Chương 239: Phong gia
Hắn vừa bước vào phòng thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử ngươi không thấy có gì lạ sao?
- Lão muốn nói chuyện gì?
- Nếu lão phu không nhìn lầm thì nha đầu đó vừa bước vào căn phòng bên cạnh phòng của tiểu tử ngươi.
- À thế à, sao nàng ta lại vào đó?
Lâm Phong suy nghĩ một lúc liền tỉnh ngộ.
- Đại sự không ổn rồi.
Hắn vội mở cửa phòng chạy tới phòng bên cạnh đập cửa.
- Mở cửa, mau mở cửa.
Cửa phòng mở ra, Phong Thanh Thanh nhíu mày nhìn tên nam nhân trước mặt.
- Có chuyện gì ?
- Sao ngươi lại ở đây ?
- Sao ta lại không thể ở đây ?
Lâm Phong lắc đầu.
- Ý của ta là lúc trước ngươi không ở đây sao bây giờ lại ở đây ?
- Ta vừa chuyển phòng, ngươi có ý kiến gì sao ?
- Không có.
- ẦM…
Cửa phòng đóng lại, Lâm Phong lủi thủi đi về phòng, bạo nữ là chấp sự của thánh cung chỉ cần không phải những nơi cấm kỵ đều có thể dọn vào ở, điều 13 trang 26 thánh quy có ghi.
- Là phúc thì không phải họa, là họa nhất định không tránh được, đi ngủ cái đã.
Bên trong một cái hang động rộng lớn được bài trí vô cùng sang trọng, một nữ tử đang ngồi đọc thư tịch, bên cạnh nàng có hai nữ tử hộ pháp, tay cầm trường kiếm.
Lúc này lại có thêm một nữ tử từ bên ngoài tiến vào hành lễ.
- Tiểu thư, đà chủ cầu kiến.
- Xem ra kế hoạch của ta đã thất bại.
Nữ tử đặt thư tịch trên tay xuống, ánh mắt vẫn bình thản.
- Mời đà chủ vào đây.
- Tuân lệnh.
Một tên hắc y nhân từ bên ngoài tiến vào, Lâm Phong ở đây nhất định sẽ nhận ra người này.
- Tham kiến thần nữ.
- Tìm ta có chuyện gì ?
- Thuộc hạ vô dụng đã phụ sự tin tưởng của thần nữ.
Ban đầu kế hoạch diễn ra vô cùng thuận lợi, ngũ đại thánh cung liên tục tổn thất đệ tử, chỉ cần kéo dài thú triều thêm vài tháng thì Ma giáo có thể phát động t·ấn c·ông đánh, thâu tóm Nam Hoang.
Nữ tử mỉm cười.
- Là ta đã đánh giá thấp thực lực của ngũ đại thánh cung, bây giờ vẫn chưa phải lúc chúng xuất kích.
- Quỷ Ảnh cho rằng ngũ đại thánh cung không có gì lợi hại.
Lần trước thánh cung dẫn theo gần vạn tu sĩ phản công thú triều kết quả bị Ma giáo phục kích, thiệt hại nghiêm trọng.
Nếu không phải thần nữ ra lệnh thả cho bọn chúng một con đường thì đám người đó làm sao có thể chạy thoát.
- Kế hoạch lần này chỉ đến đây, đà chủ có thể cho thủ hạ rút lui.
- Tuân lệnh.
- Thời gian sắp tới ta phải trở về Thần điện, trước khi đi ta đã chuẩn bị một món quà cho các vị đạo hữu ở Nam Hoang.
Ngọc thủ của nàng giơ lên, một tờ thư tịch bay đến chỗ Quỷ Ảnh.
- Nhờ đà chủ giúp ta chuyển món quà này.
Quỷ Ảnh nhìn tờ thư tịch trong tay, ánh mắt thoáng kinh ngạc, vẻ mặt ẩn giấu hưng phấn.
- Thuộc hạ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
- Đà chủ đã tìm ra người nào phá hủy kế hoạch của ta ?
- Nghe nói là Cửu Huyền thánh nữ Linh Mộng.
- Nhất định không phải Linh Mộng.
Nữ tử lắc đầu, Linh Mộng đúng là thiên tài nhưng nàng ta không biết gì về trận pháp.
- Khi nào tìm ra phải lập tức diệt trừ.
- Tuân lệnh.
Theo tính toán của nàng thì kế hoạch lần này tuy không thể diệt trừ ngũ đại thánh cung nhưng có thể làm bọn họ tổn thất một nữa lực lượng, không ngờ kế hoạch lại thất bại sớm như vậy nhất định là có cao nhân trợ giúp, người này có thể cản trở đại nghiệp tương lai của nàng cần phải lập tức tiêu diệt.
