Thiên La

Chương 307: Thượng cổ chiến trường.




Chương 307: Thượng cổ chiến trường.

Trong lúc hắn đang nghĩ về tương lai mờ mịt phía trước thì ánh mắt dừng lại trên một cái la bàn đang hoạt động.

- Đây không phải là la bàn của lão giải sao ?

- Tiểu tử có bắt được tín hiệu không ?

- Bắt được rồi.

- Hướng nào ?

Lâm Phong chỉ tay về một hướng nào đó, bên trong thượng cổ chiến trường hoàn toàn không thể xác định được phương hướng nên hắn chỉ có thể dùng hành động thay lời nói.

Cự giải lập tức phóng đi, Lâm Phong nhảy lên thân cự xà đuổi theo.

- Lão xà có chuyện gì vậy ?

- Không biết.

Giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Lão phu đoán trong lúc hỗn chiến tên đó đã lén để la bàn vào cơ thể chương ngư.

- Là thế à.

Đúng như lão đầu dự đoán, trong lúc hổn chiến cự giải đã dùng đôi càng lớn khoét một lỗ trên cơ thể của chương ngư sau đó bỏ la bàn vào bên trong.

Tuy thực lực của kiếm ngư lợi hại nhưng lúc đó xung quanh toàn là hắc thủy, khả năng chương ngư đào thoát là rất cao, để đề phòng thanh niên này đào tẩu cự giải đã hi sinh hai cái cẳng để đặt la bàn vào cơ thể đối phương.

Nghĩ đến đây Lâm Phong nhịn không được nhỏ giọng hỏi cự xà.

- Lão xà giữa lão giải và chương ngư có thâm thù đại hận gì sao ?

- Lần trước hắn bị chương ngư đánh bại, hang động b·ị c·ướp mất, ngay cả hậu đại cũng bị g·iết hơn một nữa.

Cách đó không xa, một đầu chương ngư bơi tới trước một cái hang động thì dừng lại, mấy cái xúc tua tiến vào hang động thăm dò, lúc sau lôi ra một cặp địa cấp thủy yêu.

Chương ngư há miệng nuốt hai đầu thủy yêu, cơ thể to lớn nhỏ dần đến khi bằng với kích thước hang động thì dừng lại, yêu nhãn liếc nhìn xung quanh, cơ thể chầm chậm tiến vào hang.



Một canh giờ sau, một xà một giải xuất hiện bên ngoài hang động, Lâm Phong ngồi trên lưng cự xà chỉ vào cái hang phía trước.

- Chính là cái hang này.

- Tiểu tử ngươi chắc chắn chương ngư ở trong cái hang này ?

- Ta nhất ngôn cửu đỉnh.

- Xem ra tên đó b·ị t·hương không nhẹ.

Từ kích thương của hang có thể đoán được đây là hang của một đầu địa cấp yêu thú, với tình hình như thế này chỉ sợ ngay cả một thiên thú bình thường chương ngư cũng không đánh lại.

Cự giải liếc nhìn cự xà bên cạnh.

- Ngươi ở đây canh chừng, ta vào trong xem thử.

- Được rồi.

Lâm Phong nhìn cự giải thu nhỏ cơ thể bò vào bên trong hang động, hắn lấy ra cốt đao cầm trên tay, cuối cùng cũng đã đến lúc thể hiện.

- RỐNG… ẦM…

Bên trong hang động liên tục truyền đến tiếng thét của yêu thú, đại địa rung chuyển, hắc thủy không ngừng tràn ra.

Một bóng đen từ bên trong hang động xuất hiện, Lâm Phong vừa giơ lên đại đao thì cự xà đã động thủ, xà vĩ quét tới hắc ảnh.

- ẦM…

Hắc ảnh b·ị đ·ánh văng vào cửa hang hiện ra thân ảnh của chương ngư, bộ dáng thanh niên này vô cùng thảm hại, toàn thân tràn đầy thương tích, xúc tua bị đứt hơn một nữa, giữa thân có một v·ết t·hương lớn như bị trường kiếm xuyên qua, huyết nhục liên tục trào ra.

Chương ngư vừa cử động thì bị một đôi càng lớn từ phía sau kẹp lấy, dù có dùng hết sức cũng không thể di chuyển chỉ có thể hoảng loạn la hát.

- Đừng g·iết ta…

- Roẹt…

Cơ thể chương ngư bị đôi càng cự giải xé nát, yêu đơn cũng bị cự giải nuốt mất.

- Chừa cho ta với…



Lâm Phong lướt tới bên cạnh cự giải, trừng mắt nhìn tên đối diện, vẻ mặt bất mãn.

