Chương 328: Thượng cổ chiến trường.
Vừa bơi được một lúc, giọng nói của cự giải truyền đến.
- Còn một vấn đề nữa, nơi này tương đối nguy hiểm nên giá cả có chút thay đổi, mỗi canh giờ một gốc thiên dược.
- Sau lão không đi ăn c·ướp đi.
- Ngươi không muốn có thể rời đi.
- Đi thì đi.
Lâm Phong vừa ngốc đầu ra thì thấy một đàn thủy yêu bơi ngang, tính sơ qua cũng gần cả ngàn đầu, hắn lập tức đổi ý.
- Giá cả hợp lý, tiếp tục.
Bên dưới đại hải, cự xà và cự giải cũng xem là có chút máu mặt, đám yêu thú lại bận giao chiến với tu sĩ nên Lâm Phong một đường thuận lợi thẳng tiến Vạn Cốt sơn.
Càng tiến sâu vào bên trong thì chiến trường càng náo nhiệt, tu sĩ và yêu thú giao chiến mọi lúc mọi nơi, ngay cả tôn giả và thiên thú cũng dần xuất hiện.
- Lão giải phía trước có hàng kìa.
Trên dường đi Lâm Phong gặp được không ít yêu thú từ bên trên rơi xuống, dù sao cũng không thể cùng mọi người chiến đấu không bằng lui về làm công tác hậu cần, thu dọn chiến trường.
- Rống…
Đúng lúc này một thanh âm quen thuộc truyền đến, cự giải đang bơi tới lập tức dừng lại.
- Không ngờ cái tên này vẫn còn sống.
Lâm Phong vừa nghe liền nhận ra tiếng thét vừa rồi là của lão kiếm ngư truyền đến, vì hắn mà lão bị mười mấy vị tôn giả vây đánh sau đó còn phải thiêu đốt huyết mạch cuối cùng bị nổ bay đi đâu không biết.
Với từng ấy kỉ niệm một khi gặp nhau nhất định hắn sẽ được lão kiếm ngư tiếp đón rất nhiệt tình.
- Lần này phiền phức lớn rồi.
Kiếm ngư xuất hiện kế hoạch của cự giải xem như phá sản, vấn đề bây giờ là làm sao tiến vào Vạn Cốt sơn.
Lãnh Hàn Băng ngồi bên cạnh chờ đợi một lúc vẫn không thấy cự giải chuyển động, ánh nàng nhìn tên bên cạnh.
- Có chuyện gì sao ?
- Phía trước có một tên quái vật rất lợi hại.
Phong Thanh Thanh nghe hắn nói liền xen vào.
- Có phải kiếm ngư không ?
- Nó đó.
Lần trước ở chỗ cự hà Phong Thanh Thanh đã từng chiêm ngưỡng qua sức mạnh của kiếm ngư, đầu thủy quái này đúng là rất lợi hại.
- Ở đây có nhiều tu sĩ như vậy chưa chắc gì kiếm ngư sẽ t·ấn c·ông chúng ta.
- Thật ra ta với lão kiếm ngư đó có chút hiểu lầm.
Lâm Phong mang mọi chuyện kể sơ qua một lần làm cho hai nữ tử bên cạnh phải thay đổi ánh nhìn về hắn.
Lãnh Hàn Băng ở bên cạnh lưu manh một thời gian biết được tên này không bao giờ yên phận, sớm muộn cũng sẽ gây họa chỉ là không ngờ hắn lại liều mạng như vậy.
Ánh mắt Phong Thanh Thanh ẩn hiện sát cơ, nếu tên dâm tặc này không chọc vào kiếm ngư thì địa mạch đã không nổ tung, nàng cũng không phải trọng thương đến b·ất t·ỉnh.
Lâm Phong cảm giác tình hình có chút không ổn, hắn dùng ánh mắt tự tin nhìn băng nữ.
- Sư tỷ yên tâm, chỉ một đầu kiếm ngư đệ lo được.
Phong Thanh Thanh ngồi bên cạnh nghe hắn nói không hiểu sao lại xuất hiện cảm giác bất an.
- Ngươi lại muốn làm gì ?
- Thiên cơ bất khả lộ.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Lâm Phong quyết định đổi hướng, bọn họ phải giữ một khoảng cách an toàn để tránh bị kiếm ngư phát hiện.
Cách đó vài chục dặm, hàng vạn tu sĩ và vô số yêu thú đang lao vào hỗn chiến, tôn giả vây đánh thiên thú, vương giả và linh giả sẽ giải quyết phần còn lại, một tiêu của tu sĩ là đẩy lùi toàn bộ yêu thú ra khỏi Vạn Cốt sơn sau đó sẽ bắt đầu tầm bảo.
