Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên La

Chương 227: Vô Cực bí cảnh




Chương 227: Vô Cực bí cảnh

Phong Thanh Thanh mở ra linh vực chống đỡ, tu vi của nàng thua xa lão đầu nên linh vực không lớn như của lão, hai bên vừa v·a c·hạm liền rơi xuống hạ phong.

Lâm Phong vừa giao chiến với yêu chu vừa quan sát tình hình của Chu lão đầu, nhìn bạo nữ dần bị áp chế, còn tiếp tục sẽ không ổn.

Ngân dực sau lưng mở rộng, Lâm Phong bay về phía yêu chu, cốt đao trong tay chém vào thẳng vào đầu yêu thú.

Yêu chu há miệng phu ra vài chục sợi tơ ngăn cản, thân thể lui lại né tránh công kích của đối thủ.

- Thiên lý tùy hành.

Lâm Phong xuất hiện phía sau yêu chu, cốt đao chém xuống, yêu chu lập tức quay đầu dùng hai chân đỡ lấy cốt đao.

Thiên ảnh ma điêu xuất hiện bên dưới yêu chu, Lãnh Hàn Băng giơ lên pháp trượng, vô số băng tiễn hợp thành một mũi tiễn khổng lồ đâm vào bụng yêu chu.

- Khét…

Lâm Phong lấy ra một cái hoàng kim đại đỉnh đập vào đầu yêu chu sau đó lập tức thu vào cổ nhẫn, động tác cực nhanh ngay cả Chu Vô Cửu cũng chỉ nhìn thấy một tia kim quang lóe lên rồi biến mất, yêu chu của lão b·ị đ·ánh rơi xuống.

- Muốn c·hết.

Chu Vô Cửu mở rộng linh vực về phía Lâm Phong, ngay lập tức hắn cảm giác cơ thể như bị thái sơn áp đỉnh, Thiên Ảnh ma điêu xuất hiện mang theo Lâm Phong bay đi.

Đúng lúc này phía xa xuất hiện một đầu yêu cầm bay đến, trên lưng yêu cầm có một lão đầu, ánh mắt lão nhìn về phía Chu Vô Cửu.

- Không phải ngươi đang đào khoáng thạch sao, chạy đến đây đánh nhau làm gì ?

- Tham kiến Lý chưởng lão.

Chu Vô Cửu vừa hành lễ vừa nói.

- Vô Cửu đang đào khoáng thạch thì bị đám tiểu bối làm phiền nên muốn dạy cho bọn chúng một bài học.

- Hừ.



Lý Hạo Nhiên nhìn hai đầu yêu thú đang vây công Phong Thanh Thanh, đại thủ giơ lên, thiên địa biến sắc, hư ảnh cự chưởng to lớn vỗ xuống.

Phong Thanh Thanh nhìn thấy tình hình không ổn lập tức xoay người bỏ chạy, đột nhiên trước ngực truyền đến cảm giác tê dại, thân thể b·ị đ·ánh bay đi, miệng phun máu.

Thiên ảnh ma điêu bay tới đỡ lấy, Lâm Phong nhìn thấy lão đầu lại muốn xuất chiêu liền hét lên.

- Tiền bối nhìn xem đây là thứ gì.

Lý Hạo Nhiên nhìn thấy thứ trong tay Lâm Phong liền dừng lại, ánh mắt nhìn kỹ tên tiểu tử trước mặt.

- Ngươi là Lâm Phong.

- Chính là tiểu bối.

Chuyện Lâm Phong được ban thưởng thánh chủ lệnh đã truyền khắp Nam Hoang, Lý Hạo Nhiên là trưởng lão thánh cung đương nhiên biết rõ.

-Chuyện hôm nay lão phu sẽ bỏ qua, các ngươi đi đi.

- Đa tạ tiền bối.

Lâm Phong ra lệnh cho Thiên Ảnh ma điêu bay đi, Chu Vô Cửu chỉ có thể đứng bên cạnh nhìn theo.

- Đám tiểu bối này dám xem thường uy nghiêm của thánh cung, sao trưởng lão lại tha cho bọn chúng.

- Lão phu làm việc cần ngươi chỉ dạy ?

- Đệ tử không dám.

Thiên ảnh ma điêu bay được nữa giờ thì dừng lại trên một đỉnh núi, Lâm Phong nhìn bạo nữ đã b·ất t·ỉnh trong lòng, vẻ mặt vô cùng khó coi.

- Lão đầu còn cứu được không ?



- Thân thể và linh hồn đều bị tổn thương, lấy hộ thần giáp ra.

Thiên văn của hộ thần giáp có thể bảo vệ linh hồn, hắn lấy thêm hai khối dưỡng hồn ngọc đặt lên người nàng.

- Dùng linh lực bảo vệ tâm mạch…

Lâm Phong làm theo lời của lão đầu trước tiên phải bảo vệ linh hồn sau đó giúp nàng chữa thương, linh lực của hắn vừa vào cơ thể thì cảm giác như muối bỏ biển.

- Sư tỷ mau giúp đệ.

Lãnh Hàn Băng vận linh lực truyền vào cơ thể của Phong Thanh Thanh, Thiên Ảnh ma điêu đứng bên cạnh cảnh giác, thương thế của bạo nữ cực kỳ nghiêm trọng nếu như lúc này có người phá đám thì hết cứu.