- Lão muốn một mình độc chiếm thành quả sao ?

- Mấy thứ còn lại cho ngươi.

Đối với một đầu yêu thú thì thứ quý giá nhất chính là yêu đơn, dù có mang hết số còn lại đi bán cũng không bằng giá trị của một viên yêu đơn.

- Tiểu tử mau tìm xem có hồn châu không ?

- Chút nữa quên mất.

Lâm Phong tìm kiếm một lúc thì lấy được một viên hắc châu đen thui từ trong cơ thể của chương ngư, theo như hắn biết thì đây chính là hồn lực của Ma tộc.

- Cũng không tệ hắc hắc…

Đúng lúc này một thanh âm chấn động từ phía xa truyền đến, Lâm Phong vừa nghe liền nhận ra đây là thanh âm của kiếm ngư.

- Xem ra tên đó muốn đuổi cùng g·iết tận.

- Chạy.

Cả đám lập tức xoay người bỏ chạy nhưng rất nhanh lại phát hiện một vấn đề nghiêm trọng, sau khi trận hỗn chiến với kiếm ngư kết thúc cự xà và cự giải đều bị trọng thương, huyết nhục vẫn chưa khô, dù có chạy đến đâu cũng sẽ bị kiếm ngư phát hiện.

Cả đám chạy được một lúc thì giọng nói của cự xà truyền đến.

- Mau phá bỏ khế ước.

- Lão muốn bỏ ta ở lại một mình hả ?

- Ngươi chạy đi, bản tọa sẽ ở lại chặn kiếm ngư.

- Như vậy sao được.

Một tên linh giả lang thang bên trong thượng cổ chiến trường là chuyện vô cùng nguy hiểm, quan trọng là nếu bây giờ hắn bỏ đi sẽ làm trái với đạo quân tử.



Đúng lúc này giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử ngươi hỏi hai tên đó xem có biết vị trí của thủy hỏa song linh thảo không ?

Lâm Phong nghe lão đầu nói liền tỉnh ngộ, hai tên này là dân bản địa không chừng biết được vị trí của thủy hỏa song linh thảo, chỉ cần đến được nơi đó không chừng sẽ tìm thấy yêu nữ.

- Lão xà có biết thủy hỏa song linh thảo ở chỗ nào không ?

- Đó là thứ gì ?

- Là một gốc linh dược…

Sau khi nghe Lâm Phong tả một lúc, cự xà gật đầu.

- Bản tọa biết một nơi có thứ ngươi cần tìm.

- Chỗ đó xa không ?

- Cách nơi này vài vạn dặm.

- Chắc là nơi đó rồi.

La bàn vĩnh cửu chỉ vừa mất tín hiệu nên nơi Lâm Phong cần tìm sẽ không cách nơi này quá xa, khoảng cách cự xà đưa ra rất phù hợp với phân tích của hắn.

- Hai lão mau thu nhỏ lại, để ta giúp cho một đoạn.

Cự xà lập tức thu nhỏ thân hình, cự giải bên cạnh cũng làm theo, cả đám cùng phóng khỏi đại hải, Lâm Phong thả ra Thiên Ảnh ma điêu mang theo một xà một giải bay đi.

Thiên Ảnh ma điêu vừa bay được một lúc thì từ bên dưới đại hải một đạo yêu lực hùng mạnh bắn tới, ảnh điêu lập tức đổi hướng tránh né.

- Để ta.

Thêm một đạo yêu lực bắn tới, cự giải khôi phục hình dáng dùng thân thể đỡ lấy công kích của kiếm ngư, có lẽ vì khoảng cách quá xa nên yêu lực của kiếm ngư không thể xuyên phá phòng ngự của cự giải.

Lâm Phong thấy vậy liền thở phào nhưng khung cảnh tiếp theo lại dọa hắn xanh mặt.

- Chạy lẹ.

Một thanh cự kiếm từ dưới đại hải nhô lên, mũi kiếm chỉ về phía Thiên Ảnh ma điêu, cuồng phong gào thét, thủy vực dậy sóng.

Lâm Phong cảm giác lạnh người như có một mãnh thú đang phóng tới, hắn lập tức kích hoạt thú văn, Thiên Ảnh ma điêu lập tức biến mất sau đó xuất hiện cách đó gần trăm trượng nhưng vẫn không rời khỏi phạm vi công kích.

- Rắc…

Yêu lực đánh vào thân cự giải, thanh âm vỡ nát liên tục vang lên, Thiên Ảnh ma điêu bị đẩy đi mấy chục dặm sau đó tiếp tục vỗ cánh bay đi.