Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 309: Thượng cổ chiến trường.




Chương 309: Thượng cổ chiến trường.

Linh Mộng nhẹ nhàn lướt qua đám cự hà, mỗi lần trường kiếm vun lên là vài đầu cự hà nằm xuống, phần lớn hỏa linh thể đã bị áp chế nhưng thực lực của nàng vẫn hơn xa đối thủ.

Tuy vậy nàng vẫn không ra tay đồ sát đám yêu thú này không phải vì nàng nhân từ mà là muốn dùng đám cự hà để cầm chân số tu sĩ còn lại, càng ít người tranh giành thì cơ hội có được linh dược càng cao.

Phong Thanh Thanh so với Linh Mộng còn dễ dàng hơn, phong linh thể của nàng không bị thủy vực áp chế mãnh liệt như hỏa linh thể nhưng vẻ mặt của nàng lúc này lại hiện rõ sự tức giận.

Phía sau Phong Thanh Thanh có một nam tử luôn bám theo nàng, cho dù nàng dùng cách gì cũng không thoát khỏi sự đeo bám của hắn.

Mấy hôm trước trong lúc chờ đợi nhị quang hợp nhất Phong Thanh Thanh cảm thấy nhàm chán nên đã đi xung quanh dạo chơi thì vô tình gặp được một tên nam tử.

Tên khốn này vừa nhìn thấy nàng đã muốn bắt về làm lão bà, kết quả là hai bên giao chiến liên tục mấy canh giờ cuối cùng Phong Thanh Thanh rơi vào thế hạ phong phải chạy về căn cứ Cửu Huyền thánh cung để lánh nạn.

Sau khi xông vào thủy vực thì thanh niên này vẫn tiếp tục bám theo nàng.

- Ngươi có thôi đi không.

Phong Thanh Thanh đột nhiên dừng lại, trường kiếm chém về phía đối phương, thất đạo kiếm khí mang theo linh lực hùng mạnh của vương giả phá không bay đi.

Nam tử nhẹ nhàn né tránh nhưng hai đầu yêu hà ở gần đó lại b·ị c·hém tan nát, một vài tên tu sĩ chút nữa là đăng xuất khỏi truyện.

- Ngay cả lúc nổi giận cũng đáng yêu.

- Ngươi…

- Có phải nàng đồng ý làm lão bà của ta rồi không ?

- Mơ tưởng.

Phong Thanh Thanh dứt lời liền xoay người rời đi, về văn lẫn võ nàng đều không phải đối thủ của hắn, ở lại chỉ chịu thiệt.



Nguyên Đông nhìn mỹ nhân rời đi lập tức đuổi theo, lần này hắn tiến vào thượng cổ chiến trường chỉ để dạo chơi không ngờ lại tìm thấy một mỹ nhân cá tính như vậy.

- Lần này lời to rồi.

Đám tu sĩ càng đánh càng kéo gần khoảng cách với thủy hỏa song linh thảo, một lão đầu tế ra pháp chỉ, hoàng kim cự sơn từ trên cao rơi xuống.

- ẦM…

Hai đầu cự hà không kịp né đòn lập tức bị kim sơn trấn áp, đám lão đầu được thế xông về phía miệng hố.

Cự hà đang đuổi theo đột nhiên dừng lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về một phía, mười mấy lão đầu đang chạy đi cũng dừng lại, ánh mắt ngưng trọng.

- RỐNG…

Tiếng thét kinh thiên từ xa truyền đến làm cho mấy ngàn dặm đại hải chấn động, một đầu kiếm ngư điên cuống phóng tới, ở giữa song nhãn có v·ết t·hương vô cùng đáng sợ vẫn đang rỉ máu.

- Tiểu tử thúi, tất cả đều do chuyện tốt của ngươi gây ra.

- Lúc đó ta tưởng vậy là ngầu.

Lâm Phong ngồi trên Thiên Ảnh ma điêu, bộ dáng vô cùng thảm hại, khóe miệng còn vươn tơ máu nhưng tình hình của hắn vẫn tốt hơn ba tên còn lại.

Sau khi đuổi theo mấy ngàn dặm vẫn không làm gì được Lâm Phong thì kiếm ngư đã có ý định dừng truy đuổi nhưng cây muốn lặn mà gió chẳng muốn ngừng.

Lâm Phong bị kiếm ngư đuổi đánh suốt hai ngày một đêm chịu không biết bao nhiêu đau khổ sao có thể để tên này dễ dàng rời đi, kiếm ngư vừa đổi hướng thì hắn lập tức tế ra pháp chỉ, hoàng kim đại đao chém thẳng vào đầu thanh niên bên dưới, kết quả là hắn lại phải quay đầu bỏ chạy.

