Chương 278: Thánh cung chiêu đồ
Lâm Phong lấy ra một cái ngọc giản truyền tin đưa cho yêu nữ.
- Thứ này cho ngươi.
Linh Mộng nhận lấy ngọc giản, thần thức đảo qua thì phát hiện bên trong có vài chục cái tên của tu sĩ.
- Đưa ta thứ này làm gì ?
- Thiên phú đan đạo của mấy tên đó không tệ, muốn lấy hay không thì tùy ngươi.
Linh Mộng nhìn ngọc giản trong tay, ánh mắt do dự một lúc rồi thu vào, hình như đã rất lâu rồi không ai tặng quà cho nàng, ngoài trừ Hàn Băng.
Lâm Phong đứng đợi một lúc vẫn không thấy yêu nữ nói đa tạ, hắn đành phải mở lời.
- Không còn gì nữa thì ta đi đây.
Hắn nói xong liền xoay người rời đi, lần này phía sau không truyền đến cảm giác nóng lạnh thất thường, xem ra yêu nữ đã không còn chuyện muốn nói với hắn.
Đến khi rời khỏi phủ thánh nữ Lâm Phong vẫn có cảm giác không đúng, hắn kiểm tra giới chỉ vài lần phát hiện mấy gốc linh dược yêu nữ tặng vẫn nằm im bên trong.
- Không lẽ là ta đa nghi ?
- Vạn vật thiên hạ thứ khó đoán nhất chính là lòng dạ của nữ nhân.
- Vẫn là tiền bối cao minh.
Bên trong một căn phòng Trường Hà thánh cung, Nam Cung Như Mộng đang bế quan tu luyện thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, nàng đặt quyển thư tịch trong tay lên bàn sau đó hướng cửa phòng đi đến.
Trước khi bế quan nàng đã căn dặn thị vệ không có chuyện quan trọng thì không được làm phiền, nhất định bên ngoài đã có đại sự xảy ra.
- Có chuyện gì ?
- Có người muốn gặp chấp sự.
- Người đó có nói gì không ?
- Người đó chỉ nói Thiên Hỏa Phong.
Nam Cung Như Mộng vừa nghe thị vệ nói liền chạy ra bên ngoài, nữ thị vệ bị nàng làm cho kinh động, trước giờ chưa từng thấy chấp sự vội vàng như vậy.
Bên ngoài biệt viện có một nữ tử đang đứng chờ, dung mạo bị bạch y che khuất nhưng chỉ cần dáng người đã có thể xưng là mỹ nhân.
Lúc này bên trong truyền đến tiếng bước chân vội vã, đại môn mở ra, Nam Cung Như Mộng xuất hiện, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
- Nguyệt Thần tỷ tỷ thật sự là tỷ sao ?
- Như Mộng, đã lâu không gặp.
Vài năm trước Như Mộng từng đến Tây Hoang tầm sư học đạo, lúc đó nàng vẫn là đệ nhất thiên tài đan đạo Nam Hoang, lòng mang kiêu ngạo muốn khiêu chiến với đan sư ưu tú nhất đại lục.
Trong vòng một tháng Như Mộng đã liên tục đánh bại mười mấy vị thiên tài trên Đan bảng, niềm tin không ngừng tăng lên, nàng bắt đầu khiêu chiến với thập đại thiên kiêu.
Tây Hoang có Đan thành, trong Đan thành có Đan bảng, trên Đan bảng là tên của trăm vị đan ưu tú nhất Tây Hoang, trong đó 10 người đứng đầu gọi là thập đại thiên kiêu, mỗi người đều có khả năng luyện thành bát đan.
Vừa bước vào Đan thành, Nam Cung Như Mộng đã gặp được một nữ tử, nàng nhớ rất rõ lúc đó nữ tử đứng trên đan đài diễn đan, bên dưới là hàng ngàn đan sư đang quan sát.
Mỗi động tác của nữ tử như là lưu thủy hành vân cùng với dáng người như hoa như ngọc tạo thành phong cảnh câu hồn đoạt phách, từ thời khắc đó Như Mộng nhận ra bản thân không bao giờ có thể trở thành đệ nhất thiên tài đại lục.
Bên trong căn phòng, ánh mắt Như Mộng vẫn chưa hết kinh ngạc.
- Nguyệt Thần tỷ tỷ sao tỷ lại đến đây ?
- Ta có chuyện cần giải quyết, tiện đường ghé thăm muội.
Khoảng cách giữa các hoang vực là vô cùng xa xôi, ngay cả đại truyền tống trận cũng không thể kết nối, giữa hoang vực là Hoang Nguyên vô tận, hung hiểm vô cùng.
