Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 315: Thượng cổ chiến trường.




Chương 315: Thượng cổ chiến trường.

Cách đó vài chục dặm có một hòn đảo nhỏ, trên đảo chỉ có vài đầu tiểu yêu, bọn chúng nhìn thấy hai đầu cự thú xuất hiện lập tức bỏ chạy tán loạn.

Lâm Phong vừa lên đảo liền lấy ra túp lều lý tưởng tìm một nơi thích hợp cắm trại, tiếp theo là bài thêm mấy cái tiểu trận xung quanh dùng để cách âm cách nhiệt sau đó quay trở lại chỗ lão xà.

- Mấy ngày tiếp theo làm phiền hai lão đừng để ai tiếp cận nơi này.

- Tiểu tử ngươi đừng lo, chỗ này không có tên nào dám đến đâu.

Nếu không phải vì hoàn cảnh ép buộc thì bọn chúng cũng không muốn đến nơi này, lỡ như lão ô quy tỉnh lại thì m·ất m·ạng như chơi.

Cự xà lấy ra một gốc linh dược nuốt vào sau đó tìm một chỗ dưỡng thương, cự giải cũng tìm một chỗ nằm nghĩ, đôi càng lớn kẹp một gốc thiên dược, thứ này chính là thù lao lão nhận được khi giúp tên tiểu tử kia canh cửa.

- Mùi vị không tệ.

Mấy ngàn năm sống trong hải vực lão đã bắt đầu cảm thấy ngán đám yêu thú nơi này, hai mắt cự giải nhìn về phía tên tiểu tử đang ôm nữ tử bước vào lều, không biết thế giới ngoài kia thế nào.

Lâm Phong đặt Phong Thanh Thanh lên một cái giường đã được hắn chuẩn bị, cặp sắc nhãn không nhịn được mà quét qua người bạo nữ vài lần.

Thân hình của bạo nữ đúng là rất tốt, chỗ cần bạo thì bạo chỗ cần thon thì thon, mi mục như họa, diện tái phù dung chỉ là tính tình bất đồng, nóng lạnh thất thường làm cho đám sắc lang xung quanh không dám tới gần.

- Lão đầu như thế này đã được chưa ?

- Tạm được.

- Được rồi sao, không cần thoát y hả ?

- Làm xong rồi thoát.

Với kinh nghiệm vài chục vạn năm của lão đầu vừa liếc nhìn liền nhận ra Phong Thanh Thanh là loại nữ nhân hại nước hại dân, lần này chữa thương cần phải tập trung, một khi thoát y không chừng sẽ khiến tên sắc lang này hiện nguyên hình.



Vì trên người Phong Thanh Thanh vẫn còn bảo giáp hộ thân nên linh lực của Lâm Phong không thể hoàn toàn tiến vào, để đảm bảo không thiếu hụt linh lực hắn lấy ra một viên tụ linh đan nuốt xuống, linh lực trong cơ thể bắt đầu tăng lên.

Hai mắt Lâm Phong nhắm khẽ, đại thủ bắt ấn, linh lực hóa thành một sợi dây kết nối hắn và Phong Thanh Thanh.

- Đi…

Lâm Phong mở mắt, xung quanh hắn là một không gian hoàn toàn khác lạ, nơi này không có thiên địa cũng không có linh khí chỉ có vài đóm sáng lơ lửng giữa màn đêm u tối.

Những đóm sáng này chính là linh hồn của Phong Thanh Thanh, bình thường bọn chúng sẽ tập trung một chỗ tạo thành hình dáng như một tiểu hài, đó cũng chính là nguyên thần của tu sĩ.

Khi đạt đến vương cấp, linh hồn của tu sĩ sẽ trãi qua một quá trình thoát thai hoán cốt trở thành nguyên thần, chỉ cần nguyên thần không mất thì tu sĩ sẽ vẫn tồn tại.

- Kết…

Những đóm sáng đang lơ lửng đột nhiên di chuyển về cùng một chỗ, bọn chúng liên tục xoay tròn tạo thành một quang cầu nhỏ.

Một đóm sáng từ bên trong cơ thể Lâm Phong bay đi, đây chính là một phần linh hồn của hắn, đóm sáng bay tới bên cạnh khối quang cầu rồi dừng lại.

Tuy chỉ là một phần linh hồn của lục cấp linh giả nhưng hào quang tỏa ra từ đóm sáng không thua gì quang cầu, đều này chứng tỏ linh hồn của Phong Thanh Thanh đang vô cùng suy yếu.

Hào quang từ đóm sáng bay về phía quang cầu, thời gian dần trôi qua, hào quang của đóm sáng ngày một yếu ngược lại hào quang của quang cầu dần tăng lên.

Nữa ngày sau, đóm sáng bay trở về cơ thể Lâm Phong, lúc này vẻ mặt của hắn đã không còn huyết sắc, hơi thở suy yếu.

- Mệt c·hết lão tử.

