Thiên La

Chương 206: Ngũ cung đại hội




Chương 206: Ngũ cung đại hội

Đám trưởng lão nghe tên tiểu tử trước mặt thừa nhận, vẻ mặt tràn đầy kích động, bên trong cổ thư có ghi tam dẫn hỏa linh thuật là một trong số ít đan thuật có thể giúp đan sư phá vỡ cực hạn đan đạo nhưng chỉ nhắc đến mà không ghi rõ.

- Thật sự là tam dẫn hỏa linh thuật sao ?

- Không ngờ lão phụ lại có thể thấy được kỳ thuật thượng cổ.

- Tiểu tử mau lấy ra cho lão phu xem thử.

- Khục khục…

Đường Nghiêm ra hiệu cho đám lão đầu giữ trật tự, ánh mắt nóng bỏng nhìn thanh niên đối diện.

- Lão phu muốn tam dẫn hỏa linh thuật, nói điều kiện của tiểu tử ngươi đi.

- Đệ tử nguyện ý tặng đan thuật cho thánh cung.

- Như vậy không được, lão phu đổi cho tiểu tử ngươi vài trăm vạn điểm cống hiến có được không ?

- Chuyện này…

Lưu Vũ Đồng bước tới bên cạnh Đường Nghiêm, ánh mắt khiêu khích.

- Mấy trăm vạn điểm cống hiến đó lão cứ giữ lại mà lo hậu sự.

Nàng nói xong lại nhìn qua tên đệ tử gian manh của mình.

- Tiểu tử muốn gì cứ nói, lão nương đảm bảo đám lão đầu này không làm khó ngươi.

Lâm Phong suy nghĩ một lúc liền mở lời.

- Đệ tử nghe nói Trấn Thiên chung vẫn chưa có chủ…

- Hử ?

Lưu Vũ Đồng tiến tới bên cạnh đệ tử, ngọc thủ gõ vào đầu hắn một cái rõ to, tên này há miệng còn to hơn hà mã nữa.

- Trấn cung thánh bảo không phải là thứ tiểu tử ngươi có thể mơ tưởng, ngay cả lão nương còn chưa có tư cách sử dụng, tiểu tử ngươi có cơ hội sao ?

Lâm Phong cười hề hề cho qua, trấn cung thánh bảo không thể động tới, mấy thứ bên trong thánh khố theo lời của lão đầu chỉ là vật tam lưu nếu mang đi đổi với đan thuật thì hắn lỗ to rồi.

- Chẳng lẽ thật sự phải đổi lấy điểm cống hiến sao ?

Đúng lúc này giọng nói của lão đầu truyền đến.



- Tiểu tử thử đổi thánh chủ lệnh xem có được không ?

- Thánh chủ lệnh ?

Lâm Phong nhíu mày, tên nghe cũng kêu phếch nhưng không biết có lợi hại không.

- Đó là thứ gì vậy ?

- Hài…

Lão đầu thở dài, lão và hắn không biết tên nào mới là đệ tử của thánh cung.

- Không có thời gian giải thích, trở về rồi nói.

- Được rồi.

Đường Nghiêm đợi một lúc vẫn không thấy tên tiểu tử trước mặt trả lời, trong lòng có chút bất an, hi vọng lần này không đi quá xa.

- Đệ tử muốn đổi lấy một cái thánh chủ lệnh.

- Tốt, ba ngày sao lão phu sẽ tận tay đưa thánh chủ lệnh cho tiểu tử ngươi.

Lâm Phong nhìn đại trưởng lão lập tức đồng ý thầm nghĩ lần này lại bị lão đầu chơi rồi, niềm tin vào thánh chủ lệnh giảm không phanh.

Sau khi thương lượng xong, Lâm Phong lấy ra một quyển thư tịch đã chuẩn bị từ trước giao cho các vị trưởng lão, còn hắn thì trở lại chỗ của mình.

Vừa bước tới cửa thì đụng phải một lão đầu đang bước vào, ánh mắt lão nhìn đám người trong phòng lớn giọng mắng.

- Các ngươi thương lượng tới đâu rồi ?

- Lãnh lão đầu, tìm bọn ta có chuyện gì sao ?

- Lão phu đến mang tên tiểu tử này đi, các ngươi có ý kiến gì không ?

- Tùy lão.

Lãnh lão đầu nhíu mày, đám đan sư này thường ngày không xem ai ra gì sao hôm nay lại ngoan như vậy, nhất định có vấn đề.

Lâm Phong cuối cùng cũng nhận ra lão đầu đứng trước mặt, hắn từng gặp lão bên trong Ma Lĩnh sơn mạch.

- Tham kiến Lãnh tiền bối.

- Bớt nhảm, mau đi theo lão phu.



Lãnh Cương xách cổ Lâm Phong bay đi, vì tên tiểu tử này mà lão liên tục bị hai nha đầu trong nhà làm phiền.

- Hay là tìm chỗ nào đó ném đi cho rãnh nợ.

Sau khi Lãnh Cương mang Lâm Phong rời đi, đám lão đầu đan cung bắt đầu nghiên cứu tam dẫn hỏa linh thuật, càng xem ánh mắt của Đường Nghiêm càng kích động.

- Đúng là tam dẫn hỏa linh thuật.

Bên trong thư tịch của Lâm Phong có ghi lại chi tiết về tam dẫn hỏa linh thuật chỉ cần không phải tên ngốc thì chắc chắn sẽ hiểu được, đám lão đầu vừa nhìn liền biết là hàng thật.