Vừa chạy được vài trăm dặm thì Lâm Phong cảm giác khí tức đầu kiếm ngư bên dưới trở nên hỗn loạn sau đó thì chìm xuống đại hải.

- Có khi nào c·hết rồi không?



Một đao vừa rồi của Lâm Phong uy lực ngang với một đòn của tôn giả lại còn chém vào đúng chỗ hiểm của đối thủ, khả năng kiếm ngư đăng xuất là rất cao.

Hắn suy nghĩ một lúc thì ra lệnh cho Thiên Ảnh ma điêu quay trở lại, nếu kiếm ngư thật sự đăng xuất thì lần này hắn vô mánh rồi.

Thiên Ảnh ma điêu vừa bay tới chỗ kiếm ngư chìm xuống thì một đạo uy áp khủng bố truyền đến.

- Tiểu tử chạy mau.

- RỐNG…

Ảnh ma điêu lập tức bay đi, một thanh cự kiếm từ bên dưới đại hải nhô lên, yêu lực quấn quanh lưỡi kiếm, cuồn phong gào thét, thiên địa biến sắc, uy áp so với lúc trước còn mạnh hơn vài phần.

- Tên đó vậy mà đột phá rồi.

- Không sai đây là dấu hiệu yêu thú đột phá.

Khí tức trên người kiếm ngư lúc mạnh lúc yếu gần như không thể kiểm soát, sau khi yêu thú đột phá thì yêu lực sẽ trở nên hỗn loạn cần một khoảng thời gian để khôi phục.

Nhưng kiếm ngư thì ngược lại, thanh niên này vừa nổi lên liền đuổi theo đầu yêu cầm phía trên, tốc độ so với lúc trước còn nhanh hơn vài phần.

Lâm Phong vừa chạy vừa ném ra âm dương ma trận, tuy không thể thoát khỏi sự truy đuổi của đối thủ nhưng có thể dùng để né chiêu, mỗi lần kiếm ngư tung chiêu thì hắn sẽ kích hoạt ma trận.

Trong trường hợp không có ma trận để kích hoạt thì nhiệm vụ đỡ đòn sẽ giao cho cự xà và cự giải phụ trách, thương thế của hai thanh niên này chưa kịp khôi phục nên chỉ đỡ được vài đòn của kiếm ngư đã lăn ra thở gấp.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thì phía trước xuất hiện dị tượng, hai đạo hào quang đang dần dung hợp, giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử, đó chính là dấu hiệu thủy hỏa song linh thảo thành thục.

- Xem ra mạng lão tử vẫn chưa tận.



Thiên Ảnh ma điêu liều mạng bay về phía dị tượng, càng đến gần hắn càng cảm nhận được linh lực dao động truyền đến chứng tỏ nơi này có tu sĩ đang giao đấu.

Lâm Phong còn chưa kịp vui mừng thì một cảm giác nguy hiểm ập đến, cự kiếm khổng lồ ngã về phía hắn, một đạo yêu lực hùng mạnh chia đôi đại hải.

- Lại là chiêu này.

Chiêu này của kiếm ngư uy lực vô cùng bá đạo, lần trước chương ngư vì đỡ chiêu này đã mất đi mấy chục cái xúc tua, cơ thể gần như bị xuyên qua.

Lâm Phong lập tức lấy ra một cái pháp chỉ kích hoạt.

- Hộ…

Kim quang lóe lên, một cái cự chung xuất hiện chặn lại yêu lực của kiếm ngư.

- Keng…

Thanh âm vang vọng khắp ngàn dặm, hai bên vừa v·a c·hạm kim chung lập tức b·ị đ·ánh bay đi, từ xa nhìn tới chỉ thấy một đạo kim quang rơi vào đại hải.

Yêu lực kiếm ngư sau khi đánh bay hoàng kim cự chung tiếp tục thẳng tiến về phía thủy hỏa song linh thảo, đám tu sĩ và yêu thú đang hỗn chiến liền chia ra chạy.

Một lão đầu xông ra khỏi đại hải, đại đao trong tay chém tới, đao ảnh dài hơn trăm trượng phá không bay về phía kiếm ngư.

- ẦM…

Linh lực tôn giả v·a c·hạm với yêu lực thiên thú làm cho đại hải dậy sống, đám tu sĩ đang bỏ chạy cũng bị chấn động đến linh lực hỗn loạn.

- Cẩn thận.

Đao ảnh giằng co với yêu lực một lúc thì bị phá nát, thêm một lão đầu xuất hiện tế ra pháp chỉ, một đầu kim ngưu đạp nước chạy đi.

- ẦM…

Kim ngưu bị đẩy lui một đoạn, yêu lực tan nát.

- Yêu lực thật đáng sợ.