Chương 335: Thượng cổ chiến trường.
Lâm Phong nhếch môi.
- Nếu ta nhìn không lầm thì y phục của ngươi cũng là bảo vật.
- Ngươi muốn lấy y phục của ta ?
- Có vấn đề gì sao ?
- Ngươi…
Y phục trên người Phong Thanh Thanh là một kiện địa cấp pháp bảo phòng ngự mà đã là pháp bảo thì sẽ thuộc về hắn, chỉ là nội y của nàng cũng là một món địa cấp pháp bảo, tuyệt đối không thể để dâm tặc nhìn thấy.
Nhưng linh lực của nàng vẫn bị hắn phong ấn dù muốn ngăn cũng không được, nhìn cặp sắc thủ tới gần, đôi mắt xinh khẽ nhắm lại.
Phong Thanh Thanh đợi một lúc vẫn không có chuyện gì xảy ra, nàng vừa mở mắt thì nhìn thấy dâm tặc đang đứng hình.
Nàng lập tức lui lại, ánh mắt đề phòng nhìn dâm tặc, lúc này hắn vẫn đứng yên bất động.
- Dâm tặc khốn kiếp, đợi lão nương khôi phục linh lực sẽ cho ngươi sống không bằng c·hết.
Tuy nàng không biết Lâm Phong đang giở trò gì nhưng đây là cơ hội thoát khỏi sự khống chế của hắn, với tu vi của nàng thì chỉ cần nữa giờ là có thể phá vỡ phong ấn.
Lâm Phong ngẫn người một lúc thì trở lại bình thường chỉ có ánh mắt là đặt biệt hưng phấn vì đã tìm hắn ra phương pháp thoát khỏi cự kình.
- Đúng là ở hiền gặp lành, người tốt như ta nhất định sẽ được thượng thiên phù hộ.
- Tiểu tử ngươi đừng vội mừng.
Dù có thể thoát được cự kình thì Lâm Phong vẫn chưa an toàn, bên ngoài cự kình nguy hiểm không thua gì bên trong.
- Chỉ là một đám yêu thú cùng với mấy bộ xương khô thì có thể làm gì được ta.
Bên ngoài có là thiên quân vạn mã thì hắn cũng không sợ, nổ lực hết mình không bao giờ từ bỏ dù có thất bại cũng không hối hận.
Trước khi rời đi Lâm Phong cần phải làm một chuyện là giải phong ấn cho bạo nữ, với tình trạng bây giờ thì chỉ cẩn một chút uy áp của yêu thú cũng có thể làm cho nàng đăng xuất.
Phong Thanh Thanh đang vận công thì nghe được tiếng bước chân dừng lại bên cạnh, tiếp đó là giọng nói truyền đến.
- Có cần ta giúp một tay không ?
Lâm Phong khẽ vuốt vài sợ tóc tán loạn trên gương mặt xinh đẹp của nàng, chỉ một hành động nhỏ của hắn đã làm cho chút ít linh lực vừa khôi phục của Phong Thanh Thanh tan biến.
Ánh mắt nàng nhìn tên nam nhân bên cạnh tràn đầy phức tạp, vừa tức giận phẩn nộ, vừa bất lực cam chịu, từ khi gặp hắn đến giờ nàng đã bị chiếm không ít tiện nghi dù cho thực lực hoàn toàn áp đảo nhưng nàng vẫn không thể làm gì được hắn.
- Chẳng lẽ tên khốn này là khắc tinh của ta.
Lâm Phong mỉm cười nhìn nữ tử đối diện.
- Có muốn ta giúp ngươi giải phong ấn không ?
- Ngươi lại muốn giở trò gì ?
- Ngươi đáp ứng ta hai điều kiện thì ta sẽ giải phong ấn cho ngươi.
Phong Thanh Thanh khẽ gật đầu, bây giờ nàng chỉ có thể làm theo lời của hắn.
- Nói.
- Thứ nhất, bảo vật ngươi cho ta không được lấy lại, có làm được không ?
- Điều kiện thứ hai là gì ?
- Ngươi gọi một tiếng hảo ca ca thì ta sẽ giải phong ấn cho ngươi.
Lâm Phong vừa dứt lời liền lấy ra lưu ảnh thạch nắm trong lòng bàn tay, thời khắc hiếm có này nhất định phải ghi lại đợi khi trở về sẽ lấy ra hù dọa gian thương.
- Chỉ cần ta đáp ứng hai điều kiện này thì ngươi sẽ giải phong ấn cho ta.
- Quân tử nhất ngôn.
- Tốt.
- Ngươi thật sự đồng ý ?
Phong Thanh Thanh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hắn liền bỉu môi nhưng chợt nhận ra hành động có chút không đúng, ánh mắt hung hăng nhìn tên nam nhân đối diện.
- Ta còn có lựa chọn khác sao.
- Cũng đúng.
Lâm Phong nhìn bạo nữ ngày thường hung hãn giờ lại bài ra bộ dáng đáng yêu, trong lòng thầm đắt ý.