Lưu Vũ Đồng liếc nhìn Đường Nghiêm bên cạnh, giọng nói khiêu khích.

- Đường lão đầu có chắc lấy được thánh chủ lệnh không ?

- Đúng đó, thánh chủ không dễ chơi đâu.

Đường Nghiêm vuốt râu.

- Nếu Mã lão đầu không chịu giao thánh chủ lệnh thì để lão tự xuất linh thạch mà mua đan dược, đừng hòng lấy được một viên đan dược từ Đan cung.

- Hảo lão.

Lâm Phong vừa về tới phòng thì nhìn thấy một đám người đứng trước cửa, trong lòng dâng lên cảm giác ấm áp, lúc hoạn nạn mới thấy được chân tình.

- Mọi người không cần lo, đệ không sao.

Lãnh Phi Dao chạy tới bên cạnh Lâm Phong, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới rồi nhìn từ dưới lên trên.

- Tiểu Phong tử có lấy được thứ gì không ?

- Thứ gì là thứ gì ?

- Đệ đừng có giả ngốc, lần này đệ luyện thành bát đan giúp thánh cung giành được không ít danh dự, chẳng lẽ trưởng lão không tặng cho đệ thứ gì sao ?

Lâm Phong nhíu mày, sao hắn cảm giác có gì đó không đúng nhỉ.

- Sư tỷ đợi ở đây là vì chuyện này sao ?

- Đệ đừng có đánh trống lãng, có phải đệ định một mình nuốt bảo vật không ?

Phong Viêm đứng bên cạnh hùa theo.

- Đúng đó sư đệ, dù sao bọn ta cũng có công giúp đệ luyện thành bát đan.



- Các ngươi…

Cảm giác ấm áp không biết đã bay đi đâu, Lâm Phong chỉ cảm thấy tim gan đau nhói, nhân sinh lên voi xuống chó thế này là cùng.

- Bảo vật không có, thánh chủ lệnh thì có một cái dù đệ muốn chia cũng không được.

- Thánh chủ lệnh ?

Phi Dao nhíu mày, hình như nàng đã từng nghe ai đó nói qua thứ này, nhưng lại không nhớ dùng để làm gì.

Phong Viêm thì khác, vừa nghe đến thánh chủ lệnh ánh mắt không giấu được kích động, kể cả Hàn Băng đứng bên cạnh cũng nhíu mày.

- Lâm sư đệ thật sự lấy được thánh chủ lệnh sao ?

- Đại trưởng lão nói ba ngày sau sẽ mang đến cho đệ.

- Mọi người ở lại chơi vui vẻ, ta có chuyện gấp cần giải quyết, cáo từ.

Lâm Phong nhìn gian thương vội vã chạy đi, không biết vị sư huynh này lại giở trò gì.

- Mặt kệ đi, trước tiên nghĩ ngơi cái đã.

Hắn quay lại nhìn hai vị sư tỷ.

- Bây giờ cũng không sớm hay là hai vị sư tỷ ở lại đây nghĩ ngơi, đệ không ngại đâu.

- Hừ, đệ đừng có mơ.

Lãnh Phi Dao nói xong liền kéo tỷ tỷ rời đi, trước khi đi Lãnh Hàn Băng còn nhắc hắn đến thông báo cho Huân Vũ biết, để nàng không phải lo.

- Mém chút quên mất chuyện này.

Trước khi chuyện thượng cổ đan thuật được giải quyết thì Lâm Phong không được rời khỏi địa bàn của Cửu Huyền để tránh chuyện ngoài ý muốn xảy ra, phải tìm một người nào đó giúp hắn truyền tin, trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh của một thanh niên cao to lực lưỡng.

Sáng hôm sau, trận đấu tiếp theo của ngũ cung đại hội vẫn được tiếp tục được bắt đầu, bên dưới chiến đài toàn bộ đệ tử tham gia thi đấu đều có mặt đầy đủ.

Lão chấp sự bắt đầu công bố quy tắc, trận đấu hôm nay sẽ chia làm hai phần là luyện kiếm và thử kiếm.

Trong vòng hai canh giờ, mỗi đệ tử phải tế luyện thành công một thanh trường kiếm sao đó sẽ bước vào phần thi thử kiếm.

- Trận đấu bắt đầu.

Trên kháng đài số lượng tu sĩ đến xem ít hơn vài phần so với hôm trước, Đan đấu kết thúc phần lớn tu sĩ đều nhiễm bệnh viêm màng túi, bọn chúng phải đi chữa bệnh nên không có thời gian đến xem.

Tuy số tu sĩ có ít đi một chút nhưng thanh âm hò hét vẫn không suy giảm, phần lớn đến từ đệ tử của Vô Cực thánh cung.

Từ khi ngũ cung đại hội được tổ chức, Vô Cực thánh cung luôn dẫn đầu về luyện khí, nguyên nhân là do bên trong địa bàn có vô số khoáng mạch, ước tính một nữa số khoáng thạch của Nam Hoang xuất phát từ nơi này.

Một canh giờ trôi qua, thanh địa kiếm đầu tiên được hoàn thành, luyện khí sư sẽ tiếp tục khắc lên pháp văn, mỗi thanh địa cấp binh khí có thể khắc tối đa ba cái pháp văn, binh khí sở hữu pháp văn được gọi là pháp binh.