Tương truyền nơi đây chính là trung tâm của thượng cổ chiến trường, bên dưới mảnh hải vực này ẩn chứa vô số bảo vật, muốn tầm bảo phải xuống thủy vực, trước khi xuống thủy vực phải đuổi đám thủy quái đi nếu không sẽ bị bọn chúng quần công.
Lúc này kiếm ngư đang bị mấy lão tôn giả vây đánh, từ sau khi đột phá thì thực lực của thanh niên này tăng mạnh dù giao chiến với một đám tôn giả cũng không rơi vào thế hạ phong.
Đột nhiên một đầu hải điêu ngư từ bên dưới đại hải phóng lên, tốc độ của thiên thú không thua kém vương giả phi hành, thoáng cái đã tiếp cận đám tu sĩ, cái miệng rộng cắn tới.
Vài tên vương giả kịp phản ứng lập tức lướt đi, đám linh giả chưa kịp kích hoạt pháp chỉ thì hải điêu đã áp sát.
- Nghiệt súc mau dừng lại.
Một vị tôn giả kịp thời xuất hiện, trường côn trong tay đập xuống, hải điêu ngư b·ị đ·ánh rơi vào đại hải.
Đám linh giả chưa kịp thở gấp thì hàng trăm khối thủy cầu từ bên dưới đại hải bắn tới, bọn chúng lập tức kích hoạt pháp chỉ phòng ngự.
Cách đó không xa, mấy chục vị tôn giả đang giao chiến với hải sa, bọn họ đứng thành hình cánh cung vừa đánh vừa đuổi hải sa rời đi.
- Rống…
Từng đầu hải sa xông thẳng vào đội hình tôn giả đẩy cho đối phương lùi lại, kết quả là hai bên giằng co vài giờ vẫn chưa phân thắng bại.
Một lão đầu nhíu mày.
- Cứ đánh như thế này không phải cách hay.
- Cầm tặc tiên cầm vương, có vị đạo hữu nào dám cùng lão phu chiến hải sa vương không ?
- Có lão phu.
Một lão đầu vác đao bước tới, khí thế manh động, ánh mắt hưng phấn nhìn đám hải sa bên dưới, tiếp theo lại có thêm ba lão đầu bước ra.
- Các vị giữ trận, hải sa vương giao cho bọn ta.
Bên trong hàng vạn hải sa có một đầu hải sa với hình dáng khác biệt, thanh niên này có kích thước gấp đôi hải sa bình thường, đầu mọc sừng, đuôi mọc vẫy, lưng có hoa văn kỳ lạ, bên cạnh lúc nào cũng có vài tên tiểu đệ thiên cấp đi theo.
Tam đại tôn giả bay vài vòng liền tìm thấy vị trí của hải sa vương, bọn họ chưa kịp động thủ đã bị một đám hải sa bơi tới t·ấn c·ông.
Một lão đầu đạp bộ pháp lướt qua đám hải sa, trường kiếm trong tay chém xuống hải sa vương bên dưới, đạo kiếm khí dài gần trăm trượng phá không bay đi.
- Rống…
Hải sa vương nhìn kiếm khí bay đến liền há miệng nuốt lấy, sa vĩ quét một vòng, cuồng phong gào thét bay về phía đám lão đầu.
- Thuẫn…
Một tấm kim thuẫn xuất hiện ngăn lại công kích của hải sa vương, hai bên vừa v·a c·hạm đám lão đầu liền bị đẩy lùi, bọn họ còn chưa ổn định thì hải sa đã lao vào t·ấn c·ông.
Cách đó vài dặm Lâm Phong vẫn đang lặng lẽ quan sát chiến trận, ánh mắt của hắn liên tục dừng lại ở vị trí hải sa.
- Cái tên hải sa vương đó hình như còn lợi hại hơn cả lão kiếm ngư.
- Cổ huyết thiên thú.
- Hèn gì lại bá đạo như vậy.
Lão đầu vừa liếc nhìn đã nhận ra hải sa vương là một đầu thiên thú có huyết mạch thượng cổ, một cái vẫy đuôi đẩy lui tam đại tôn giả, cầm đầu hàng vạn hải sa, không phải cổ huyết tuyệt đối không thể làm được.
Lâm Phong nhìn kiếm ngư đang bị mấy vị tôn giả vây đánh, bây giờ hắn có ló mặt ra thì lão cũng không làm gì được hắn.
- Tới lúc lão tử thể hiện rồi.
- Tiểu tử ngươi lại muốn giở trò gì nữa hử ?
- Lão cứ đợi mà xem kịch hay.
Vừa dứt lời hắn liền thả ra thiên ảnh ma điêu, tuy cấp độ ảnh điêu không bằng hai đầu cự thú nhưng có thể dựa vào cổ huyết áp chế đám địa cấp yêu thú bên dưới hải vực.