Từ ngày Sở Nguyệt tới nhà anh, anh vô cùng lạnh nhạt đến liếc nhìn canh cũng không thèm. Sở Nguyệt luôn tìm mọi cách để quyến rũ anh nhưng lần nào cũng bất thành. Không chịu được ấm ức, Sở Nguyệt về Sở Gia kể hết mọi chuyện cho Sở phu nhân. Sau khi biết chuyện bà vô cùng tức giận nhưng vốn không thể làm gì được anh.
"Phải để cái tên Sở Hàn biến mất mã mãi, phải khiến cho Lâm Hạo Thiên bỏ cuộc tìm con bé đó… "
"Mẹ, mẹ có cách gì sao?"
"Đương nhiên là mẹ đã chuẩn bị rồi… "
Một âm mưu khác bắt đầu. Vài ngày sau tin tức về Sở Hàn lan truyền khắp cả nước. Trên báo, trên sóng truyền hình đều đưa tin về cô…
Tập đoàn C.O \- tập đoàn thiết kế nổi tiếng do anh làm chủ cũng tràn ngập thông tin tiêu cực về vị hôn thê của anh. Đi giữa hàng nhân viên xì xào bàn tán gì đó anh tức giận quát :
"Suốt ngày chỉ biết đọc ba cái tin vớ vẩn, đây là nơi làm việc không phải nơi để các người bàn tán còn không chịu đi làm việc tôi đuổi việc mấy người đấy!"
Tất cả đều sợ anh, ba chân bốn cẳng ai về chỗ người đó làm việc… Anh không hề biết bọn họ đang bàn tán về chuyện của anh và cô.
Anh vừa vào văn phòng chủ tịch nghỉ ngơi một lúc Alex đã chạy vào cầm theo một tờ báo.
"Thiếu gia, không hay rồi. Tin tức về Sở đại tiểu thư đào hôn nên bỏ trốn đã lan truyền khắp cả nước, họ còn bàn tán về anh nữa…"
Anh vội vàng giựt lấy tờ báo trên tay Alex, đọc xong anh vô cùng tức giận vò nát tờ báo ra lệnh tìm kẻ đã đăng tin tức này. Sau khi tìm hiểu mới biết chuyện này là do đài truyền hình KFM đối diện tập đoàn C.O đăng tải, khi biết chuyện anh liền tới tận nơi để hỏi cho ra lẽ :
"Là ai đã đưa cho ông cái tin vớ vẩn này? " \- Anh ném sấp tờ tin tức vào mặt người quản lý.
"Dạ…thưa anh, xin anh hãy bình tĩnh"
"Còn không nói tôi sẽ cho ông biết thế nào là được nổi tiếng trên báo đài"
"Là Sở phu nhân thưa anh, là bà ấy bảo chúng tôi đăng bài viết này"
Vì sợ hãi nên người quản lý đã khai ra hết. Thì ra là Dịch Thần, anh biết vốn dĩ Dịch Thần không ưa gì cô nên mới làm đến nước này. Anh nắm chặt vạt áo của người quản lý cảnh cáo:
"Tôi cho ông thời gian một ngày để xóa toàn bộ những tin tức vớ vẩn kia nếu không cả cái đài truyền hình này không xong với tôi đâu"
Người quản lý run sợ răm rắp đồng ý theo lời anh, nhân viên xung quanh sợ đến mức nín thở không ai dám hé răng nói lời nào. Chỉ đến khi anh rời đi họ mới dám thở phào nhẹ nhõm… Cái Đài Truyền hình này là do công ty anh thiết kế và xây dựng lên chỉ cần anh muốn là có thể dỡ bỏ nó bất cứ lúc nào.
Điều khiến anh tức giận như thế không phải là vì bọn họ sỉ nhục cô mà là chuyện cô đào hôn chạy trốn ảnh hưởng lớn tới danh dự của anh. Anh không muốn danh dự bị hủy hoại bởi một người phụ nữ…
"Đợi tới ngày tôi tìm được cô, tôi sẽ để cô phải trả giá cho những chuyện bây giờ tôi đang phải gánh vác… "
Anh trở về nhà thì thấy Sở Nguyệt ăn mặc hở hang đang ngồi chễm chệ trên ghế. Thấy anh về, Sở Nguyệt hí hửng chạy tới.
"Hạo Thiên, anh về rồi"
Anh trừng mắt nhìn Sở Nguyệt khiến cô ta rùng mình chột dạ.
"Nói với mẹ cô, đừng làm chuyện xấu xa sau lưng tôi bằng không tôi sẽ khiến bà ta phải trả giá đắt đấy"
Sở Nguyệt có phần sợ hãi nhưng vẫn cố tỏ ra mình vô tội ngây thơ không biết gì.
"Anh nói gì thế Hạo Thiên, mẹ em đã làm gì có lỗi sao?"
Anh luồn tay qua eo Sở Nguyệt, tay kia nâng cằm ả nhìn chăm chăm vào ả.
"Đừng tưởng vì tôi có hôn ước với các người nên tôi không dám làm gì Sở Gia. Dù có là ai đi nữa làm ảnh hưởng tới danh dự của tôi hay làm điều gì đó bất lợi cho tôi, tôi đều sẵn sàng trừng phạt họ… kể cả việc phải đổ máu"
Sở Nguyệt nuốt nước bọt, toát mồ hôi và run sợ trước lời cảnh cáo của anh.