Chương 374: Lãnh gia đại hội.
Bên trong truyền thừa còn có vài bộ đao pháp chỉ là uy lực không thể so với đồ long tứ thức nhưng lại không cần phải sử dụng đồ long đao.
Lâm Phong quyết định tạm thời chọn một bộ đao pháp, đợi khi thu phục được long hồn sẽ quay lại tu luyện đồ long tức thức.
- Phá tam đao.
Bộ đao pháp này chỉ có tam thức, nhìn qua tương đối dễ luyện nên được Lâm Phong lựa chọn.
Phá tam đao bao gồm phá linh, phá thể và phá vực, mỗi thức đều có công dụng riêng.
Phá linh dùng để phá hủy linh lực phòng vệ và t·ấn c·ông của đối thủ, phá thể dùng để đối phó với thể tu, phá vực dùng để phá hủy linh vực của đối thủ.
Lâm Phong dựa vào truyền thừa và Vô Cực thánh thụ trợ giúp chỉ trong thời gian ngắn đã nắm vững pháp quyết của phá tam đao.
Mấy ngày tiếp theo Lâm Phong vừa luyện đan vừa chạy tới Bách Luyện Phong tu luyện đao pháp, ngay cả thời gian Lãnh gia tổ chức đại hội cũng bị hắn lãng quên.
Một tháng trôi qua, Nam Hoang dần trở lại yên bình, sau khi bị thánh cung đánh bại thì Ma giáo bắt đầu im hơi lặng tiếng.
Không còn Ma giáo đe dọa, thiên hạ thái bình, thành trì khôi phục, tu sĩ có thể yên tâm tu luyện.
Lâm Phong từ trong phòng bước ra, trên khuôn mặt hiện rõ nụ cười hài lòng, vài ngày trước hắn đã thành công bước vào cảnh giới cửu đan, ngay cả địa cấp long hồn cũng sắp bị hắn thu phục.
- Cảm giác không tệ.
Nếu không phải hôm nay là ngày Lãnh gia tổ chức thiên kiêu đại hội thì hắn vẫn tiếp tục bế quan tu luyện.
- Lâm sư đệ.
- Sư phụ.
Lâm Phong vừa bước đến đại môn thì nghe được một giọng nói quen thuộc truyền đến, vài thân ảnh cùng tiến về phía hắn.
- Phong sư huynh, Tuệ Vân sư tỷ sao mọi người lại ở đây?
- Tất nhiên là đợi đệ.
Không chỉ có Phong Viêm, Tuệ Vân ngay cả Mạc Cương cũng theo đến.
Lâm Phong nhìn thấy Mạc Cương, trong lòng có chút không yên, từ lúc bái sư đến giờ hắn vẫn chưa chỉ điểm cho tên đồ đệ này được bao nhiêu.
- Đợi khi thiên kiêu đại hội kết thúc phải tìm cách đào vài bộ đan thư của lão đầu.
Bên trong thánh thành lúc này vô cùng náo nhiệt, từ khi Lãnh gia công bố tổ chức thiên kiêu đại hội đã có không ít thiên tài chạy đến nơi đây.
Không chỉ có thiên tài Cửu Huyền thánh cung mà tứ đại thánh cung còn lại cũng phái đệ tử đến tham gia đại hội.
Bên ngoài đại môn Lãnh gia đã bị vây kín tu sĩ, phần lớn bọn họ đến đây không phải tham gia đại hội mà là để ngắm nhìn những tuyệt thế thiên tài.
Tuy Lãnh gia đã thông báo chỉ cần là thanh niên độc thân đều có thể tham gia đại hội nhưng không phải ai cũng có tư cách bước qua đại môn.
Phía trước đại môn của Lãnh gia có mười mấy tên hộ vệ đứng canh, muốn tiến vào bên trong chỉ có hai cách, một là thông báo thân phận, hai là đánh bại đám người này.
Từ khi đại môn mở ra đã có hơn trăm tên khiêu chiến nhưng không có một tên tiến vào được bên trong.
- Chỉ có mười tám tên hộ vệ, hình như hơi ít.
Lúc này đám người Lâm Phong đã đến trước đại môn Lãnh gia, ánh mắt hắn liếc nhìn xung quanh, nơi này có hơn vạn tu sĩ nếu cùng xong vào thì thủ kiểu gì.
Một thanh niên đứng bên cạnh nghe Lâm Phong nói liền bày ra vẻ mặt khinh thường, ở đâu lại chui ra một tên quê mùa như vậy nhưng khi nhìn rõ y phục của đối phương lập tức thay đổi thái độ.
- Đạo hữu có điều không biết, mỗi lần chỉ có thể cử một người xong quan.
- Nếu vậy sao không dùng xa luân chiến ?