Sao khi Phong Viên Viên rời khỏi cấm địa liền được Phong gia đón trở về, Phong lão gia tử còn mở tiệt suốt ba ngày ba đêm để chào đón nàng làm cho đám tộc nhân không dám xem thường.
Nơi Phong Viên Viên ở là chỗ giành riêng cho trưởng bối trong tộc, so với chỗ của Phong Viêm còn tốt hơn vài phần.
Phong Thanh Thanh đi tới trước đại môn của Phong gia liền xoay người nhìn tên nam nhân phía sau.
- Chút nữa gặp được mẫu thân của ta tuyệt đối không được nói lung tung nếu không đừng trách.
- Biết rồi.
Hai người vừa bước vào đại môn thì nhìn thấy một lão đầu và một thanh niên bước ra.
Lão đầu mỉm cười.
- Tiểu Thanh, tiểu Phong mau vào trong, mọi người đang chờ ở đại sảnh.
Lâm Phong nghe lão đầu xưng hô cảm giác có gì đó không đúng, đến khi nhìn thấy nụ cười của gian thương lại càng bất an.
- Nếu bây giờ ta rời đi không biết có bị bạo nữ đập c·hết không ?
- Nha đầu kia sẽ không g·iết tiểu tử ngươi.
- Thật hả ?
- Cùng lắm thì treo ngươi lên đại môn thánh cung vài ngày.
Phong Thanh Thanh từng lập lời thề không để Lâm Phong b·ị t·hương nhưng có thể nghĩ vài cách h·ành h·ạ hắn.
Bên trong đại sảnh Phong gia lúc này có khá nhiều người, phần lớn là trưởng bối trong tộc, trời chưa sáng thì bọn họ đã bị Phong lão gia tử gọi đến.
Trong lúc bọn họ còn chưa biết vì sao lại ở đây thì ngoài cửa truyền đến tiếng động, vài người bước vào.
Phong Thanh Thanh liếc nhìn một vòng liền chạy tới chỗ mẫu thân của nàng.
- Mẫu thân sao người không ở trong phòng nghĩ ngơi.
- Ta nghe nói có quý nhân đến nên muốn ra nhìn xem.
Lâm Phong vừa bước vào liền hướng đám lão đầu hành lễ.
- Tiểu bối Lâm Phong tham kiến các vị tiền bối.
- Không cần đa lễ.
Tộc trưởng Phong Chiến gật đầu hài lòng.
- Các ngươi mở to mắt nhìn cho kỹ, tên tiểu tử này chính là đệ nhất thiên tài của Cửu Huyền Đan cung.
Đám người trong phòng cuối cùng đã hiểu ra vì sao lão gia tử lại gọi bọn tới, thì ra là để xem mặt tên nhóc này.
Một lão đầu mở miệng khen ngợi.
- Đúng là nhân trung chi long, khí chất hơn người.
- Có phong thái của lão phu lúc trước.
- Như trên.
Lâm Phong nghe đám lão đầu khen ngơi trong lòng vô cùng đắt ý, ngoài mặt vẫn giữa được hình tượng ngầu lòi.
- Alo alo… lão đầu có đó không ?
- Hài… đúng là thời đại loạn lạc, a miêu a cẩu cũng có thể biến thành rồng thành phượng.
Lão đầu ở bên cạnh hắn một thời gian chỉ nhìn thấy tên tiểu tử này ngoài ham tài háo sắc thì chẳng có gì nổi bậc.
Phong Viên Viên quan sát thanh niên trước mặt, bộ dáng tuy không tiêu soái nhưng cũng dễ nhìn.
Gần đây nàng nghe Phong Viêm nói không ít sự tích về Lâm Phong lúc đầu vừa nghe còn tưởng tên cháu trai đang đùa giỡn nhưng khi kiểm tra đúng là làm cho ta kinh ngạc.
Thanh niên này vừa vào thánh cung chưa tới hai năm đã làm ra không ít chuyện.
Đầu tiên là từ nội môn đệ tử trở thành một trong ba đệ tử có thiên phú tốt nhất Đan cung, được nhị trưởng lão thu làm chân truyền đệ tử, đánh bại Nam Cung Như Mộng dành lấy danh hiệu đệ nhất thiên tài Nam Hoang, lấy thượng cổ đan thuật đổi lấy thánh chủ lệnh…
Nếu không có thánh chủ lệnh thì bây giờ nàng vẫn cô độc bên trong cấm địa.
Sau khi cùng đám lão đầu trò chuyện một lúc thì Lâm Phong đi theo Phong Thanh Thanh và mẫu thân của nàng tới một biệt viện bên trong Phong gia.