Chương 383: Thánh mẫu
Mấy hôm nay Lâm Phong đã cùng lão đầu tìm kiếm vị trí U Minh tổ địa, cuối cùng lại phát hiện nơi hắn muốn tìm lại nằm sâu bên trong Băng Nguyên.
Lúc Lâm Phong định nói cho đám người Liễu gia biết thì bọn họ đã rời đi, bên trong khách điếm chỉ còn lại Huân Vũ.
- Bọn họ cứ như vậy mà đi sao ?
- Mấy tên này không tệ.
Lão đầu đoán một đích của Liễu gia là muốn Lâm Phong đến Trường Hà.
Bọn họ bỏ Huân Vũ ở lại một mình là muốn Lâm Phong hộ tống nàng trở về, với tính cách của hắn nhất định sẽ không để nàng một mình rời đi.
Đúng lúc này Hàn Băng lại mời Huân Vũ đến ở chung, đây chính là cơ hội tốt để hai vị lão bà bồi đắp tình cảm nên hắn quyết định qua một đoạn thời gian nữa sẽ đến Trường Hà.
Lúc đầu Huân Vũ không phản đối nhưng nữa tháng trôi qua Liễu gia liên tục gửi ba bức thư đến, nếu nàng còn không về chỉ sợ trưởng bối trong tộc sẽ bất mãn với Lâm Phong.
Lâm Phong nhíu mày, xem ra chuyện này đã không thể kéo dài.
- Vậy ba ngày sau chúng ta sẽ xuất phát.
- Tốt, ta lập tức đi hồi âm.
Huân Vũ vừa rời phòng được một lúc thì bên ngoài lại truyền đến tiếng động, Hàn Băng và Phi Dao cùng lúc xuất hiện.
Lâm Phong vừa nhìn thấy hai nàng liền mỉm cười bước tới chào đón nhưng hắn lại phát hiện vẻ mặt đối phương có chút không đúng.
- Hai vị sư tỷ, có chuyện gì sao ?
- Đi theo ta.
Lãnh Hàn Băng dứt lời liền xoay người rời đi, Phi Dao lén trừng mắt nhìn tên sư đệ.
- Đệ c·hết chắc rồi.
Trong lòng Lâm Phong xuất hiện dự cảm bất an, bình thường băng nữ sẽ không làm mặt lạnh với hắn.
Trên đường đi hắn không ngừng dụ dỗ tiểu sư tỷ nhưng chỉ đổi lại được ánh mắt thương hại của đối phương.
Lúc sau, cả ba người tiến vào thánh nữ phủ, Lâm Phong thầm đoán chuyện lần này nhất định có liên quan đến Linh Mộng.
Vừa bước tới cửa phòng, hắn liền nhìn thấy có gần mười tên huyết y vệ đứng bên ngoài, trong lòng thầm kêu không ổn.
- Chẳng lẽ là thập viện mai phục.
Hàn Băng dẫn đầu bước vào phòng, bên trong trừ Linh Mộng đang nằm trên giường thì còn có một đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành.
Đám người Lâm Phong vừa nhìn thấy liền hành lễ.
- Tham kiến thánh mẫu.
Linh Tuyền thánh mẫu nhìn hai nữ tử bên cạnh mỉm cười.
- Ta có chuyện muốn nói riêng với hắn.
Lãnh Hàn Băng thoáng do dự, lần này Linh Mộng xảy ra chuyện có liên quan đến Lâm Phong, để hắn một mình ở lại nàng không yên lòng.
Thánh mẫu chỉ liếc mắt là nhận ra nỗi lòng của Hàn Băng.
- Nếu ngươi không yên tâm có thể đứng bên ngoài phòng chờ đợi.
- Đệ tử tuân lệnh.
Hàn Băng dứt lời liền dẫn theo Phi Dao rời đi, bên trong căn phòng rộng lớn chỉ còn lại ba người, không khí tĩnh lặng.
- Không cần căng thẳng, ta chỉ có vài chuyện muốn hỏi ngươi.
- Đệ tử xin nghe chỉ giáo.
Thánh mẫu lấy ra hai quyển đan thư đặt lên bàn.
- Thứ này là ngươi đưa cho tiểu Mộng có đúng không ?
- Đan thư đúng là của tiểu bối.
- Có thể giao dịch với ta không ?
Ngay khi biết Linh Mộng xảy ra chuyện thánh mẫu liền chạy đến, cuối cùng phát hiện nguyên nhân đến từ hai quyển đan thư này.
Đan thuật được ghi lại bên trong vô cùng huyền diệu, dù là đan thư của Tàn Thư Các cũng không thể so sánh.
Nếu có thể lấy được đan thư thì trình độ đan đạo của Cửu Huyền có thể so sánh được với cả Trường Hà.
Chuyện Linh Mộng dùng b·ạo l·ực đoạt lấy đan thư từ chỗ Lâm Phong thì bà đã nghe huyết y vệ bẩm báo, một khi truyền ra bên ngoài nhất định sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của thánh cung.