- Đám hộ vệ này mỗi canh giờ sẽ thay đổi một lần.
- Thì ra là như vậy.
Lâm Phong gật đầu xem như đã hiểu, Lãnh gia để hộ vệ bên ngoài là muốn ngăn không cho quần chúng tiến vào.
Với thực lực của Lâm Phong một khi xong quan chắc chắn thất bại, hắn chỉ có thể đi con đường còn lại.
Đúng lúc này một thanh niên xuất hiện, người này tướng mạo tiêu soái, khí thế bất phàm, tay cầm trường kiếm, trên người mặt y phục Cửu Huyền thánh cung, vừa nhìn đã biết bất phàm.
Thanh niên đi đến trước đại môn thì dừng lại hành lễ.
- Chân truyền đệ tử Cửu Huyền chiến cung Bạch Tinh đến tham gia đại hội.
Đám hộ vệ tự động tách ra, Bạch Tinh vừa bước vào liền nhận được một cái thẻ bài dùng để chứng minh thân phận.
Phong Viêm bước tới vỗ vai tên sư đệ.
- Không còn sớm nữa, chúng ta mau vào thôi.
- Tốt.
Lâm Phong dẫn đầu đoàn người bước tới, vừa đến gần đại môn thì bị đám hộ vệ ngăn lại.
- Tại hạ Lâm Phong, chân truyền đệ tử Cửu Huyền Đan Cung đến tham gia đại hội.
Chân truyền đệ tử có thể thông quan, Lâm Phong vừa bước vào thì có một tên hộ vệ chạy tới đưa cho hắn lệnh bài.
- Hửm ?
Phong Viêm đứng bên cạnh nhìn sắc mặt sư đệ đột nhiên thay đổi, nhỏ giọng hỏi.
- Có chuyện gì sao ?
- Không có gì.
Lâm Phong nhếch môi, tiếp tục bước vào bên trong.
Lúc này giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Xem ra nha đầu kia đã hoàn toàn sa đọa.
- Cái gì mà sa đọa, nàng là bị tấm chân tình của ta cảm động.
Trong lúc đưa lệnh bài cho Lâm Phong thì tên hộ vệ đã lén đưa thêm cho hắn một cái giới chỉ, bên trong chứa toàn bảo vật, chắc là lão bà của hắn đã bí mật chuẩn bị.
- Lần này muốn thua cũng không được.
Bên trong Lãnh gia đã có không ít người đến, phần lớn là thiên kiêu từ thánh cung và đại tộc, y phục hoa lệ, khí chất bất phàm.
Phong Viêm nhìn một đám người tụ tập bên trong hoa viên, ánh mắt h·iếp thành một đường.
- Ngũ đại gia tộc đều có mặt, Lâm sư đệ phải cẩn thận.
- Ngũ đại gia tộc ?
- Đệ không biết bọn họ ?
- Hình như chưa từng nghe qua.
Từ khi bước vào Cửu Huyền thánh cung, Lâm Phong một lòng tu luyện không tranh với đời cho nên số người hắn quen biết chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Phong Viêm nhìn vẻ mặt mờ mịt của tên sư đệ, xem ra tên này thật sự không biết gì về lục đại gia tộc.
Bên trong Cửu Huyền có lục đại gia tộc, Lãnh gia và Phong gia là hai trong số đó, mỗi đại gia tộc đều có tôn giả tọa trấn, tài nguyên phong phú, tộc nhân vô số.
Địa vị của Lãnh gia bên trong lục đại gia tộc tuyệt được xếp vào top đầu cho nên các gia tộc còn lại muốn lôi kéo cũng là chuyện bình thường.
Lâm Phong nghe gian thương nói xong trong lòng chợt xuất hiện chút áp lực, không ngờ lão bà của hắn lại có nhiều người theo đuổi như vậy.
Trong lúc Lâm Phong đang âm thầm cảm thán thì một giọng nói như chim hót truyền đến.
- Tuệ Vân sư tỷ.
Lãnh Phi Dao từ xa chạy đến, vẻ mặt tò mò mình đám người đối diện.
- Sao bây giờ mọi người mới đến ?
Phong Viêm liếc nhìn tên sư đệ bên cạnh.
- Bọn ta còn phải đợi sư đệ chuẩn bị lễ vật.
Phi Dao nghe đến lễ vật liền chạy tới bên cạnh tên sư đệ của nàng.
- Mau lấy lễ vật ra cho ta xem.
- Bây giờ chưa phải lúc.
Lâm Phong lắc đầu, lễ vật của hắn mang đến đều là tuyệt thế bảo vật, thế gian hiếm có, vì chuẩn bị những thứ này mà hắn đã dốc sạch gia tài tích lũy bấy lâu.