trong căn phòng bài trí vô cùng giản dị, nhiều nhất là thư tịch, trên bàn có một cái tiểu đỉnh tỏa ra hương thơm nhàn nhạt.
- Thanh hồn hương, đúng là biết hưởng thụ.
Thanh hồn hương chính là dùng thanh hồn đan nghiền nát mà thành, mỗi viên có giá không dưới vạn khối trung phẩm linh thạch.
Như Mộng mỉm cười nhìn đối phương.
- Lần này phải đa tạ Lâ·m đ·ạo hữu đã hạ thủ lưu tình.
Trong lúc quan sát trận đấu, Như Mộng nhận ra thực lực của Lâm Phong hoàn toàn vượt trội so với Trương Huyền nhưng lại cố tình che giấu.
Trương Huyền càng thua thảm thì danh tiếng của thánh cung sẽ càng bị ảnh hưởng.
Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của Như Mộng, thật ra Lâm Phong sợ bị đám đệ tử thánh cung hội đồng nên không dám thể hiện.
- Tỷ tỷ đúng là cao minh nhưng đó chỉ là một phần dụng ý của tiểu đệ.
- Xin đạo hữu chỉ giáo.
- Trong lòng tiểu đệ vẫn luôn lo lắng một chuyện.
Lâm Phong bài ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
- Tiểu đệ sợ chọc giận thánh cung, lúc đó tỷ tỷ sẽ ra mặt.
- Chẳng lẽ đạo hữu không muốn đấu với Như Mộng ?
- Tỷ tỷ là phượng hoàng trên cao, tiểu đệ sao dám so tài.
Như Mộng mỉm cười, cho dù nàng biết là hắn đang nịn hót vẫn không nhịn được, nữ nhân có mấy ai không thích được khen tặng.
Lâm Phong nhìn đến ngây người, công bằng mà nói trong số nữ tử hắn từng gặp thì Nam Cung Như Mộng chính là mỹ nữ đứng đầu, thật là một yêu nghiệt hại nước hại dân.
Đột nhiên một luồn hàn khí truyền đến làm cho Lâm Phong tĩnh người, ánh mắt vô thức liếc nhìn xung quanh đến khi không thấy Hàn Băng mới thở phào.
- Kỳ lạ, băng nữ không ở đây thì hàn khí từ đâu ra ?
- Nhìn qua bên phải của tiểu tử ngươi sẽ hiểu.
Bên phải Lâm Phong chính là Huân Vũ, vẻ mặt nàng vẫn như thường, hoàn toàn không có gì thay đổi.
Huân Vũ đột nhiên mở lời.
- Nam Cung tỷ tỷ tìm Lâm Phong chỉ để nói lời đa tạ thôi sao ?
- Tất nhiên là không phải.
Trong lúc quan sát trận đấu, Như Mộng đã bị đan thuật của Lâm Phong làm cho kinh ngạc, chỉ một thời gian không gặp mà trình độ của hắn đã có thể so với nàng.
Loại tuyệt thế thiên tài này nếu có thể lôi kéo nhất định sẽ trở thành trụ cột tương lai của thánh cung.
Ánh mắt nàng ẩn ý nhìn nam nhân đối diện.
- Đề nghị lúc trước của Như Mộng không biết đạo hữu suy nghĩ thế nào ?
- Đúng lúc tiểu đệ cũng có một đề nghị.
Lâm Phong bắt đầu nói ra kế hoạch của mình, hắn cũng có dự tính đến Tây Hoang nhưng đường đi quá nguy hiểm nên muốn quá giang Trường Hà thánh cung.
Nam Cung Như Mộng nhíu mày.
- Đạo hữu không muốn gia nhập Trường Hà?
- Tiểu đệ cảm thấy Cửu Huyền rất tốt.
- Không có tín vật của Như Mộng thì đạo hữu có đến Tây Hoang cũng không thể tiến vào Thiên Hỏa sơn.
- Chẳng lẽ chỉ có một cách để tiến vào Thiên Hỏa sơn ?
Như Mộng nghe hắn nói, nàng chợt nhớ đến một phương pháp khác cũng có thể thu được danh ngạch, ánh mắt thoáng kinh ngạc.
- Đạo hữu muốn khiêu chiến thập đại thiên kiêu?
- Tỷ tỷ cao minh.
- Thứ cho Như Mộng nói thẳng, thập đại thiên kiêu đều là thiên tài tuyệt thế, dù là tiểu nữ cũng không thể nắm chắc.
- Không thử thì sao biết được.
Thập đại thiên kiêu đúng là lợi hại nhưng hắn cũng không phải hạng vừa đâu, dù sao cũng từng đánh bại một tên trong số đó.
Nếu Lâm Phong thành công tiến vào thập đại thiên kiêu thì không chỉ có được cơ hội vào Thiên Hỏa sơn mà còn có được mười danh ngạch tiến vào Hỏa Nguyên, lúc đó hắn sẽ chia hai danh ngạch cho Trường Hà thánh cung.