- Tiểu muội ngoan, mau gọi ca ca nào.
- Ngươi…
Thanh Thanh hít một hơi ổn định khí huyết đang dâng trào, giọng nói như muỗi kêu truyền đến.
- Ca ca.
- Dạo này thính giác của ca ca không được tốt, làm phiền muội muội lớn giọng một chút.
- Ngươi đừng quá đáng.
- Đúng rồi, phải nói lớn như thế này thì ca ca mới nghe rõ.
Lâm Phong nở một cười mà hắn cho là ấm áp.
- Ca ca nói cho muội biết một tin tốt, chúng ta sẽ không c·hết ở đây ?
- Chẳng lẽ ngươi đã tìm ra cách thoát khỏi cự kình ?
- Ca ca của muội bản lãnh thông thiên, chỉ một đầu thánh thú còn không đáng nhắc đến.
- Khoác lác, xàm ngôn, hoang tưởng điên dại.
Phong Thanh Thanh đã bắt đầu hối hận, có lẽ lúc đó nàng nên để cự kình nuốt tên khốn này thì thiên hạ sẽ yên tĩnh hơn một chút.
Lâm Phong hoàn toàn không để ý lời nói của bạo nữ, từng bước tiến về phía nàng.
- Với tình trạng của ngươi một khi rời khỏi cự kình sẽ rất nguy hiểm.
- Ngươi muốn làm gì, ngươi không được tới đây.
- Ta sẽ dùng cơ thể này bảo vệ cho ngươi.
- Ngươi…
Phong Thanh Thanh nhìn dâm tặc từng bước áp sát liền hét lên.
- Ca ca.
- Là hảo ca ca.
- Hảo ca ca, ca ca tốt, giải phong ấn giúp tiểu muội có được không ?
- Tốt.
Lâm Phong điểm vài cái lên người Phong Thanh Thanh, phong ấn dần được phá bỏ, tu vi của nàng liên tục tăng lên đến linh giả ngũ cấp thì dừng lại.
Phong Thanh Thanh tức giận nhìn tên dâm tặc bên cạnh.
- Ngươi muốn nuốt lời.
- Ca ca nhất ngôn cửu đỉnh, đợi thêm chút nữa phong ấn của muội sẽ tự phá giải.
Bây giờ mà phá bỏ phong ấn thì nhất định sẽ bị bạo nữ tiền gian hậu sát, chuyện ngu ngốc như thế này một thiên tài như hắn tuyệt đối sẽ không làm.
Lâm Phong lấy ra một khối hỏa thạch cầm trong tay, bộ dáng do dự không quyết, Phong Thanh Thanh vừa nhìn liền nhận ra lai lịch của thứ này.
- Hỏa nguyên thạch, không ngờ ngươi lại có được thứ này.
Lần trước ở bên trong Vô Cực bí cảnh Lâm Phong đã trộm được vài khối hỏa nguyên thạch của xích viêm xà, thứ này hắn luôn cất giữ cẩn thận để giành đột phá thánh nhân, bây giờ lại phải lấy ra sử dụng.
Hỏa nguyên thạch ẩn chứa hỏa nguyên khí tinh thuần nhất bên trong thiên địa dù là thiên cấp linh dược như hỏa dương cổ thụ cũng không thể sáng bằng.
- Nếu không phải vì cứu muội thì ca ca đã không dùng tới hỏa nguyên thạch.
- Ngươi còn nói linh tinh thì đừng trách ta.
- Hắc hắc… đã đến lúc lão tử trở lại.
Lâm Phong ném hỏa nguyên thạch ra ngoài thông thiên đỉnh, hỏa thạch lượn một vòng rồi rơi vào lục thủy, lúc sau lục vụ bốc lên, lục thủy sôi trào, nhiệt độ xung quanh điên cuồng tăng lên.
- Thành công rồi.
- RỐNG…
Trong lúc Lâm Phong đang tìm cách thoát thân thì Vạn Cốt sơn vẫn không ngừng hỗn chiến, mấy ngàn dặm hải vực đã biến thành huyết vực, t·hi t·hể yêu thú tán loạn, tu sĩ liên tục bỏ chạy chỉ còn lại một ít cường giả ở lại tham chiến.
Chiến trường dần chia làm hai nữa, một bên là liên minh thần cốt, ma cốt và tu sĩ bên còn lại là vô số yêu thú và tổ tiên của bọn chúng.
Vài canh giờ trôi qua, phe yêu thú dựa vào số lượng áp đảo dần chiếm được thượng phong nhưng bọn chúng chỉ có thể đứng từ xa t·ấn c·ông, một khi tới gần sẽ rơi vào phạm vi công kích của định hải thần châu và thượng cổ binh khí.
Cách đó không xa, ngũ đại thánh cung vừa đánh vừa lui, khi đám yêu cốt bất ngờ xuất hiện thì mọi chuyện đã nằm ngoài dự tính của tu sĩ nhưng mấy lão tôn giả vẫn muốn chờ thời nên do dự không quyết.