Chương 218: Vô Cực bí cảnh
Bên trong một căn phòng khác của thánh cung, Lãnh Hàn Băng nhìn tờ pháp văn trên tay sau đó lại nhìn ảnh điêu bên cạnh.
- Đệ có chắc đây là thú văn không?
- Sư tỷ có chuyện gì không ổn sao?
- Thứ này làm sao đệ có được?
- Vô tình mua được.
Ngoại trừ thú văn thì những loại pháp văn còn lại khi vẽ lên người yêu thú không những không có hiệu quả tăng cường sức mạnh mà còn tổn thương nghiêm trọng đến cơ thể bọn chúng.
Lãnh Phi Dao ôm ảnh điêu trong lòng, ánh mắt đề phòng nhìn tên sư đệ.
- Làm sao ta biết thứ đệ mua có phải hàng thật hay không?
- Đơn giản, chỉ cần vẽ lên ảnh điêu là biết được thật giả.
- Không được, làm như vậy là b·ạo h·ành yêu thú.
Phi Dao suy nghĩ một chút rồi đưa ra một cái chủ ý mà nàng cho là tốt nhất.
- Hay là để tỷ tỷ vẽ thú văn lên người của đệ trước sau đó sẽ vẽ lên thân của ảnh điêu.
- Nà ní?
Lâm Phong mở to mắt nhìn vị sư tỷ đối diện, thì ra trong lòng nàng hắn còn không bằng cả một đầu yêu cầm, đau lòng.
- Thật ra đệ không chỉ mua được thú văn mà đệ còn mua được thú ngữ, tỷ có muốn thử không?
- Cái gì?
Phi Dao vừa nghe nói đến thú ngữ, hai mắt lấp lánh nhìn tên sư đệ trước mặt.
- Đệ thật sự biết thú ngữ.
- Nhìn cho kỹ vào, đệ chỉ làm một lần thôi.
Ánh mắt Lâm Phong h·iếp lại nhìn ảnh điêu, miệng liên tục lảm nhảm.
- Xong rồi.
- Đệ nói gì với tiểu điêu vậy?
- Tỷ hỏi nó không phải sẽ biết sao?
Thiên ảnh ma điêu đột nhiên ngẫn đầu, đôi mắt to tròn nhìn Phi Dao.
- Ngốc nữ.
Phi Dao đứng hình mất năm giây, không ngờ còn chim ngốc này lại dám mở miệng chửi nàng.
- Á… tiểu Phong tử ta liều mạng với đệ.
- Phi Dao, không được làm loạn.
Lãnh Hàn Băng chỉ dùng một ánh mắt đã làm tiểu muội im lặng, nàng nhìn qua lưu manh bên cạnh.
- Là ai đã truyền thú ngữ cho đệ?
- Là đệ vô tình mua được sau đó tự học.
- Không thể nào.
Thú ngữ là một trong những tuyệt mật của Ngự Thú thánh cung, vì để đảm bảo bí mật nên chỉ có trưởng lão thánh cung được quyền tu luyện, dù là chấp sự, đệ tử chân truyền cũng không có tư cách để học.
Nếu để người của Ngự Thú thánh cung biết Lâm Phong cũng học được thú ngữ thì hắn sẽ rơi vào tình thế vô cùng nguy hiểm.
Lâm Phong nhìn vẻ mặt của băng nữ không giống đang lừa hắn.
- Nghiêm trọng như vậy sao?
- Bên trong Ngự Thú thánh cung yêu thú có thể tự do đi lại, chỉ cần đệ thông thạo thú ngữ thì có thể biết được gần như tất cả bí mật của thánh cung, tuyệt đối không thể để người ngoài biết đệ có thể sử dụng thú ngữ.
- Đa tạ sư tỷ nhắc nhở, tiểu đệ sẽ ghi nhớ.
Lãnh Hàn Băng đi tới bên cạnh Phi Dao, ngọc thủ ôm lấy thiên ảnh ma điêu đặt lên bàn, nếu Lâm Phong có thể sử dụng thú ngữ thì thú văn chắc chắn là hàng thật.
Thú văn tương tự như pháp văn chỉ khác nhau ở chỗ pháp văn vẽ lên pháp trục còn thú văn thì vẽ trực tiếp lên yêu thú.
Hai giờ trôi qua, trên người thiên ảnh ma điêu xuất hiện thêm ba cái thú văn, Lâm Phong nói vài câu cảm tạ với băng nữ rồi cùng Phi Dao mang theo ảnh điêu đến Luyện Thú phong để thử nghiệm.
Bên trên Luyện Thú phong, một số đệ tử đang huấn luyện yêu thú thì nhìn thấy một đầu yêu cẩm phóng thẳng lên trời, tốc độ nhanh đến mức mắt thường khó mà nhìn rõ.
Trong số đó có một lục y nữ tử, nàng vừa nhìn liền nhận ra đầu yêu cầm này.
- Lần này ta sẽ cho các người thua tâm phục khẩu phục.