Lâm Phong đứng bên cạnh lắng nghe, vẻ mặt dần thả lỏng.
- Đệ tử nguyện dâng tặng đan thư cho thánh cung.
- Làm như vậy đối với ngươi không công bằng.
- Bảo vệ, xây dựng và phát triển thánh cung là quyền và trách nhiệm của mỗi đệ tử, không thể vì lợi ít cá nhân mà ảnh hưởng đến tập thể, nhờ có thánh nữ chỉ dạy đã làm cho đệ tử giác ngộ.
Linh Tuyền thánh mẫu mỉm cười nhìn tên đệ tử đối diện, ánh mắt thoáng kinh ngạc.
- Ngươi không hối hận?
- Tuyệt đối không hối hận.
Ánh mắt Lâm Phong kiên định, vẻ mặt nghiêm túc, cả người thẳng đứng tỏa ra hào quang chính khí.
- Đệ tử có thể thề với đạo tâm.
- Ngươi yên tâm, công lao của ngươi ta sẽ nói lại với thánh chủ.
- Đệ tử xin đa tạ.
Thánh mẫu thu lại hai quyển đan thư, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Lâm Phong, chỉ là lần này lại ẩn chứa một ít âu lo.
- Ngoài chuyện đan thư ta còn một chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ.
Lần trước Lâm Phong giúp bà áp chế thi độc nhưng chỉ là phương pháp tạm thời, mỗi ngày đều phải vận công khống chế.
Linh Tuyền thánh mẫu phải dùng một phần linh lực áp chế độc tính tức là không thể dùng toàn lực chiến đấu, ngay cả tu luyện cũng bị ảnh hưởng.
Linh Mộng vì giúp sư phụ giải độc đã huy động toàn bộ nhân lực đi tìm tin tức thánh dược, sau vài tháng không ngừng tìm kiếm cuối cùng cũng có được kết quả.
Tây Hoang có một gốc địa mẫu thánh liên sinh trưởng bên trong Thiên Hỏa Sơn, chỉ cần lấy được một phần thánh dược là có thể giải trừ thi độc.
Thiên Hỏa Sơn là một trong tam đại thánh địa của Tây Hoang do Hỏa Dương thánh cung và tam đại tộc canh giữ, người bên ngoài rất khó tiến vào.
Cứ cách một khoảng thời gian, Thiên Hỏa Sơn sẽ khai mở để đan sư khắp thiên hạ tiến vào nhưng chỉ được tu luyện ở những nơi cho phép.
Chỉ có tộc nhân của tam đại gia tộc, đệ tử Hỏa Dương thánh cung và thập đại thiên kiêu trên đan bảng là được phép tiếp cận địa hỏa thánh liên, ngoài ra còn có một số trường hơp đặt biệt.
Linh Mộng không phải tu sĩ Tây Hoang nên chỉ có một cách duy nhất để tiến vào Thiên Hỏa Sơn là c·ướp đoạt vị trí thập đại thiên kiêu.
Nghe thiên hạ đồn, thập đại thiên kiêu bên trên đan bảng đều có thể luyện thành bát đan, trình độ chỉ hơn chứ không kém Nam Cung Như Mộng.
Lâm Phong nghe đến đây gần như đã hiểu được nguyên nhân vì sao yêu nữ lại muốn lấy truyền thừa của hắn.
- Đúng là tuổi trẻ chưa trãi sự đời.
Đâu phải cứ có truyền thừa là luyện thành bát đan, sở dĩ Lâm Phong thành công là một phần vì thiên phú tuyệt thế vạn năm chưa chắc có một, chín phần là do hắn không ngừng nổ lực, chín mươi phần còn lại là đam mê linh thạch ăn sâu vào tim.
Lâm Phong vừa nhìn liền nhận ra tình trạng của Linh Mộng, không phải là trọng thương, mà là luyện đan quá độ dẫn đến linh lực suy kiệt, hỏa khí công tâm.
Để có thể đạt đến trình độ như thế này yêu nữ phải luyện ít hai mươi lò đan dược trong một tháng.
- Đây đâu phải luyện đan mà là liều mạng.
Lâm Phong nhíu mày, hắn chợt nhận ra có gì đó không đúng.
- Chẳng phải còn một số trường hợp đặt biệt sao ?
- Đúng vậy.
Tây Hoang là nơi tập trung nhiều đan sư nhất đại lục, thực lực hùng mạnh nhưng bọn họ không kiêu ngạo đến mức xem thường thiên hạ.
Các đại thế lực ở Tây Hoang đều có qua lại với thế lực bên ngoài, một số còn liên hôn, kết nghĩa…
Những thế lực có mối liên kết đặt biệt với Tây Hoang sẽ được nhận một vài danh ngạch tiến vào Thiên Hỏa Sơn.
Lâm Phong gật đầu, xem như đã hiểu, yêu nữ hận nhất chính là nam nhân trong thiên hạ, nàng sẽ không lựa chọn cách này.