"Tuệ Nghi, con đừng hoài nghi làm gì, ba đã trừng phạt con bé thích đáng rồi cho nên hôm nay em con chả dám gây chuyện đâu. Đừng căng thẳng làm gì."
Chứng kiến gương mặt con gái mình ngay lập tức trở nên sa sầm sau khi chạm mặt Bạch Tuệ Nghiên, Bạch Dục Tiêu vội vàng lên tiếng giải thích, tránh để cho hai chị em mất hòa khí. Dù sao hôm nay cũng là tiệc sinh nhật, ông không muốn mọi thứ diễn ra trở nên một cách tồi tệ.
Bạch Tuệ Nghi chau mày, thầm liếc xéo đứa em gái cùng cha khác mẹ đằng xa kia, hừ lạnh một tiếng, cô nàng khoanh tay trước ngực: "Hy vọng là như vậy ba ạ. Nếu như thật sự có chuyện thì hẳn chúng ta nên ngồi xuống bàn bạc lại toàn bộ mọi chuyện." Cô cố tình nhấn mạnh từng chữ, hằn học đe dọa.
Tốt nhất là Bạch Tuệ Nghiên hôm nay nên ngoan ngoãn một chút, chứ cô ta thử làm ra những chuyện quá đáng thì mới biết tay Bạch Tuệ Nghi. Dám vớ va vớ vẩn thì chết chắc với cô. Dù mọi thứ đã được bố trí một cách trọn vẹn, tuy nhiên, Bạch Tuệ Nghi vẫn cần đề cao cảnh giác, lỡ như mẹ con Lưu Diên Huệ túng quá hóa liều thì kiểu gì mọi thứ cũng loạn hết cả lên cho mà xem.
Sắc mặt người phụ nữ đứng bên cạnh sau khi bị nhắc nhở trong chốc lát trở nên tái nhợt, cô ta thở hắt ra từng hơi, bàn tay cuộn tròn thành nắm đấm dường như đang toan tính điều gì đó. Bạch Tuệ Nghiên mấp máy môi, cô ta định lên tiếng nhưng vô tình bắt gặp ánh mắt sắc bén Bạch Tuệ Nghi đang lườm bản thân chằm chằm, cho nên cô ta chỉ đành ngậm miệng. Lưu Diên Huệ, mẹ cô ta biến đâu mất nên chỉ còn một mình Bạch Tuệ Nghiên đứng đây ứng phó mọi chuyện.
"Được rồi, con đừng căng thẳng như vậy." Ba cô vội vàng can ngăn, mở lời, đảm bảo chắc nịch: "Tuệ Nghi, con khỏi cần lo. Nếu như hôm nay em gái con thật sự dám bày ra trò gì khác thì ba ngay lập tức cắt quyền thừa kế mà con bé được hưởng. Lần trước chắc Tuệ Nghiên nó cũng sợ rồi, chính vì thế con đừng quá khắt khe với em gái mình."
Chỉ với một câu đã đánh trúng tâm lý lo sợ trong lòng người phụ nữ mà Bạch Tuệ Nghi vô cùng căm ghét. Cô ta thầm nghiến răng ken két, oán than trong lòng, dù tức giận nhưng chỉ có thể nhịn xuống mà chịu ấm ức. Bạch Tuệ Nghiên không ngờ được rằng ba mình dứt khoát đến vậy.
Hành động về sau nhất định cần thận trọng hơn so với mọi thứ diễn ra xung quanh.
Bạch Tuệ Nghi lạnh nhạt trả lời: "Con biết rồi." Cho dù là như thế nhưng Bạch Tuệ Nghi vẫn tràn ngập hoài nghi đối với kẻ độc ác bụng dạ đen tối mà cô khinh bỉ đến mức chả thèm liếc mắt dù chỉ một cái.
Gạch tên ra khỏi danh sách sao?
Ý này cũng hay đấy, tuy nhiên, với con người Bạch Tuệ Nghiên cùng mẹ cô ta, Lưu Diên Huệ, nếu chưa hại được cô thì sao để yên cho được. Để mối hậu họa này càng kéo dài lâu thì mọi chuyện càng trở nên khó khăn, Bạch Tuệ Nghi quyết định sau khi tiệc sinh nhật ba cô kết thúc, người con gái cần mau chóng xử lý hậu họa này mới được, cô muốn diệt Bạch Tuệ Nghiên cùng đồng bọn với cô ta càng sớm càng tốt.
Cứ chờ đấy mà xem.
Quả báo dành cho những kẻ xấu xa như bọn chúng sắp sửa đến rồi.
"Thế thì tốt rồi." Bạch lão gia gật đầu, quay sang đề nghị với Dịch Khải Văn bên cạnh: "Con rể, ba cần nói chuyện với con, con rảnh chứ? Chúng ta qua kia một lát, chuyện khá quan trọng."
Dịch Khải Văn trực tiếp gật đầu: "Dạ được ạ." Anh dù sao cũng đang rảnh rỗi.
Trước khi theo Bạch Dục Tiêu vào bên trong nhà, Bạch Tuệ Nghi có thì thầm vào tai chồng mình vài câu: "Người anh phái tới còn hoạt động đúng chứ? Nhớ nếu có điều gì chưa ổn phải báo cho tôi ngay lập tức. Hiện tại khách khứa chưa đông, tôi đứng đây theo dõi Bạch Tuệ Nghiên, anh cứ qua nói chuyện với ba tôi đi." Vấn đề quan trọng nhất lúc bấy giờ chính là đề phòng với những thứ diễn ra xung quanh mình, đặc biệt là thứ có thể gây ra nguy hiểm.
"Yên tâm." Dịch Khải Văn bình thản vỗ vai vợ mình, người đàn ông cẩn trọng để lại một câu trấn an Bạch Tuệ Nghi rồi sau đó mới rời khỏi theo Bạch lão gia.
Bạch Tuệ Nghi lần nữa rơi vào trầm ngâm, cô đưa tay chống cằm, đôi lông mày trên khuôn mặt xinh đẹp nhíu chặt, dường như đang toan tính suy nghĩ gì đó. Bạch Tuệ Nghiên đứng cạnh đang cố thăm dò nhưng cô ta chưa thể nhìn ra được tiếp theo chị gái mình tính làm gì.
Đưa mắt quan sát một vòng xung quanh, Bạch Tuệ Nghi thầm nghĩ, chắc Dịch Khải Văn đã cho người kiểm tra toàn bộ những thiết bị bài trí tại nhà họ Bạch vài lần rồi nên khá đảm bảo an toàn. Chỉ là linh cảm cô hiện tại chẳng được ổn cho lắm, Bạch Tuệ Nghi đoán rằng sắp tới sẽ diễn ra một chuyện khá kinh khủng.
Người phụ nữ đứng cạnh hừ lạnh, châm chọc: "Đừng tưởng tôi thua cô lần này thì cô có thể lên mặt đắc ý. Bạch Tuệ Nghi, cứ chờ mà xem, kết quả cuối cùng chưa có thì chẳng biết được ai hơn ai đâu."