Chương 188: Đấu giá
Hỏa dương cổ thụ là vật phẩm cuối cùng được đấu giá công khai, tiếp theo sẽ là phần đấu giá của vật phẩm áp trục, tất cả 10 vật phẩm được mang lên sàn đấu để toàn bộ tu sĩ có mặt được mở rộng tầm mắt.
- Mau nhìn đó chính là đại địa man ngưu, thiên cấp trung giai yêu thú.
- Ngay cả thiên thú cũng bắt được, Vạn Bảo các quá đỉnh.
- Không biết đầu man ngưu đó còn sống không?
Vật phẩm đầu tiên được mang lên chính là thiên cấp yêu ngưu, toàn thân bị phong ấn bên trong cấm trận, hai mắt nhắm chặt không rõ sống c·hết.
Tiếp theo là một bình thiên cấp định hồn đan, một thanh trường thương thiên cấp, kế tiếp là thiên cấp pháp chỉ tên gọi xích thiên.
Một gốc linh dược lấp lánh băng quang được mang lên, nhiệt độ bên trong căn phòng lập tức giảm xuống.
- Đó là cửu sắc băng liên, thật lộng lẫy.
- Nghe nói thứ này chỉ xuất hiện ở Bắc Hoang, không ngờ lại được đấu giá ở đây.
Những vật phẩm còn lại lần lượt được mang lên, mỗi thứ đều là tuyệt thế bảo vật có giá trị liên thành, đối với đám tu sĩ bên dưới chỉ có thể nhìn không thể lấy.
- Đấu giá bắt đầu.
Trong vòng nữa giờ Vạn Bảo các sẽ tiếp nhận toàn bộ giá cả được đưa ra, đến khi thời gian kết thúc, tu sĩ đưa ra giá cao nhất sẽ giành được vật phẩm, lưu ý mỗi tu sĩ chỉ có thể trả giá tối đa ba vật phẩm.
Lâm Phong nhìn 10 vật phẩm áp trục bên dưới, ánh mắt hắn dừng lại chỗ đại địa man ngưu, bề ngoài thanh niên này thần tuấn uy lực hoàn toàn khác xa con chim ngốc của hắn.
Nữa giờ trôi qua, toàn bộ vật phẩm áp trục đều có chủ, trong đó cửu sắc băng liên được một vị trưởng lão Vô Cực thánh cung dùng 1 vạn 5000 thượng phẩm linh thạch lấy được.
Đấu giá vừa kết thúc Lâm Phong liền bị lão quản lý kéo vào phòng.
- Lâm tiểu hữu đây là toàn bộ linh thạch của tiểu hữu.
Lão đầu lấy ra hai cái túi trữ vật đưa cho Lâm Phong, theo yêu cầu của hắn thì số linh thạch đấu giá được sẽ chia đôi, một phần là thượng phẩm linh thạch, phần còn lại sẽ đổi thành trung phẩm linh thạch.
- Đa tạ tiền bối.
Lâm Phong nhận linh thạch xong liền rời đi, hắn vừa xoay người thì bị lão đầu ngăn lại.
- Tiểu hữu dùng bước, lão phu còn một vật muốn tặng cho tiểu hữu.
- Có quả khuyến mãi nữa sao?
Lão đầu lấy ra một cái hộp ngọc, bên trong là một cái kim bài lấp lánh hoàng quang, Lâm Phong biết thứ này là tín vật của Vạn Bảo các, chỉ có những nhân vật như trưởng lão, chấp sự mới có tư cách sở hữu.
Sau khi đại hội đấu giá kết thúc, đệ tử thánh cung trở về thanh địa chuẩn bị cho ngũ cung đại hội, nếu không có gì bất thường thì năm ngày sau đại hội sẽ chính thức bắt đầu.
Bên trên một ngọn núi của thánh cung, Lâm Phong nhìn thiên ảnh ma điêu bay lượn, ý niệm vừa động, ảnh điêu lập tức xuất hiện trước mặt hắn.
- Nhanh thật.
Thiên ảnh ma điêu đậu trên vai Lâm Phong, sau khi luyện hóa thành công yêu huyết thì bây giờ hắn chính là chủ nhân của ảnh điêu.
- Tiểu Phong tử đừng có luyện nữa, mau để ta ôm một cái.
Lãnh Phi Dao lướt tới ôm lấy ảnh điêu, yêu vũ vừa mượt vừa êm, ôm vào lại có cảm giác ấm áp cùng với đôi mắt to tròn, vẻ mặt hơi ngốc làm Phi Dao yêu thích không thôi.
Lâm Phong nhìn ánh mắt hoảng loạn của ảnh điêu, giả vờ như không thấy, từ khi có tên này xuất hiện thì hắn không còn bị tiểu sư tỷ làm phiền, nhân sinh tự tại.
Chỉ là đời không như mơ, hắn vừa xoay người vào phòng thì nghe được tiếng hét từ phía xa truyền đến.
- Dâm tặc mau đứng lại.
- Sau nữ nhân này lại chạy đến đây?
Lâm Phong lập tức đạp bộ pháp chạy vào phòng, hắn vừa đến trước cửa thì bị một nữ tử ngăn lại.
- Phong chấp sự tìm ta có chuyện gì sao?
