Thiên Kiều Chi Nữ: Thái Tử Phi Đại Giá Đáo

Chương 63: Sinh thần Kỷ Nguyệt (3)




--------Lê Hương Điện--------

Lê Hương Điện là nơi rộng nhất trong phủ Công Chúa, nơi này thường để tổ chức yến tiệc nhưng lại rất ít khi dùng tới thọ yến vì trưởng công chúa thường tổ chức ngoài trời hơn.

Bên trong Lê Hương Điện rất tráng lệ, hầu hết những thứ để trang hoàng đều là cống phẩm của các nước khác nên vô cùng hiếm. Ở giữa điện được trải tấm thảm đỏ cực lớn bằng lụa. Những tú cầu to nhỏ được treo lên trần nhà với nhiều màu sắc, ngoài ra mỗi tú cầu đều có một câu đối hoặc câu thơ. Nhưng tất cả đều mang đến những ý nghĩa tốt đẹp.

Sinh thần Kỷ Nguyệt vốn vào mùa đông, vì tiết trời rất lạnh nên hầu hết là không có sắc hoa. Nhưng thật lạ, bên trong Lê Hương Điện lại xuất hiện không ít loại hoa làm cho điện trở lên rực rỡ, ngoài ra còn thoang thoảng mùi hương dìu dịu. Mọi người thì vô cùng ngạc nhiên vì điều này, quả thực đây là lần đầu họ thấy điều này

Thật ra những bông hoa có trong Lê Hương Điện đều là hoa giả được làm từ lụa nên cánh hoa mềm mại, lại có hương thơm giống hoa thật

Nàng quả thật rất được xem trọng. Mỗi một yến tiệc nào liên quan đến nàng thì ba con người địa vị cao nhất của hoàng tộc Hoàng Thượng, Hoàng Hậu và Thái Hậu đều đích thân tham dự

Ba người họ bước vào, dáng vẻ uy nghiêm khí thế ngời ngờ khiến mọi người phải nể sợ.

Kỷ Nguyệt từ trên vị trí chủ toạ nhanh chóng chạy xuống hành lễ với ba người, nét mặt cung kính lễ phép "Hoàng Thượng, Hoàng tổ mẫu, Hoàng Hậu nương nương vạn an"

Thái Hậu nhanh chóng đỡ nàng, vẻ mặt hiền hoà ân cần "Không cần đa lễ, hôm nay là sinh thần của con không cần câu lệ như vậy"

"Vâng, tạ Hoàng tổ mẫu. Người ngồi xuống đi" Nàng mỉm cười, vẻ mặt hồn nhiên

Dứt câu nàng đỡ Thái Hậu ngồi xuống bên phải của vị trí chủ toạ, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu thì ngồi cùng nhau ở bên trái.

"Mọi người, trước hết ta xin cảm tạ vì đã đến dự thọ yến của ta. Hôm nay là yến tiệc nên mọi người hãy tự nhiên" Nàng mỉm cười

Mọi người nghe theo nàng, đều không khách khí, nói chuyện vui vẻ làm không khí trong điện trở nên nhộn nhịp.

Thọ yến của nàng tự nhiên nàng sẽ vui theo. Nhưng trên gương mặt vui vẻ ấy lại thoảng qua chút buồn phiền. Nàng đưa mắt nhìn xung quanh từ đầu bữa tiệc nhưng ngoài Dương Nghị, mấy vị di nương và đám tiểu thư, công tử ở Phủ Thái Phó thì không hề thấy Lão phu nhân - Tổ mẫu của nàng

Từ lúc nàng chuyển đến Phủ Công Chúa thì quả thực rất ít khi quay lại Phủ Thái Phó, nếu có cũng đơn giản là đến thăm lão phu nhân. Sinh thần của nàng là vào mùa đông, tổ mẫu của nàng đã lớn tuổi đi lại sẽ không tiện nên mới không đến thọ yến của nàng. Có lẽ sau thọ yến nàng phải đến thăm người tổ mẫu này rồi. Ít khi gặp mặt nên nàng cũng rất nhớ người

"Nguyệt Nhi, con có chuyện gì sao?" Thái Hậu nhìn nàng gặng hỏi

Kỷ Nguyệt bình thản đáp lại "Dạ, không có gì đâu Hoàng tổ mẫu"

Nàng mỉm cười "Ta có chuẩn bị một vài tiết mục, mọi người hãy thưởng thức nhé"

Dứt câu nàng vỗ tay ra hiệu. Nghe theo tiếng vỗ tay của nàng, một dàn vũ công bước vào, âm nhạc, tiết khí bắt đầu nổi lên. Âm thanh thanh thoát, du dương, êm dịu quả thực rất vừa ý mọi người.

Vũ công múa hoà theo tiếng nhạc du dương, động tác mềm mại, dẻo dai. Những tơ lụa trắng trên người càng toát lên vẻ yêu kiều, diễm lệ

...

Sau vũ yến chính là lúc mọi người tặng thọ lễ cho nàng. Thọ lễ lần lượt được dâng lên, tất cả đều là những món đồ quý giá, thậm chí còn có những thứ mà hoàng tộc được thấy lần đầu. Nhưng những món đồ quý giá này dâng lên cho nàng chỉ với một mục đích là lấy lòng nên nàng cũng không đoái hoài gì cả

Đến lượt Cát Anh mang tặng nàng lại vô cùng vui vẻ, không cần biết Cát Anh tặng gì, chỉ cần biết đó là quà Cát Anh tặng nàng. Có thể nói món của Cát Anh chính là thứ nàng mong chờ nhất

Cát Anh ra hiệu cho nô tỳ mang vào "Bát công chúa tặng Quận Chúa một bộ y phục làm từ Quảng Hàn tơ"

Bộ y phục không quá cầu kỳ, lại có sắc vàng đúng kiểu mà Kỷ Nguyệt thích. Có vẻ Cát Anh rất hiểu Kỷ Nguyệt

Đường nét thêu không được tinh xảo, cho thấy bộ y phục được may bởi người mới học về nữ công. Nhìn bộ y phục nàng đoán đây là do chính tay Cát Anh may cho nàng. Nàng vừa bất ngờ vừa vui, thành ý của Cát Anh hơn tất cả những món quà nàng nhận, đây là món quà ý nghĩa nhất. Hơn thế, Cát Anh vừa mới học đã có thành phẩm như này phải nói là rất tuyệt

"Tạ bát công chúa, món quà của người ta xin nhận" Nàng mỉm cười cảm tạ Cát Anh

Cát Anh ngây người, đây là lần đầu Cát Anh thấy nàng cảm tạ đầy thành ý đến vậy. Xong một nụ cười hạnh phúc nở rộ trên gương mặt Cát Anh

...

Cứ như vậy thọ yến của nàng diễn ra một cách tốt đẹp, không xảy ra chuyện gì. Chỉ là những con người không thể gây chuyện có vẻ rất tức giận, ra đến cửa lớn của phủ thì thật sự lộ rọ sự ghen ghét đố kỵ