Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 349: Trở về.




Chương 349: Trở về.

Nữa giờ trôi qua, thiên ảnh ma điêu bay đến gần cửu thải tinh vân, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy vài ngàn người đang tập trung bên dưới, tất cả đều mặt đồng phục Cửu Huyền thánh cung.

Đám tu sĩ cảm giác có yêu thú xuất hiện liền ngẫn đầu nhìn lên, vẻ mặt như thường, chỉ là một đầu địa cấp yêu cầm không đáng để bọn họ bận tâm nhưng khi nhìn thấy thân ảnh đang đứng bên trên thì tất cả đều biến sắc.

Đám đệ tử vội hướng về phía yêu cầm hành lễ.

- Tham kiến thánh nữ.

Thiên ảnh ma điêu lượn một vòng rồi đáp xuống, Linh Mộng hướng về phía một lão đầu đi đến.

Lão đầu ngồi trên khối cự thạch dưỡng thần, ánh mắt liếc nhìn ảnh điêu.

- Xem ra nha đầu này đã gặp được kỳ ngộ.

Với kinh nghiệm của lão chỉ cần nhìn qua là nhận ra thiên ảnh ma điêu mang trong mình thượng cổ yêu huyết, loại hàng này một khi đột phá thiên cấp có thể trở thành hộ cung thánh thú.

Linh Mộng dừng lại trước người lão đầu, giọng nói vô cảm.

- Có chuyện gì?

- Thánh cung có biến.

Lão đầu đã quen với thái độ của Linh Mộng nên không tức giận, dù thánh chủ có đến thì nha đầu này cũng không thèm chào một câu.

Chuyện là trong thời gian thượng cổ chiến trưởng mở ra, Ma giáo liên tục phát động t·ấn c·ông với ngũ đại thánh cung, đây không phải là lần đầu hai bên giao chiến nhưng lần này nhân lực thánh cung không đủ nên bị đối phương liên tục đẩy lùi.

Kết quả chỉ trong vòng vài tháng, ngũ đại thánh cung đã mất gần trăm thành trì, toàn bộ đệ tử đều trở về đại thành trì thủ hộ.

- Xem ra lần này Ma giáo chơi thật rồi.

Lâm Phong đứng bên cạnh nghe trưởng lão kể lại toàn bộ mọi chuyện, tình thế lần này vô cùng khẩn cấp, một khi đại thành trì mất đi thì một tiêu tiếp theo sẽ là thánh thành.



Đêm xuống, Hoang Nguyên chìm vào bóng tối, bên dưới vạn vật tĩnh lặng, bên trên lấp lánh tinh vân, cảnh sắc yên bình.

Lâm Phong ngồi bên cạnh một đống lửa nhỏ, ánh mắt suy tư, trong lòng nghĩ về những người hắn từng quen biết.

Ma giáo t·ấn c·ông, đệ tử thánh cung chắc chắn sẽ tham chiến, giữa chiến trường tàn bạo, ranh giới sinh tử mong manh hơn bao giờ hết.

Lâm Phong chỉ muốn lập tức quay về nhưng người thay thế vẫn chưa đến, cách ba ngày sẽ có một vị trưởng lão đợi ở nơi này để hộ tống đám đệ tử, theo tính toán thì ngày mai trưởng lão sẽ đến.

- Tiểu tử đang lo cho tình nhân hả?

- Ta không thể lo cho lão bà của ta sao?

- Ngươi yên tâm, bây giờ nha đầu đó vẫn bình yên.

- Sao lão biết?

Lão đầu từng gặp qua Liễu Huân Vũ nên biết được huyết mạch của nàng không tệ nhất định sẽ được gia tộc xem trọng, không đến lúc cùng đường bọn họ sẽ không để nàng xuất chiến.

- Cũng đúng.

Không chỉ có Huân Vũ mà đám đồng bọn của hắn ở Cửu Huyền đều là tương lai của thánh cung, có lẽ bây giờ bọn họ vẫn an toàn, nghĩ đến đây Lâm Phong cảm giác trong lòng nhẹ hẳn.

Đột nhiên một luồn hàn khí thổi tới sau đó là hương thơm nhẹ nhàn truyền đến, Lãnh Hàn Băng không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh Lâm Phong.

- Hàn Băng sư tỷ, khuya thế này tỷ vẫn chưa nghĩ sao?

- Ngươi ở đây làm gì?

- Đệ không ngủ được nên ra đây ngắm cảnh.

- Ta có thể ngồi đây không?



Lâm Phong lập tức gật đầu, giữa đồng không mông quạnh thế này có một mỹ nữ cạnh thì còn gì bằng.