Một giờ trôi qua, Lâm Phong thu hồi linh lực, cơ thể hắn bây giờ đã không còn chút sức lực, vì cứu bạo nữ mà hắn đã nuốt tới ba viên phục linh đan.

- Hút gì mà hút dữ vậy.

Thương thế của Phong Thanh Thanh đã tạm thời được áp chế nhưng nàng vẫn hôn mê b·ất t·ỉnh, theo lời của lão đầu vì linh hồn bị tổn thương nghiêm trọng nên phải mất vài ngày để hồi phục.

Lâm Phong nhìn bạo nữ nằm bên cạnh, từ giờ cho đến khi bạo nữ khôi phục thì hắn phải ở bên cạnh chăm sóc, đợi đến khi nàng tỉnh lại thì có thể dùng truyền tống ngọc bài rời đi.

Sau trận chiến hôm nay, Lâm Phong lần nữa nhận thức thực lực quan trọng như thế nào, dù có bao nhiêu linh thạch thì hắn cũng không đấu lại tôn giả, không có thánh chủ lệnh trong tay có lẽ đã bị vỗ c·hết.

- Lão đầu có cách nào giúp ta đối phó đám tôn giả đó không ?

- Trước thực lực tuyệt đối mọi thủ đoạn đều trở nên vô dụng.

- Ít ra cũng phải có cách để bảo mạng chứ ?

Lão đầu suy nghĩ một lúc thì gật đầu.

- Đợi đến khi bí cảnh kết thúc, lão phu sẽ giúp tiểu tử ngươi tìm vài cách.

Vài ngày kế tiếp, Lâm Phong chỉ đi xung quanh ngọn núi tìm khoáng thạch, Hàn Băng thì ở lại hang động vừa tu luyện vừa chăm sóc cho Phong Thanh Thanh.

Tình hình của bạo nữ ngày một tốt hơn, đến ngày thứ ba thì nàng đã tỉnh lại nhưng vẫn chưa thể sử dụng linh lực.



- Sao nghe quen thế nhỉ ?

Lâm Phong nhớ không lầm thì lần trước bên trong Cửu Huyền bí cảnh đã gặp phải tình huống tương tự, chỉ là sao khi hồi phục thì Nam Cung Như Mộng liền rời đi còn bạo nữ thì không.

Lúc này Phong Thanh Thanh đã khôi phục được một ít linh lực nhưng không thể phi hành, Lâm Phong là chính nhân quân tử không thể thấy c·hết không cứu, cuối cùng quyết định cho bạo nữ đi chung.

- Yêu cầm của ta không chở người miễn phí, mỗi giờ 10 khối trung phẩm linh thạch.

Lâm Phong vừa dứt lời thì một cái túi trữ vật bay tới chỗ của hắn, bên trong có đúng một ngàn khối trung phẩm linh thạch.

Phong Thanh Thanh tiếp tục tu luyện, hai ngày trôi qua linh lực của nàng đã khôi phục được một nữa, càng về sao tốc độ khôi phục càng nhanh, tất cả đều nhờ vào thiên cấp đan dược phục thương đan.

Loại đan dược này thuộc vào hàng cao cấp nhất trong số đan dược chữa thương, Lâm Phong để ý khi bạo nữ lấy đan dược ra dùng thì bên trong bình vẫn còn ba viên.

- Nữ nhân này còn giàu có hơn cả lão tử, phải tìm cơ hội đào một ít mới được.

Thiên Ảnh ma điêu tiếp tục lướt đi, một tiêu kế tiếp là nơi từng xuất hiện vô cực thánh thụ, trên đường đi lão đầu tìm được vài cái khoáng mạch, kết quả là Lâm Phong vừa bay vừa đào, tốc độ chậm ngoài mong đợi.

Bên ngoài bí cảnh, tình hình vẫn vô cùng căng thẳng, vài ngày trước thánh cung dẫn theo tán tu đang trên đường đuổi g·iết yêu thú thì bị Ma giáo phục kích, kết quả t·hương v·ong vô số, trong đó có hai vị chấp sự trọng thương.

Sau khi bị Ma giáo phục kích, thánh cung ra lệnh cho toàn bộ đệ tử chỉ được thủ thành không được truy đuổi, tu sĩ và yêu thú lại rơi vào thế giằng co.

Bên trong một căn phòng Cửu Huyền thánh cung, không khí tĩnh lặng, mười mấy vị trưởng lão trầm mặt.

Thánh chủ Mã Vạn Long nhìn qua đại trưởng lão Trận cung.

- Vẫn chưa tìm được cách phá giải trận pháp của Ma giáo sao ?

- Loại trận pháp này không khó phá, vấn đề nằm ở phong linh.

Đại thành trì ngang dọc hơn mấy vạn dặm, phong linh rộng lớn vô cùng, Ma giáo chỉ cần tìm một nơi bày trận là có thể dẫn động thú triều, muốn đề phòng là chuyện không thể.

- Không lẽ chúng ta phải bó tay chịu trận ?

Mã Vạn Long nhìn đám lão đầu trầm mặt, bản thân lão còn không nghĩ ra cách đối phó thì có thể trách ai.