Thiên La

Chương 208: Ngũ cung đại hội




Chương 208: Ngũ cung đại hội

Lâm Phong nhìn lão đầu biến mất lại nhìn bạo nữ nằm im trên mặt đất, bây giờ hắn có đánh nàng thêm mấy cái chắc là không ai biết.

- Không được, thừa nước đục thả câu không phải là hành vi của quân tử.

Đúng lúc này có một đám người từ bên ngoài xong vào, trong số đó có cả Phong Viêm.

- Biểu tỷ…

Một lão đầu vọi bước tới kiểm tra tình hình của Phong Thanh Thanh.

- Linh lực bị phong ấn, còn lại vẫn bình thường.

Người dẫn đầu Phong gia bước lên hành lễ.

- Phong Chiến thay mặt Thanh Thanh đa tạ tiền bối thủ hạ lưu tình.

Dứt lời liền ra hiệu cho lão đầu mang người rời đi sau đó lại quay qua nhìn tiểu tử trước mặt.

- Chuyện hôm nay Phong gia nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa, hi vọng Lâm tiểu hữu bỏ qua.

- Tiền bối không cần đa lễ.

- Đa tạ.

Tuy đối phương đã nói không để ý nhưng Phong Chiến vẫn lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho Lâm Phong rồi rời đi, Phong Viêm cũng đi theo, trước khi đi còn không quên ra ám hiệu cảm kích với sư đệ.

Lâm Phong đợi mọi người đi hết liền mở hộp ra xem, bên trong là một gốc hồn dược địa cấp, giá thị trường ít nhất cũng là vài vạn trung phẩm linh thạch, đáng tiết là gốc hồn dược không còn sinh mệnh.

- Còn ai có thù với mình không nhỉ?

Lâm Phong suy nghĩ một chút phát hiện bản thân hắn sống quá gương mẫu đến mức không có mấy kẻ thù, nếu không hắn sẽ dụ bọn chúng tới đây để lão đầu tiêu diệt luôn một thể, tên nào có gia thế thì kiếm thêm được một chút.



Sáng hôm sau, trước khi trận đấu tiếp theo bắt đầu đã có một tin tức truyền đi khắp thánh cung, nội dung như sao.

- Chân truyền đệ tử Cửu Huyền đan cung lập được công lớn, ban thưởng thánh chủ lệnh.

Phần lớn đệ tử Cửu Huyền sau khi nhận được tin tức vừa ngưỡng mộ vừa đố kị với Lâm Phong.

- Không ngờ phần thưởng lại là thánh chủ lệnh.

- Thượng cổ đan thuật đổi lấy một cái thánh chủ lệnh, cũng thường thôi.

- Nghe đồn Lâm Phong tìm được đan thuật bên trong cổ di tích, đợi khi đại hội kết thúc lão tử nhất định phải đến đó tìm thử.

Đám thanh niên bên cạnh gật đầu, biết đâu bên trong di tích vẫn còn vài bộ đan thuật, lúc đó lại đổi được mấy cái thánh chủ lệnh.

Đây chính là hiệu quả cao tầng thánh cung muốn nhìn thấy, tin tức Lâm Phong lấy được thánh chủ lệnh nhất định sẽ kích phát ham muốn bên trong của đệ tử, giúp bọn họ có thêm động lực để cống hiến.

- Diệu kế, đúng là diệu kế, đám lão đầu này không có ai đơn giản.

Lâm Phong ngồi trên kháng đài, vị trí của hắn gần với trưởng lão Cửu Huyền, lỡ có chuyện gì xảy ra thì vẫn còn cơ hội cứu chữa.

Từ sáng sớm hắn đã tìm gặp sư phụ để xin đến chủ cung quan chiến, hôm nay Hàn Băng sẽ thi đấu nhất định phải có mặt để cổ vũ cho nàng.

Mọi chuyện diễn ra vô cùng thuận lợi, sư phụ hắn lập tức đồng ý không chút do dự, Lưu Vũ Đồng nhìn ánh mắt kinh ngạc của đệ tử liền hỏi.

- Có phải tiểu tử ngươi sợ bị ám toán không?

Lâm Phong gật đầu, trừ mấy lão đầu ở Đan cung thì hắn là người duy nhất biết được thượng cổ đan thuật, cổ nhân có câu thất phu vô tội hoài bích có tội.

Lưu Vũ Đồng mỉm cười.



- Mấy canh giờ trước đám trưởng lão của tứ đại thánh cung đã đến đưa ra yêu cầu trao đổi thượng cổ đan thuật, bây giờ không chỉ có Cửu Huyền mà tứ đại thánh cung còn lại đều biết tam dẫn hỏa linh thuật, tiểu tử ngươi không trách chúng ta chứ hả?

- Các vị trưởng lão vì sự phát triển của đan đạo mà bỏ qua lợi ít các nhân, là tấm gương sáng để đệ tử học hỏi.

- Đừng tưởng ta không biết tiểu tử ngươi nghĩ gì.

Lâm Phong cười hề hề, đúng là hắn còn muốn mang đan thuật đến Trường Hà cầu thân với Liễu gia, bây giờ thì đổ sông đổ bể hết rồi.

