Chương 351: Trở về
Lãnh Hàn Băng cảm giác eo nhỏ bị siết chặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn tên nam nhân bên cạnh.
- Thả ta ra.
- Không được, đệ buôn tay tỷ sẽ bị ngã.
Lý do của Lâm Phong vô cùng chính đáng, lúc này không thể sử dụng linh lực nếu không sẽ bị đám yêu thú phát hiện.
Lãnh Hàn Băng kháng cự vài lần vẫn không thoát khỏi lưu manh, trong tình trạng không sử dụng linh lực thì nàng hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Thiên ảnh ma điêu bay thẳng vào thú triều, không còn khí tức tu sĩ trên người, ảnh điêu như một đầu yêu thú hoang dã điên cuồn lao về phía trước.
Lâm Phong một tay nắm yêu vũ, một tay ôm Hàn Băng, ánh mắt nhìn vô số yêu thú lướt qua, lúc sau phía trước xuất hiện thất sắc linh quang chiếu sáng rực rỡ.
- Là phong linh.
Vẻ mặt Lâm Phong hiện rõ hưng phấn, chỉ cần vượt qua được phong linh thì hắn có thể tiến vào Tinh Vân thành sau đó trở về thánh cung.
Bên trên phong linh có một cái thông đạo u ám, linh khí từ đó không ngừng phun ra, đám yêu thú thì điên cuồng xong vào.
Xung quanh thông đạo, đệ tử Cửu Huyền thánh cung đang hỗn chiến kịch liệt với Ma giáo, đám người vừa trở về từ thượng cổ chiến trường cũng tham chiến.
Thiên ảnh ma điêu vừa bay tới, Linh Mộng lập tức giải trừ ẩn thân pháp chỉ, cơ thể nàng hóa thành một đạo hồng quang lướt thẳng vào chiến trường.
- RỐNG…
Tiếng yêu thú gầm thét vang vọng khắp thiên địa, Lâm Phong vừa nghe liền nhận ra thanh âm này chính là tiếng thét của U Minh cổ xà.
Cách đó không xa, hắc xà và kim ngưu đang giao chiến bất phân thắng bại, mấy chục dặm hoang địa xung quanh đều bị hai đầu yêu thú sang bằng, ngay cả đám thiên thú cũng không dám tới gần.
- Không ngờ ngay cả hộ cung thánh thú cũng xuất hiện.
Hộ cung thánh thú sinh sống bên trong cấm địa của thánh cung, chuyên canh giữ những nơi trọng yếu, mỗi đầu yêu thú đều sở hữu cổ huyết cường đại, chỉ khi thánh cung gặp uy h·iếp thì bọn chúng mới xuất hiện.
Hai bên giao chiến thêm một lúc thì Ma giáo dần rơi vào thế hạ phong, bọn chúng không ngờ đám tu sĩ từ thượng cổ chiến trường lại trở về đúng lúc.
- Thu trận.
Vài chục tên hắc y nhân bay tới bên cạnh phong linh thu lại trận bàn sau đó toàn bộ kích hoạt pháp chỉ rời đi.
U Minh cổ xà hướng về phía thông đạo rống lớn, lúc sau vài chục đầu thiên thú từ bên trong phong linh phóng ra, tất cả bọn chúng cùng chạy vào Hoang Nguyên vô tận.
Đệ tử Cửu Huyền nhìn đám người Ma giáo hoàn toàn rút lui liền tiến vào thông đạo, nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ đại thành trì chứ không phải tiêu diệt Ma giáo.
Bên trong phong linh lúc này vẫn còn hàng chục vạn yêu thú đang hỗn chiến với tu sĩ, thiên thú đã rút lui, đám yêu thú như rắn mất đầu dần rơi vào thế hạ phong, hai bên giao chiến thêm một lúc thì yêu thú bỏ chạy tán loạn.
Nữa ngày trôi qua, chiến trường chỉ còn lại một mảnh thiên địa hoang tàn với vô số t·hi t·hể của yêu thú và tu sĩ.
- Không biết trận chiến này còn kéo dài đến bao giờ.
- Chuyện gì cũng có hai mặt, tiểu tử ngươi đừng quá bi quan.
Lâm Phong nhìn vô số t·hi t·hể yêu thú bên dưới, những thứ này chính là phần thưởng cho kẻ chiến thắng, thú triều giống như là một thử thách của thiên địa giành cho nhân tộc, những kẻ yếu sẽ bị đào thải.
Không còn yêu thú ngăn cản, đám tu sĩ dùng tốc độ nhanh nhất tiến về phía thành trì, một lúc sau Tinh Vân thành đã xuất hiện trong tầm mắt.
Đại thành trì phồn hoa tráng lệ giờ đây chỉ còn là một đ·ống đ·ổ n·át, vài nơi có cường giả thủ hộ như Vạn Bảo các, phủ thành chủ… vẫn còn đứng vững, những nơi còn lại thì như một cái di tích tồi tàn.
