Thiên Kim Giả Là Bậc Thầy Huyền Học

Chương 19:




Là thiện hay là ác, dù thiện danh có lan xa, Hứa Mãn Điền cũng chỉ là sói đói khoác da dê mà thôi...

*

Click mở một trong các tin là có thể nhìn thấy video bên phía chính phủ công bố. Rạng sáng hôm nay, Hứa Mãn Điền đã chạy đến đồn công an tự thú, trải qua giám định, xác định tinh thần không có bất cứ vấn đề gì. Bên trong video Hứa Mãn Điền không giống vẻ dịu dàng, nho nhã mà gã biểu hiện ra lúc ngày thường ở trước mặt mọi người. Lúc này đây, mặt gã tràn đầy hoảng loạn, quần áo cũng mặc không xong, lộ ra chiếc bụng bự đầy mỡ.

Bấy giờ, hình tượng Hứa Mãn Điền tỉ mỉ xây dựng đã hoàn toàn sụp đổ.

Có khẩu cung của Hứa Mãn Điền, cùng với chứng cứ gã tự lấy ra, tội hình sự được thành lập, gã chính thức bị giam giữ.

Vợ gã ngay sau khi cảnh sát công khai tin tức cũng đăng một tin tức lên Weibo, nói rằng đã kết thúc quan hệ vợ chồng với Hứa Mãn Điền. Hứa Mãn Điền và nhà bọn họ không còn bất cứ quan hệ gì nữa.

Ban tốt lúc bình thường cũng xuất hiện chỉ trích gã, tường đổ mọi người đẩy cũng chỉ như vậy thôi.

Còn đối với người phụ nữ một xác hai mạng mười mấy năm trước, phần lớn mọi người cũng chỉ bình phán một câu thật đáng thương.



Không lâu sau đó, thân nhân của Điền Quyên cũng đăng Weibo, khóc lóc kể lể con gái mình đáng thương nhường nào.

Lúc nhìn thấy bài đăng Weibo này, Nghê Miểu chú ý tới gương mặt Điền Quyên lộ vẻ phẫn nộ, luồng sương đen trên người nhanh chóng cuồn cuộn, Nghê Miểu đánh một cái lên đầu cô ấy, xua tan luồng sương đen đang ngưng tụ.

Điền Quyên tủi thân che đầu.

“Thật ra...” Một lát sau, Điền Quyên mở miệng nói, giọng nói của cô ấy giống như một tấm gương mờ ảo, có phần khàn khàn che lấp giọng thật: “Bọn họ biết nguyên nhân tôi chết, trước khi Hứa Mãn Điền tới, tôi vừa mới nói chuyện điện thoại với mẹ, tôi nói sẽ mang bạn trai về nhà gặp bọn họ. Cuộc gọi đó, mẹ tôi nghe từ đầu tới cuối, còn ghi âm lại.”

Điền Quyên cong khóe miệng, lộ ra một nụ cười khó coi: “Đáng tiếc, bọn họ không giúp tôi đòi lại công bằng, Hứa Mãn Điền hứa hẹn sẽ cho bọn họ một trăm vạn, bảo bọn họ nuốt chuyện này xuống bụng.”

“Sau đó, vào ngày thứ bảy sau khi tôi chết, mẹ tôi đốt tiền giấy cho tôi, bà nói, em trai còn phải cưới vợ mua nhà, cho dù có giúp tôi đòi lại công bằng đi nữa, những kẻ có tiền đó vẫn sẽ có cách khiến chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không, còn không bằng cầm tiền, như vậy mọi người đều tốt. Bà nói tôi cũng nên suy nghĩ cho bọn họ, suy nghĩ cho em trai.” Mắt Điền Quyên mang theo sự khổ sở: “Vậy ai sẽ suy nghĩ cho tôi đây?”

Nghê Miểu chống cằm, ánh mắt lạnh nhạt, không có một chút cảm xúc dao động.

Cô từng gặp những nhân loại thiện lương tốt đẹp, cũng gặp được những nhân loại âm hiểm tà ác, thậm chí ác độc hơn ba mẹ Điền Quyên nơi nào cũng có. Cô đã từng đi dạo chơi dưới nhân gian sau khi tỉnh ngủ, khi ấy nhân gian đang vào lúc mất mùa, rất nhiều người bị đói chết, người sống sót thì đa số cũng đều xanh xao vàng vọt.