Sau lần cảnh cáo và đe dọa đó, toàn bộ tin tức về cô đã bị xóa sạch trên báo đài và trên các trang mạng. Sở phu nhân Dịch Thần và Sở Nguyệt cũng không dám manh động lần nữa nhưng không phải họ bỏ cuộc. Âm mưu này không được thì còn âm mưu khác, khi chưa đạt được mục đích cuối cùng thì hai người họ sẽ còn tiếp tục không tha cho cô.
Tất cả đều biết người thay thế Sở Hàn bây giờ là Sở Nguyệt, anh không công khai việc sẽ lấy Sở Nguyệt thay vì Sở Hàn bởi anh vẫn đang đi tìm cô, người anh muốn lấy là cô \- Sở Hàn.
Cũng vì chuyện này anh và ba anh cãi nhau. Mối liên hôn với Sở Gia cũng là do ba anh và Sở Đức Phong lão gia quyết định. Nhưng hiện tại Sở lão gia đã qua đời còn Sở Hàn thì mất tích, Sở Gia chỉ còn lại nhị tiểu thư Sở Nguyệt. Ba anh cũng vì tình nghĩa với Sở lão gia mà bỏ qua việc Sở Hàn để chấp nhận Sở Nguyệt thay chị mình làm con dâu nhà họ Lâm. Anh không đồng ý theo lời ba mình, quyết định tìm Sở Hàn bằng được.
"Lâm Hạo Thiên con không phải là món đồ bảo lấy ai là lấy người đó. Vợ con là Sở Hàn thì con chỉ lấy mình cô ta, cho dù cô ta có muốn bỏ trốn thì nhất định con sẽ tìm cho bằng được…"
Lâm lão gia bị bệnh tim đã lâu, nay nghe anh nói câu đó liền không chịu được lên cơn đau tim. Mẹ anh vội vàng chạy tới đỡ Lâm lão gia :
"Lão gia! Ông sao thế?"
"Nó… nó đúng là làm tôi tức chết mà, bà xem con bà nó vừa nói cái gì hồ đồ kia kìa, nhất một mực đòi lấy Sở Hàn trong khi con bé đó chết hay chưa còn chưa rõ " \- Ba anh bất lực vì anh.
Anh chẳng quan tâm tới lời của ba mình.
"Người con không muốn lấy, cho cô ta ở lại đã là may rồi. Còn người con muốn thì đừng hòng thoát khỏi tay con…"
Anh đi về phía chiếc xe đang đậu sẵn ở bên ngoài, anh mở cửa xe ngồi vào bên trong dặn dò Alex :
"Chuyện tôi bảo cậu làm, đã làm chưa?"
"Rồi thưa anh, họ nói ít nhất là một năm mới có thể có hi vọng tìm ra Sở tiểu thư…"
"Hừ… một năm? Thôi được, một năm nhất định phải tìm ra cô ta."
Anh nắm chặt bức ảnh của cô trong tay… kể từ hôm đó anh bắt đầu ráo riết tìm cô trong bí mật nhưng vẫn không có chút hi vọng gì.
Một năm sau…
Trên chuyến xe từ vùng nông thôn lên thành thị, một cô gái tay cầm tập tiểu thuyết xách theo hành lí lên thành phố để thuê nhà và tìm việc. Cô tới đài truyền hình KFM \- đối diện tập đoàn C.O để gặp Biên tập viên Emma. Đúng lúc, xe của anh lướt qua cô… cửa xe mở, anh đang nghiêng mình thiu thiu ngủ, một mùi hương lạ từ người cô thoảng vào xe khiến anh tỉnh giấc. Anh nhìn qua kính chiếu hậu, thấy bóng lưng của một cô gái, anh mỉm cười rồi tiếp tục nhắm mắt lại…
Tại đài truyền hình KFM…
"Xin chào, tôi có thể giúp gì cho cô?" \- Tiếp tân của nhà đài nghênh đón cô.
"Cho tôi gặp biên tập viên Emma"
"Xin hỏi, cô đã có hẹn trước chưa ạ?"
"À, cô chỉ cần nói tôi là Lạc Hiên Di \- tác giả của bộ tiểu thuyết 'vị hôn thê của tổng tài', chỉ cần nói như thế là chị ấy sẽ biết…"
"Vâng, phiền cô đợi chút"
Tiếp tân gọi điện trực tiếp cho Emma, sau khi biết cô là Lạc Hiên Di thì Emma đồng ý gặp cô. Cô tới phòng biên tập viên mở cửa vào trong.
"Chị là biên tập viên Emma?"
"Phải, còn em là Lạc Hiên Di hả?"
"Vâng"
Cô tới ngồi đối diện với Emma, Emma nhìn cô chằm chằm nghĩ ngợi gì đó.
"Mặt em có gì sao chị?"
"À không, chị thấy em rất quen nhưng không nhớ là đã gặp em ở đâu rồi"
"Chắc tại gương mặt em phổ biến đấy, chị nhầm em với người khác là chuyện thường mà"
Emma không chắc chắn vào trí nhớ của mình nên cứ coi như mình nhận nhầm. Buổi trò chuyện diễn ra tốt đẹp, cô được nhận làm biên kịch cho Đài Truyền hình KFM.
Sau khi cô vừa ra về Emma lại nghĩ lại thấy cô rất quen mắt nhưng vẫn không thể nhớ nổi : "Rõ ràng là mình đã gặp Hiên Di rồi nhưng mà là gặp ở đâu nhỉ?"
Cô vừa ra khỏi Đài Truyền hình hớn hở vì tìm được việc thì chẳng may va phải Alex \- trợ lý của anh.
"Tôi xin lỗi…"
"Không sao đâu, thưa cô…"
Cô ngẩng mặt lên khiến Alex không khỏi giật mình mà buột miệng nói :
"Sở… Sở tiểu thư…"