Sau khi trận chiến kết thúc, tất cả tu sĩ bắt đầu thu dọn chiến trường, không chỉ đệ tử thánh cung mà tán tu và các thế lực cũng tham gia, chỉ cần tu sĩ có công bảo vệ thành trì sẽ được thánh cung ban thưởng.
Thiên ảnh ma điêu lượn một vòng bên trên Tinh Vân thành rồi tìm một nơi hạ cánh, đó là một biệt viện còn khá ngon lành.
Nơi đây chính là căn cứ của Cửu Huyền thánh cung, có tôn giả tọa trấn, dù thiên thú có tiến vào thành trì cũng không dám chạy tới làm loạn.
- Hài, cuối cùng cũng tìm được một nơi bình yên.
- Đúng là một nơi tốt để yên nghĩ.
- Đậu xanh, lão không có câu nào để nói hả?
- Vào thôi.
Lâm Phong lấy ra ngọc bài thánh cung đeo lên người sau đó hiên ngang bước vào, bên trong biệt viện có một nơi dàng riêng cho đệ tử chân truyền, khi hắn tới nơi thì nhìn thấy vài chục tên đồng môn đang băng bó v·ết t·hương.
- Xem ra lão tử vẫn chưa thể yên nghĩ... à nhầm nghĩ ngơi.
Lâm Phong là đan sư sao có thể đứng im mà nhìn, hắn đi tới bên cạnh một vị sư tỷ sau đó lấy ra mấy bình đan dược chuẩn bị giúp nàng trị thương.
- Để ta.
Lãnh Hàn Băng không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau Lâm Phong, nàng cầm lấy bình đan dược trong tay lưu manh, vẻ mặt lạnh lùng nhìn hắn.
- Ngươi mau đi giúp các vị sư huynh.
- Tuân lệnh.
Lâm Phong lập tức chạy đi, trong lòng thầm mắng bản thân ngu ngốc, trước mặt băng nữ lại dám nổi sắc tâm, đúng là không biết sống c·hết.
Lại thêm vài ngày trôi qua, tu sĩ trở về từ thượng cổ chiến trường càng lúc càng nhiều, số lượng đệ tử thánh cung không ngừng tăng lên, ngược lại số lần Ma giáo t·ấn c·ông lại liên tục giảm xuống.
- Chắc là bọn chúng nhận ra thời cơ không còn nên đã rút lui.
Thông thường Ma giáo sẽ t·ấn c·ông ba ngày một lần nhưng từ lúc Lâm Phong trở về đến giờ đã được vài ngày, đối phương vẫn án binh bất động.
- Như vậy cũng tốt.
Ngũ đại thánh cung vừa giao chiến với đám yêu thú bên trong thượng cổ chiến trường nếu tiếp tục giao chiến với Ma giáo sẽ không chiếm được nhiều ưu thế.
Tuy Ma giáo đã rút lui nhưng hậu quả để lại vô cùng nghiêm trọng, gần như tất cả tiểu thành trì đều bị sang bằng, lớp lá chắn ngoài cùng của thánh cung đã bị phá vỡ.
Lão đầu nhìn tên tiểu tử bên cạnh thở dài.
- Tiểu tử ngươi lo mà chuẩn bị cho tốt vào.
- Có điềm hả?
- Lão phu đoán không lầm thì trận chiến tiếp theo sẽ rất tàn khóc.
Không còn tiểu thành trì che chắn, trận chiến tiếp theo Ma giáo sẽ trực tiếp công kích vào đại thành trì, một khi đại thành trì thất thủ thì thánh cung sẽ lâm nguy.
Lâm Phong nghe lão đầu nói chợt cảm thấy hoang mang, với thực lực bây giờ của hắn muốn toàn thay bên trong Thánh Ma chi chiến không phải là chuyện dễ.
- Xem ra phải sớm trở lại thánh cung.
Sau khi rời thượng cổ chiến trường, Lâm Phong cảm giác linh lực bên trong cơ thể đã có dấu hiệu đột phá, ngay cả đan dược hỗ trợ cũng đã chuẩn bị nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc thích hợp.
Tiếp theo là đồ long đao, Lâm Phong vẫn còn thiếu một vài nguyên liệu để luyện chế phong ấn, vật phẩm bên trong Tinh Vân thành gần như đã dùng hết để chống đỡ thú triều cho nên hắn phải trở lại thánh thành để mua.
Cuối cùng là t·hi t·hể của đầu thần thú bên dưới hải vực, lão đầu vẫn đang tìm cách giúp hắn giải quyết.
- Lão đầu đã tìm ra cách chế biến tên đó chưa?
- Tiểu tử ngươi có tin trên đời này có thần linh không?
- Tin.