Lục y nữ tử dứt lời lập tức cưỡi yêu cầm đuổi theo, Lãnh Phi Dao và Lâm Phong cưỡi yêu cầm bay vài vòng phát hiện tốc độ so với thường ngày không có gì khác.
- Tiểu Phong tử mau kích hoạt thú văn.
Lâm Phong nhìn ba cái pháp văn trên thân thiên ảnh ma điêu đột nhiên hắn nhận ra một chuyện là bản thân không biết dùng thú văn.
- Thử dùng linh lực xem sao.
Hắn truyền linh lực vài lần thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử ngươi làm loạn cái gì vậy?
- Ta đang kích hoạt thú văn.
- Muốn khích hoạt thú văn chỉ cần dùng thần thức ra lệnh cho ảnh điêu là được.
Lâm Phong thử làm theo lời lão đầu, ra lệnh cho thiên ảnh ma điêu kích hoạt thú văn ở giữa, tốc độ lập tức tăng lên.
- Oa ha ha ha… nhanh quá…
Lãnh Phi Dao hưng phấn hét lên, tốc độ của ảnh điêu lúc này đã vượt qua địa cấp hành không pháp chỉ, bên dưới thiên cấp gần như vô đối.
Lục y nữ tử vừa đuổi tới nơi thì thấy yêu cầm tăng tốc, nàng tưởng hai tên trước mặt bỏ trốn nên ra lệnh cho yêu cầm đuổi theo nhưng càng đuổi thì khoảng cách càng xa.
- Kỳ lạ, lần trước bọn họ đâu có bay nhanh như vậy, chẳng lẽ bọn họ đã trang bị thú văn cho yêu cầm ?
Nàng lập tức ra lệnh cho yêu cầm kích hoạt thú văn đuổi theo, thoáng cái đã đuổi kịp đối phương.
Hai tay Lâm Phong nắm hai cọng yêu vũ, vẻ mặt hưng phấn không thua gì tiểu sư tỷ, đợi đến khi Vô Cực bí cảnh kết thúc hắn sẽ cưỡi ảnh điêu xong vào Hoang Nguyên, tung hoành thiên địa.
Đúng lúc này có một đầu yêu cầm bay tới, giọng nói của lục y nữ tử truyền đến.
- Hai tên kia, có dám đấu với ta một trận không ?
Lãnh Phi Dao vừa nhìn thấy nữ tử bên cạnh liền nở nụ cười thân thiện.
- Tiểu muội muội muốn đua với tỷ tỷ sao ?
- Ngươi…
Lần trước đấu thua nên lục y nữ tử phải gọi Phi Dao là tỷ tỷ, vì để lấy lại danh dự mỗi ngày nàng đều chạy tới luyện thú phong để tìm Phi Dao đấu lại.
Lục y nữ tử cắn môi, ánh mắt tức giận nhìn đối phương.
- Tỷ tỷ có dám đấu với muội một lần nữa không ?
- Nếu tiểu muội đã thành tâm muốn đấu thì tỷ tỷ sẵn lòng tiếp nhận nhưng mà lần này tỷ sẽ không đấu như lần trước.
- Là sao ?
Lãnh Phi Dao mỉm cười trả lời.
- Chúng ta sẽ dùng 1 vạn trung phẩm linh thạch làm phần thưởng, có được không.
- Tốt.
Lục y nữ tử lập tức gật đầu đồng ý, dù trong người của nàng không có đủ linh thạch nhưng đây không phải là vấn đề vì nàng sẽ không thua.
Sau khi chốt kèo thành công thì hai đầu phi cầm lập tức phá không bay đi, tốc độ gần như ngang nhau.
Lục y nữ tử liếc nhìn hai tên phía sau, đã đến lúc cho bọn chúng biết sự lợi hại của nàng.
Thú văn trên song dực của phong điêu lóe sáng, lục y nữ tử lập tức vượt lên phía trước.
Lâm Phong kích hoạt thú văn, ảnh điêu đuổi sát phía sau, khoảng cách hai bên càng lúc càng gần, khi ảnh điêu vừa đuổi tới, phong điêu quay đầu phun ra hỏa khí ngăn ảnh điêu vượt lên.
Lãnh Phi Dao nhìn phong điêu bay đi liền hét lên.
- Nha đầu này còn vô sỉ hơn cả tiểu Phong tử.
Thiên ảnh ma điêu mỗi lần đuổi tới gần đều bị phong điêu phun hỏa khí ngăn lại không cách nào vượt lên.
Lãnh Phi Dao nhìn đỉnh núi phía trước, vẻ mặt bắt đầu lo lắng.
- Tiểu Phong tử nhất định không được để thua nha đầu đó.
- Tất nhiên.
Ảnh điêu lần nữa áp sát phía sau, phong điêu theo bản năng há miệng phun ra hỏa khí, Lâm Phong lập tức kích hoạt thú văn thứ hai.
- Tốc biến.
Lục y nữ tử đang đắt ý thì trợn tròn mắt, thiên ảnh ma điêu bay phía sau đột nhiên biến mất sau đó lại xuất hiện trước mặt của nàng.
- Không thể nào.