Phong Thanh Thanh dùng ngọc thủ đặt lên vai hắn, linh lực trong người Lâm Phong lập tức đình trệ.
- Ta có chuyện muốn hỏi ngươi, nếu ngươi dám lừa ta thì đừng mong sống qua được hôm nay.
Lâm Phong gật đầu, hắn cảm giác được sát khí trong đôi mắt của nữ nhân đối diện, lần này bạo nữ không đùa với hắn.
- Đệ tử nhất định sẽ thành thật trả lời.
- Có phải tên khốn ngươi nói sau khi ngũ cung đại hội kết thúc sẽ mang sính lễ đến Phong gia cầu thân, đúng không?
- Không có, đệ tử chưa từng nói như vậy.
- Thật không?
Chuyện là sau khi đến Vô Cực thánh thành, Phong Thanh Thanh được giao nhiệm vụ đến kiểm tra nơi diễn ra đại hội, thông thường trước khi ngũ cung đại hội bắt đầu ngoại trừ chủ nhà Vô Cực thánh cung thì tứ đại thánh cung còn lại sẽ phái ra một nhóm người tới quan sát để đảm bảo tính công bằng.
Trong lúc vô tình Phong Thanh Thanh nghe được chuyện Lâm Phong sẽ đến Phong gia cầu thân, chuyện này khiến nàng tức điên lên, quan trọng hơn là đám lão đầu bên trong gia tộc đều đã chấp nhận tên dâm tặc này.
Lâm Phong nghe nàng nói như sét đánh ngang tai, dù có nằm mơ hắn cũng không dám mơ tới chuyện cầu thân với bạo nữ.
- Đệ tử xin thề, chuyện này không liên quan đến đệ tử.
Phong Thanh Thanh nhìn vẻ mặt của Lâm Phong không giống như đang lừa nàng, nhưng tên này không làm thì ai làm?
- Không lẽ là hắn.
Trong đầu nàng chợt nhớ tới tên biểu đệ vô sỉ kia, mối quan hệ giữa hai tỷ đệ vốn không tốt, khả năng Phong Viêm muốn đá nàng ra khỏi Phong gia là rất cao, nếu chuyện lần này thành công thì nàng chắc chắn phải dọn đồ đi theo tên dâm tặc.
- Khốn kiếp.
Càng nghĩ càng tức, ánh mắt phun lửa nhìn tên đối diện.
- Nếu lão nương biết chuyện lần này có liên quan đến tiểu tử ngươi thì ngươi lo chuẩn bị hậu sự đi.
Phong Thanh Thanh nói xong liền ném Lâm Phong vào phòng, linh lực bên trong người hắn vẫn bị phong ấn nên không cách nào phản kháng.
- ẦM... ẦM...
Lâm Phong chậc vật bò dậy, hắn nhìn bạo nữ đã rời đi, ánh mắt tràn đầy tức giận.
- Đợi lão tử tu thành chánh quả nhất định sẽ rửa mối nhục hôm nay.
Lúc đó hắn sẽ treo bạo nữ lên đánh bảy lần bảy bốn mươi chín ngày đến khi nàng biến thành thục nữ thì thôi, giọng nói khinh bỉ của lão đầu truyền đến.
- Với khả năng của tiểu tử ngươi thì nên ngủ sớm đi.
- Nè, lão làm khí linh vậy mà coi được sao, không thấy ta b·ị đ·ánh hử?
- Ngay cả một nữ tử cũng không đánh lại, tiểu tử ngươi nên xem lại bản thân.
- Nhất định có một ngày lão tử sẽ treo bà nương đó lên đánh một trận.
Lâm Phong lấy ra một bình đan dược trị thương, nữ nhân này đúng là không biết thương hoa tiết ngọc ra tay mạnh như vậy.
- Tiểu tử ngươi đừng ảo tưởng nữa, tranh thủ thời gian tu luyện đi.
- Biết rồi.
Trước khi ngũ cung đại hội diễn ra, lão đầu đã truyền cho hắn vài thủ pháp luyện đan, lần này không thể dùng thông thiên đỉnh nên phải dùng cách khác để gia tăng thực lực.
Mấy ngày tiếp theo ngoại trừ thời gian luyện đan thì Lâm Phong thường cùng đồng bọn vào thành dạo chơi, cả đám liên tục càn quét mỹ thực bên trong thánh thành.
Trời vừa sáng, Lâm Phong và Lãnh Phi Dao đã chạy tới chỗ của Hổ ca, ngày mai ngũ cung đại hội sẽ bắt đầu nên hôm nay phải chơi cho đã.
Hai người đứng đợi bên ngoài một lúc thì nhìn thấy Lý Thành Hổ từ bên trong đi ra, phía sau có cả Huân Vũ, Lưu Khôi và một đám người mặt y phục Trường Hà thánh cung.
Lãnh Phi Dao vừa nhìn thấy tên to tướng trước mặt liền trừng mắt nhìn hắn.
- Sao lâu vậy?
Lý Thành Hổ cười cười.
- Bọn ta phải đợi Huân Vũ tiểu thư chuẩn bị xong.
Lâm Phong đứng bên cạnh nhìn nữ tử trước mặt, không hiểu sau càng nhìn càng thấy nàng xinh đẹp, không cách nào rời mắt được.