Thiên La

Chương 280: Thánh cung chiêu đồ




Chương 280: Thánh cung chiêu đồ

Đúng như Mạc Cương dự đoán, sau khi từ phủ thánh nữ trở về Lâm Phong đã bế quan tu luyện, ngày đêm không ngủ, cả cuộc đời hắn chưa có lần nào nổ lực phấn đấu như lần này.

- Lão có mấy thứ hay như vậy sao lúc trước không dạy cho ta, có phải muốn để làm của hồi môn không ?

Trong thời gian mười mấy ngày bế quan khổ luyện Lâm Phong chủ yếu luyện tập một số đan thuật phụ trợ được lão đầu chỉ dạy, những thứ này có thể giúp hắn gia tăng phẩm chất của đan dược, rút ngắn thời gian luyện đan từ đó tiết kiệm được không ít hỏa lực.

- Những thứ này chỉ là kinh nghiệm cơ bản, để ý một chút sẽ nhận ra thôi.

- Vậy sao trước giờ ta lại không nhận ra ?

- Đó là vì tiểu tử ngươi quá ngốc.

- Hừ, rõ ràng là lão giấu nghề.

Lâm Phong đương nhiên sẽ không đồng ý với lão đầu, một thiên tài như hắn sao có thể không nhận ra những thứ đơn giản như vậy, xem ra lão đầu vẫn còn rất nhiều thứ tốt, phải tranh thủ đào thêm vài thứ mới được.

Giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử ngươi liều mạng tập luyện như vậy chẳng lẽ thật sự tin lời của nha đầu kia sao ?

- Lão yên tâm, có Hàn Băng làm chứng yêu nữ sẽ không dám nuốt lời.

Trước khi Lâm Phong chạy tới chỗ Linh Mộng đòi công đạo hắn đã ghé qua chỗ của băng nữ để kéo nàng đi cùng.

Sau một hồi thương lượng Linh Mộng đã đồng ý chia một nữa số linh thạch thắng cược cho hắn nhưng với một điều kiện.

- Nếu ngươi thua cuộc thì phải đưa cho ta một vạn khối thượng phẩm linh thạch.

- Thành giao.

Bây giờ trong người Lâm Phong không có nhiều thượng phẩm linh thạch không bằng hợp tác với yêu nữ, chỉ cần hắn thắng trận sẽ có trong tay 5000 khối thượng phẩm linh thạch mà không cần bỏ ra một khối linh thạch nào hết, đúng là quá hời.

- Nếu lần này thất bại thì nha đầu kia nhất định sẽ không tha cho tiểu tử ngươi.

- Cùng lắm thì ta b·án t·hân chuộc nợ, chấp nhận làm nam sủng cho yêu nữ.

- Tiểu tử ngươi làm như vậy không sợ thiên hạ xem thường ?



- Đó là chuyện của bọn họ, đâu liên quan đến ta.

Đời người vô thường, chuyện gì nên làm thì phải làm, hắn sẽ không vì suy nghĩ của người khác mà bỏ qua cơ hội của bản thân, người không vì mình trời chu đất diệt.

Cách đó không xa, bên trong một căn phòng khác của thánh cung có một đám thanh niên thiếu nữ đang bàn luận về trận đấu ngày mai.

Lâm Tử Tinh nhìn tên sư đệ đang nhàn nhã thưởng trà bên cạnh.

- Bất Phàm không cần chuẩn bị gì sao ?

- Chỉ là một tên thiên tài mới nổi, dùng một tay đệ cũng có thể đánh bại hắn.

Ánh mắt Trang Bất Phàm tràn đầy tự tin, hắn đã tìm hiểu toàn bộ thông tin liên quan đến đối thủ, lần giao chiến này hắn nắm chắc đến chín phần sẽ đánh bại Lâm Phong.

Lâm Tử Tinh mỉm cười, tên sư đệ này thứ gì cũng tốt chỉ là bản tính quá kiêu ngạo, ánh mắt hắn nhìn qua vị tiểu muội đang chăm chú đọc thư tịch bên cạnh.

- Muội nghĩ sao ?

Lâm Hi đặt quyển thư tịch lên bàn, đôi mắt xinh đẹp ẩn hiệu tiếu ý nhìn về phía Trang Bất Phàm.

- Bất Phàm sư huynh nhất định sẽ thua.

- Muội còn nói lung tung thì sau này đừng có chạy đến chỗ của ta mượn linh dược.

- Muội không nói lung tung, huynh nhất định sẽ thua.

- Vậy muội có dám đánh cược với ta không ?

Tuy hắn rất yêu thương vị tiểu muội này nhưng không thể để nàng xem thường.

- Nếu ta đánh bại tiểu tử kia thì muội phải giúp ta luyện mười lò địa đan miễn phí.