Lâm Phong lấy ra một viên phục hồn đan nuốt vào, sắc mặt tốt hơn một chút, ánh mắt hắn dừng lại trên người bạo nữ, tình trạng của nàng lúc này đã có chút chuyển biến.

- Lão đầu tình hình của nàng thế nào rồi ?

- Đã qua giai đoạn nguy hiểm, làm thêm vài lần là có thể tỉnh lại.



Nếu là lúc Phong Thanh Thanh vừa b·ị t·hương thì chỉ cần hai lần chữa trị là đủ nhưng bọn họ phải mất một khoảng thời gian chờ đợi cự thú khôi phục sau đó phải tìm kiếm nơi an toàn, thời gian càng kéo dài dẫn đến thương thế của nàng càng nghiêm trọng.

Giọng nói lão đầu chợt truyền đến.

- Tiểu tử ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, cơ hội không phải lúc nào cũng có được.

- Thừa nước đục thả câu không phải đạo quân tử, lão đừng dụ dỗ ta nữa.

Phương thức Lâm Phong chữa trị cho Phong Thanh Thanh đó là sử dụng linh hồn khế ước, hắn sẽ thông qua kết ước để tiếp cận linh hồn của nàng.

Trong quá trình chữa trị chỉ cần Lâm Phong thu lấy một phần linh hồn của Phong Thanh Thanh để khắc lên chủ nô khế ước thì từ nay về sau bạo nữ sẽ trở thành thuộc hạ trung thành nhất của hắn.

Lão đầu thở dài.

- Muốn bước l·ên đ·ỉnh của thiên địa phải biết tận dụng mọi thời cơ.

- Lão đang xem trọng ta đó hả ?

- Chỉ cần có lão phu chỉ dạy dù là a miêu a cẩu cũng có thể phi thăng.

- Nói thật cho lão biết, ta tu luyện chỉ vì đam mê linh thạch những thứ còn lại tùy duyên đi.

Lâm Phong lấy ra một cái giường đặt bên cạnh sau đó trèo lên ngồi vận công, hắn phải tận dụng thời gian khôi phục linh hồn để còn chữa trị cho bạo nữ.

Liên tiếp mấy ngày trôi qua, Lâm Phong vẫn ở trong cái lều nhỏ của hắn, ban ngày thì giúp bạo nữ trị thương ban đêm thì vận công khôi phục, thời gian nhàn nhã cứ thế trôi qua.

- Được rồi.



- Xong rồi sao, nhưng mấy v·ết t·hương này vẫn chưa lành ?

Lâm Phong vừa nói vừa chỉ vào một vết bầm trên gương mặt xinh đẹp của Phong Thanh Thanh.

- Đợi khi nha đầu tỉnh lại dùng vài viên đan dược sẽ hết.

Chỉ cần linh hồn của Phong Thanh Thanh thức tỉnh thì nàng có thể sử dụng linh lực luyện hóa linh đan cho nên quá trình chữa thương của Lâm Phong đến đây là kết thúc.

Hắn nhìn nữ tử ngủ say trước mặt, vẻ mặt hiện lên nụ cười mờ ám, bây giờ mà chiếm chút tiện nghi chắc là bạo nữ sẽ không biết được.

Nghĩ liền làm, Lâm Phong lấy không gian giới chỉ trên tay đối phương, thần thức đảo qua vài lần phát hiện có vài thứ rất đáng giá.

- Chậc chậc… có cả thượng phẩm linh thạch nữa này.

Ngoài trừ linh thạch còn có linh dược, đan dược, binh khí… phần lớn là địa cấp chỉ có một vài món đạt đến thiên cấp.

Ánh mắt hắn chợt dừng lại trên một mảnh hắc giáp, sau khi quan sát vài lần Lâm Phong xác định đây là mảnh hộ thần giáp hắn luôn tìm kiếm.

- Sao bạo nữ lại có thứ này nhỉ ?

- Tiểu tử muốn lấy thì nhanh lên, nha đầu này sắp tỉnh lại rồi.

Lâm Phong nhanh tay thu lấy mảnh hắc giáp sau đó đeo lại giới chỉ vào tay bạo nữ rồi rời đi, hắn vừa bước ra ngoài thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Lấy vật của người không phải đạo quân tử, tiểu tử ngươi muốn chuyển đạo sao ?

- Cái gì mà chuyển đạo, ta là đang tôn sư trọng đạo đó, chẳng phải lão nói muốn thành cường giả thì không thể bỏ qua cơ hội sao ?

Hắn nhìn mảnh hộ thần giáp trong tay vẻ mặt đắt ý.

- Thứ này ở trong tay bạo nữ cũng vô dụng, không bằng dùng nó để làm phí chữa thương cho nàng.

- Lão phu thấy da mặt của tiểu tử ngươi càng lúc càng dày.

- Hắc hắc… liêm sĩ gì tâm này.

Liêm sĩ tuy quan trọng nhưng thần khí càng quan trọng hơn, nếu chỉ vì một chút liêm sĩ mà bỏ qua một món thần khí thì hắn sẽ hối hận cả đời.