- Đệ tử xin cáo lui.

- Đợi đã, thánh chủ lệnh vài ngày nữa Đường lão đầu sẽ đưa cho tiểu tử ngươi, trong thời gian này nếu có tên nào tới tìm ngươi gây chuyện thì nói với lão nương một tiếng.

- Tuân lệnh.

Sau trận chiến đan đạo có thể nói Lâm Phong nhất chiến thành danh, bây giờ tên tuổi của hắn đã có thể so với đám người Ngạo Minh, Dương Phi, Lưu Hoa Vân.

Lâm Phong nhìn vô số tu sĩ trên kháng đài hướng ánh mắt về phía hắn nhưng lại không có chút cảm giác hưởng thụ, ngược lại còn có chút bất an.

- Đây là cảm giác của người nổi tiếng sao ?

Một đám tu sĩ bên trên kháng đài đang chỉ tay về phía Lâm Phong.

- Thấy tên đó không ?

- Thấy.

- Hắn chính là Lâm Phong.

- Đã nhớ.

Trong mắt phần lớn tu sĩ thì Lâm Phong là nguyên nhân chính dẫn đến bùng phát đại dịch viêm màng túi, không ít tu sĩ đã tán gia bại sản sau phần thể hiện ngoài mong đợi của hắn, có lẽ bây giờ Lâm Phong đã trở thành thiên kiêu có nhiều fan hâm dọa nhất Nam Hoang.

Nữa giờ trôi qua, trận đấu tiếp theo của ngũ cung đại hội chính thức bắt đầu, toàn bộ đệ tử tham gia thi đấu đã vào vị trí tế luyện pháp chỉ.



Trận đấu hôm nay được chia thành hai giai đoạn là tế luyện pháp chỉ và đoạt kim bài, hai đội sẽ có thời gian là ba canh giờ để tế luyện pháp chỉ, sau khi kết thúc sẽ lập tức bước vào phần thi đoạt kim bài, đội đoạt được kim bài của đối thủ sẽ giành chiến thắng.

Một nữa thời gian trôi qua, tờ pháp chỉ đầu tiên được hoàn thành, chủ nhân không ai khác chính là Bách Lý Tinh, kế tiếp là Triệu Dương và Lãnh Hàn Băng, sau khi tế luyện thành công cả ba cùng tiếp tục tế luyện tờ pháp chỉ thứ hai.

Đối với linh giả từ ngũ cấp trở lên có thể sử dụng cùng lúc tối đa ba tờ pháp chỉ, khi bước vào vương giả giới hạn sử dụng sẽ tăng thêm một tờ, đến khi bước vào thánh nhân lại tăng thêm một tờ, như vậy cực hạn sư dụng của một tu sĩ là ngũ chỉ.

Từ vị trí của Lâm Phong có thể nhìn rõ mấy cái tổ quạ bên dưới, càng nhìn càng đau đầu, năm xưa hắn từ bỏ chức nghiệp pháp sư đúng là quá sáng suốt.

- Lão đầu nhìn xem tình hình bên dưới thế nào rồi.

- Khá tốt.

- Ý của lão là Hàn Băng có cơ hội giành được chiến thắng sao ?

- Còn phải xem nha đầu kia sử dụng pháp chỉ như thế nào.

Từ khi chiến bại trong tay Bách Lý Tinh, Hàn Băng dành phần lớn thời gian nghiên cứu pháp văn gần như bỏ quên Lâm Phong.

Nhìn lão bà vất vả lòng hắn cũng không yên nên đã hỏi lão đầu xem có cách nào không, kết quả lão chỉ nói đúng bốn chữ « kim thuyền thoát xác » rồi lặn mất.

- Không biết băng nữ có hiểu không, chứ lão tử là không hiểu rồi.

Ba canh giờ trôi qua, lão chấp sự ra hiệu kết thúc thời gian của phần thi thứ nhất, cả hai đội sẽ di chuyển vào bên trong một cái cấm trận.

Để đảm bảo an toàn cho đám tu sĩ bên trên kháng đài, Ngự Thú thánh cung đã cho xây dựng một cái cấm trận, dù có đánh sập cái chiến đài thì linh lực cũng không thoát được ra bên ngoài.

Mỗi bên chiếm cứ một nữa chiến đài sau đó chọn ra người giữ kim bài, bên Âm Dương thánh cung người giữ kim bài là Bách Lý Tinh, bên Trường Hà người giữ kim bài là Triệu Dương.

Bách Lý Tinh kích hoạt pháp chỉ, một đầu hắc xà xuất hiện ngậm lấy kim bài, Triệu Dương cũng kích hoạt một tờ pháp chỉ, cuồng phong nổi lên, một đầu phong điêu ngậm kim bài lơ lửng trên không.

- Bắt đầu, Keng…

Lão chấp sự vừa phát tính hiệu toàn bộ đệ tử hai bên lập tức kích hoạt pháp chỉ, vài chục đạo linh quang lóe sáng, từng đầu yêu thú xuất hiện, hỉnh ảnh sống động như thật, khung cảnh vô cùng tráng lệ.