- Nếu huynh thua thì phải cho muội chọn mười gốc linh dược trong giới chỉ của huynh.

- Không thành vấn đề.

Lâm Tử Tinh nhìn ánh mắt tự tin của tiểu muội xem ra lần này Bất Phàm đã gặp phải đối thủ, nếu thua trận này danh dự đan sư Tây Hoang sẽ ảnh hưởng.



- Tên Lâm Phong đó lợi hại như vậy sao ?

Trang Bất Phàm dùng ngón tay gõ lên bàn, ánh mắt nhắm khẽ.

- Tên này đúng là có chút bản lĩnh, vận khí cũng rất tốt nhưng đáng tiếc lần này hắn lại gặp phải đệ.

Lần trước Lâm Phong dựa vào thượng cổ đan thuật đánh bại Nam Cung Như Mộng, lần này hai bên đơn đã độc đấu cho nên chỉ có thể tự lực cánh sinh.

- Tuy đối phương không thể dùng toàn lực nhưng đệ cũng không thể xem thường.

- Lâm huynh không cần lo lắng, ngày mai xem đệ làm thế nào để đánh bại tên tiểu tử đó.

Lâm Hi nhìn vẻ mặt đắt ý của tên sư huynh đối diện liền bỉu môi.

- Nếu lần này huynh thất bại, Nguyệt Thần tỷ tỷ nhất định sẽ không tha cho huynh.

Trang Bất Phàm biến sắc, để nữ nhân kia biết hắn làm mất mặt đan sư Tây Hoang nhất định kết cuộc sẽ rất thê thảm.

- Mọi người yên tâm, ta nhất định sẽ dốc toàn lực chiến đấu.

Sáng hôm sau, Lâm Phong đang chuẩn bị rời phòng thì bên ngoài truyền đến tiếng hét thất thanh của tiểu sư tỷ.

- Tiểu Phong tử… tiểu Phong tử…

Lâm Phong vừa mở cửa phòng thì nhìn thấy một đám người đứng bên ngoài, dẫn đầu là những gương mặt thân quen đã đồng hành cùng hắn từ khi bước vào thánh cung, phía sau là toàn bộ đệ tử của Đan cung.

Phong Viêm gật đầu ra hiệu, đám thanh niên phía sau đồng loạt hô lớn.

- Lâm sư huynh…

- Lâm sư huynh…

Lâm Phong đứng trước cửa phòng, ánh mắt nhìn đám đồng môn huynh đệ trước mặt, hắn cảm giác máu nóng trong người đang dâng trào, chiến y tăng cao.

- Đa tạ các vị huynh đệ ủng hộ, ta nhất định sẽ để đám người kia nhìn thấy uy phong của Cửu Huyền đan sư.

- Lâm sư huynh…



- Lâm sư huynh…

Địa điểm thi đấu nằm ở một khu vực rộng lớn bên ngoài thánh thành, nơi này đủ chỗ cho toàn bộ tu sĩ đến theo dõi trận chiến, một cái đan đài cao mười trượng đã được dựng lên, xung quanh là hàng chục vạn tu sĩ đang chờ đợi.

- Bánh bao nóng hỏi đây…

- Kẹo hồ lô đây…

- Nước mía đây…

Một thanh niên vẫy tay hét lớn.

- Nước mía, cho một ly.

- Tới liền, của khách quan một khối hạ phẩm linh thạch.

- Mắc dữ vậy, có khuyến mãi không ?

- Có có, nước mía của tiểu nhân mua hai tặng một tính tiền ba.

Cách đó không xa, một đám thanh niên vừa ăn bánh mì vừa bàn luận thiên hạ đại sự.

- Lần này ôn thần mà thua thì đan sư Nam Hoang sẽ mất hết mặt mũi.

- Đan đạo là thế mạnh của Tây Hoang, ta thấy có thua cũng không sao.

- Đạo hữu nói không sai, thắng bại là chuyện bình thường quan trọng là không được từ bỏ.

- Nói như đúng rồi.

Thanh niên dùng ánh mắt kinh bỉ nhìn hai tên bên cạnh.

- Đừng tưởng ta không biết hai tên các ngươi theo kèo trên.

- Bọn ta chỉ thuận theo lòng người thôi.

Theo thông tin chưa được xác thực thì số lượng tu sĩ nằm kèo trên nhiều gấp bốn lần số tu sĩ nằm kèo dưới, đến cả nhà cái cũng bị bất ngờ.

- Nhiều như vậy sao ?

Lâm Phong nhíu mày, hắn đã sớm đoán được phần lớn tu sĩ sẽ đặt cược vào Trang Bất Phàm nhưng tỉ lệ này vẫn nằm ngoài dự đoán của hắn.