Lãnh Hàn Băng ngồi bên cạnh hắn, ánh mắt lạnh lùng nhìn tinh tú trên cao, lòng nàng lúc này không khác gì Lâm Phong, không biết bây giờ phụ mẫu và tiểu muội có bình an không.

- Sư tỷ đang lo cho người thân sao?

- Ưm.

- Tỷ yên tâm, bây giờ người thân của tỷ không sao đâu.

- Làm sao ngươi biết?

Lâm Phong nhìn nữ tử bên cạnh, khóe miệng nhếch lên để lộ nụ cười mà hắn cho là tiêu soái.

- Lãnh chấp sự và Phi Dao sư tỷ một người là nồng cốt còn một người là tương lai của thánh cung, không đến bước đường cùng thì thánh cung sẽ không để họ mạo hiểm chiến đấu.

Lãnh Hàn Băng nhìn tên lưu manh bên cạnh, ánh mắt thoáng kinh ngạc, không ngờ hắn có thể nói ra được những lời như vậy.

Hai người trò chuyện thêm một lúc tâm tình Hàn Băng dần buôn lỏng, thỉnh thoảng còn mỉm cười làm cho tên nào đó nhìn đến ngẫn ngơ.

Cách đó không xa, hồng y nữ tử lặng lẽ nhìn về phía đôi nam nữ, ánh mắt phức tạp, trong lòng tràn đầy tức giận cùng với một chút thất lạc.

Từ lúc hai người trở thành tỷ muội thì Linh Mộng chưa từng nhìn thấy Hàn Băng vui vẻ như vậy.

- Nếu ngươi dám làm tổn thương Hàn Băng, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi.

Linh Mộng nhìn đôi nam nữ phía trước thêm một lúc rồi xoay người rời đi, ánh mắt nàng chợt dùng lại ở một gốc tối, nơi đó có một nữ tử giống như nàng đang lặng lẽ nhìn về phía tên khốn kia.

Phong Thanh Thanh đột nhiên cảm giác bất ổn, nàng vừa xoay người thì nhìn thấy một nữ tử lướt tới bên cạnh, vẻ mặt có chút hoảng loạn.

- Ngươi đến đây làm gì?



- Câu này ta cũng muốn hỏi ngươi.

Linh Mộng mỉm cười, ánh mắt liên tục đánh giá nữ nhân đối diện.

- Chẳng lẽ tin đồn bên trong thánh cung là sự thật?

Thời gian trước Linh Mộng từ chỗ huyết y vệ biết được bên trong thánh cung xuất hiện vài tin đồn nói là Phong Thanh Thanh muốn kết thành đạo lữ với Lâm Phong, trên dưới Phong gia gần như không có mấy người phản đối.

Linh Mộng chỉ cho rằng đó là những lời đồn nhảm, với loại nữ nhân thích dùng b·ạo l·ực như Phong Thanh Thanh sao có thể chọn một tên không biết đánh đấm như Lâm Phong.

Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của đối phương thì nàng lại bắt đầu hoài nghi, chẳng lẽ nữ nhân b·ạo l·ực này thật sự động xuân tâm với tên khốn kia.

Ánh mắt Phong Thanh Thanh ẩn hiện nổi giận.

- Ngươi còn nói lung thì đừng trách ta.

- Thế nào, muốn đánh nhau với ta sao?

- Ta sợ ngươi sao, đến đây.

- Hì hì, nếu bây giờ đánh nhau nhất định sẽ bị tên khốn kia phát hiện ngươi nhìn lén.

Linh Mộng nhìn ánh mắt do dự của đối phương, nụ cười trên gương mặt càng thêm rạng rỡ.

- Nếu ngươi có ý với tên khốn đó thì ta có thể giúp ngươi nhưng ta có một điều kiện.

- Ta không có thời gian ở đây nói nhảm với ngươi.

Phong Thanh Thanh dứt lời liền bỏ đi, Linh Mộng nhìn bóng lưng của nữ tử dần biến mất, đôi môi đỏ mộng khẽ cong, trong đầu lóe lên một cái chủ ý.

Nếu nàng đẩy Phong Thanh Thanh về phía Lâm Phong lúc đó đệ nhất thiên tài của Phong gia và Lãnh gia sẽ cùng giành một tên nam nhân.

Với địa vị của hai đại tộc nhất định sẽ không chấp nhận thiên kim của bọn họ chịu thiệt, Lâm Phong đứng ở giữa không c·hết cũng b·ị t·hương.

- Để xem ngươi vui vẻ được bao lâu.

Lâm Phong đang ngắm nhìn nữ tử bên cạnh đột nhiên cảm giác lạnh người, ánh mắt liếc nhìn xung quanh nhưng không phát hiện được thứ gì đáng ngờ, cuối cùng kết luận nguyên nhân là vì ngồi bên cạnh băng nữ quá lâu nên bị hàn khí nhập thể.