Lý Nguyệt Thần nhìn vị tiểu muội bên cạnh, ánh mắt cưng chiều.
- Chỉ vài năm không gặp, muội đã trưởng thành hơn rất nhiều.
- Nếu lúc đó không có tỷ tỷ chỉ dẫn sẽ không có Như Mộng hôm nay.
Sau lần gặp được nữ tử ở đan đài, Như Mộng đã tìm đến cửa khiếu chiến, tuy nàng biết bản thân sẽ thất bại nhưng vẫn muốn thử một lần.
Khi hai vị tuyệt thế mỹ nữ gặp nhau, Nguyệt Thần đã nhìn thấy được tìm năng của Như Mộng, lúc đó nàng đã từ chối lời khiêu chiến của đối phương sau đó dẫn vị tiểu muội này đi ngao du khắp Tây Hoang, cùng bàn luận với rất nhiều thiên tài trên Đan bảng từ đó đan thuật của Như Mộng không ngừng tăng lên.
Tuy đã vài năm không gặp nhưng trong lòng Như Mộng vẫn luôn nhớ về vị tỷ tỷ này.
- Nguyệt Thần tỷ lần này để muội dẫn tỷ đi ngao du Nam Hoang có được không ?
- Một nữ tử suốt ngày chỉ biết luyện đan như muội thì có thể đưa ta đi đâu ?
- Tỷ đừng xem thường muội, danh cảnh ở Nam Hoang phần lớn muội đều đã đi qua.
Nguyệt Thần khẽ lắc đầu.
- Ta chỉ tiện đường ghé thăm muội, chút nữa ta phải rời đi.
- Nhanh như vậy sao ?
- Lần này ta đến để giải quyết một chuyện rất quan trọng, không thể chậm trễ.
- Có phải liên quan đến thượng cổ đan thuật không ?
Linh Mộng nhìn ánh mắt của đối phương liền biết bản thân đã đoán trúng, tam dẫn hỏa linh thuật có thể đột phá cực hạn cửu đan không một đan sư nào không muốn sở hữu.
Bên trong Trường Hà thánh cung cũng có một quyển tam dẫn hỏa linh thuật nhưng không thể truyền cho người ngoài, thế lực bên ngoài ngũ cung muốn lấy được thượng cổ đan thuật chỉ có thể đến chỗ Cửu Huyền thánh cung.
Nhớ đến thượng cổ đan thuật trong đầu Linh Mộng lại xuất hiện hình ảnh của tên nam nhân kia, không biết bây giờ đan thuật của hắn đã tiến triển như thế nào rồi.
- Nguyệt Thần tỷ tỷ có thể giúp muội một chuyện không ?
- Ta chỉ vừa mới tới mà muội đã nhờ ta rồi sao ?
- Chuyện muội nhờ tỷ giúp có liên quan đến thượng cổ đan thuật.
Như Mộng mang hết mọi chuyện có liên quan đến thượng cổ đan thuật nói ra, kể cả chuyện Lâm Phong là người đã tìm ra đan thuật, nàng muốn nhờ vị tỷ tỷ này nhìn xem thiên phú đan đạo của tên nam nhân kia lợi hại như thế nào.
Lý Nguyệt Thần nghe tiểu muội kể một lúc, ánh mắt thoáng biến đổi.
- Không ngờ Nam Hoang lại xuất hiện một kỳ tài như vậy.
- Muội từng cùng Lâm Phong bàn luận vài lần, hắn không chỉ có thiên phú mà còn tinh thông về đan đạo.
- Xem ra muội rất hiểu hắn.
Như Mộng đối diện với ánh mắt của vị tỷ tỷ trước mặt, bộ dáng có chút không tự nhiên.
- Tỷ tỷ từng nói muốn đánh bại đối thủ trước tiên phải hiểu rõ đối thủ, muội chỉ làm theo lời của tỷ dạy.
- Chuyện này ta sẽ giúp muội nhưng muội không được quên những gì đã hứa với ta.
- Muội sẽ không quên, đợi khi tỷ trở lại muội sẽ dẫn tỷ đi ngắm Nam Hoang danh cảnh.
Sáng hôm sau, Lâm Phong bị tiếng động làm cho tỉnh giấc, hắn vừa mở cửa thì nhìn thấy một đôi tình nhân đang đứng bên ngoài, nữ tử xinh đẹp tuyệt trần còn nam tử vừa nhìn đã biết là một tên lưu manh vô sỉ.
- Phong sư huynh, Lý sư tỷ tìm đệ có chuyện gì không ?
- Vào trong rồi nói.