"Thẩm Bội Bội, tôi không phải không đủ sức làm việc cho Kuiyu. Còn nữa, trước mặt tôi, cô không cần phải làm ra bộ mặt cao ngạo như thế, bởi vì trong mắt tôi, cô hay một bà tạp vụ trong tạp chí Kuiyu, cũng không khác nhau. Cho nên, cô có cái gì tốt mà phải tự hào?"
Chẳng phải muốn cô phản ứng lại sao? Đương nhiên Lục Khinh Lan sẽ không chịu khuất phục như vậy rồi! Cứ lặp đi lặp lại chuyện cặn bã, có thấy phiền không chứ?
"Cô!" – Quả nhiên, khuôn mặt tức giận của Thẩm Bội Bội bắt đầu trở nên xanh méc, vô cùng đẹp mắt.
Bất quá, câu nói tiếp theo, cũng Khiến Lục Khinh Lan cảm thấy, Thẩm Bội Bội cùng Mạc Dương quả thật xứng đôi vừa lứa, bọn họ ai cũng tự cho rằng bản thân có học thức, có địa vị rồi tự mãn.
"Hừ, cho dù thế nào, tôi cũng vẫn mạnh hơn cô gấp trăm lần." – Thẩm Bội Bội hung hăng trừng mắt, lại cười trêи môi, cùng mang theo vẻ trào phúng, nói tiếp:
"Dù sao tôi cũng sẽ không tuỳ tiện đi tìm đại một người đàn ông như ai kia. Ta nói, Lục Khinh Lan ơi là Lục Khinh Lan, nếu cô muốn dùng chiêu này để Mạc Dương hồi tâm chuyển ý thì cũng nên tìm một lốp xe dự phòng tốt một chút chứ? Lại đi tìm đại một người đâu đâu, chỉ có thể đứng dưới chân Kuiyu hóng lên, ôi thôi.."
"Hừ, cô tranh thủ thời gian dẹp bỏ ý niệm này đi! Tôi có thể đoạt Mạc Dương từ trêи tay cô cũng sẽ tuyệt đối không cho cô cơ hội nhúng tay vào nữa!"
Nghe đồn rằng, đầu năm nay, những kẻ thứ ba Tuesday, trà xanh, chuyên đi phá hoại hạnh phúc người khác, đều luôn tự tin như vậy!
Não chắc cũng lớn lắm!
Lục Khinh Lan lập tức mất hứng nói chuyện, Đạo đức kinh nói, "đạo bất đồng, bất tương vi mưu*, quả thực cô ta quên mất những lời này rồi sao?
(Đạo bất đồng, bất tương vi mưu*: 道不同不相为谋 có nghĩa là Không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau phát triển sự nghiệp được; Tư tưởng, quan niệm khác nhau thì không cùng nhau bàn luận trao đổi được; hoặc là Nghề nghiệp khác nhau không thể đàm đạo cùng nhau được)
Lục Khinh Lan hiếm khi nói chuyện với những người không liên quan. Thẩm Bội Bội thấy bản thân mình đang bị xem thường, cảm giác giống như cô ta đang đấm vào cục bông gòn, tức muốn nghẹt thở!
" Còn thất thần cái gì? Tôi muốn uống cà phê! Cô đi mua đi. "
Lục Khinh Lan liếc một cái, nghĩ đến lời Thẩm Tuỳ nói trước khi rời đi, cô liền xoay người định đi về phía phòng giải khát.
" Tôi muốn loại được mua ở ngoài kìa. "– Phía sau, giọng Thẩm Bội Bội lại truyền đến.
" Được. Còn yêu cầu gì cần thiết nữa thì nói ra hết đi, tôi sẽ không đi thêm chuyến thứ hai đâu. "
" Cô! "
Vừa ra khỏi văn phòng, Hạ Hinh Thinh giống như cô vợ nhỏ nhát gan, đi đến chỗ Lục Khinh Lan mở miệng:
" Lan tỷ, để em đi, đều là lỗi của em, hại chị và mọi người.. "– Vừa nói, hai vành mắt liền đỏ lên.
" Được rồi, đừng tự trách mình! Đây không phải lỗi của em. "- Lục Khinh Lan vỗ vai an ủi," Cứ để nó qua đi, công việc dù sao cũng là công việc, đừng để bị ảnh hưởng. Có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm nhóm chúng ta! "
" Nhưng.. "– Hạ Hinh Thinh liếc vào văn phòng, muốn nói gì đó, lại thôi.
" Yên tâm đi, chị cũng không phải người dễ bị bắt nạt đâu. "– Lục Khinh Lan biết cô muốn nói gì, cười lắc đầu, sau đó nói với Viên Vũ đang đứng gần cô:" Viên Vũ, hai hôm nay chịu khó giúp đỡ Tiểu Hạ một chút! "
" Lan tỷ, yên tâm, em hiểu rồi. "– Viên Vũ luôn để người khác được an tâm, cũng biết hiện tại nên làm gì.
Khi Lục Khinh Lan mua cà phê về, Thẩm Bội Bội đang ở trong phòng chờ trang điểm, chuẩn bị phỏng vấn.
" Cà phê của cô. "- Lục Khinh Lan nói một cách lười biếng.
Thẩm Bội Bội nhìn kỹ một chút, lập tức căm ghét nói:
" Cô muốn làm bỏng chết tôi sao? Cô cố ý hả? "
Sớm biết cô ta sẽ phản ứng như vậy, Lục Khinh Lan chỉ cười lạnh, lấy ra một ly khác như gợi ý:
" Vậy thì đổi đi. "
Trong nháy mắt, Thẩm Bội Bội ngẩn người, sau đó kịp thời phản ứng, lại tiếp tục gây chuyện:
" Quá lạnh rồi! Cô muốn tôi bị tiêu chảy hả? Nếu tôi xảy ra chuyện, cô có đền nổi không? "
Lục Khinh Lan nghe xong, không chút khách khí, cười:
" Nếu hỏng thì còn giữ lại làm gi? Ném đi cho xong, chứ ai lại cần loại đồ bỏ đâu chứ? "
Lục Khinh Lan biết muốn đối phó với Thẩm Bội Bội phải dùng sức giẫm đạp, không lịch sự hay khách khí, lúc không muốn phản ứng lại thì cũng không cần phản ứng. Tội gì phải làm mình khó xử.
" Lục Khinh Lan, xem như cô lợi hại! "– Thẩm Bội Bội nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn thịt cô. Nếu không phải lo lắng chuyên gia trang điểm hôm nay là cao thủ do người khác giới thiệu đến, cô ta cũng không để Lục Khinh Lan dễ dàng qua ải.
" Đi mua lại đi. Tôi uống không lạnh không nóng. "
" Uống nguội sao? Cô chắc chưa? "- Lục Khinh Lan nhướng mày
" Ừ! "– Thẩm Bội Bội đắc ý nhìn lại.
Hừ, Lục Khinh Lan, tôi không tin không thể đánh chết cô.
" Ồ. "- Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Lục Khinh Lan đưa tay rót hai tách cà phê một nóng một lạnh trêи bàn vào một cốc khác, gộp chúng lại thành một.
" Lục Khinh Lan, ý của cô là gì? "- Thẩm Bội Bội phát hiện, cô ta thật sự không thể chịu đựng được nữa! Từ trước đến nay, chưa ai dám làm chuyện đó trước mặt mình cả!
" Không lạnh không nóng, vừa phải. "- Đẩy ly cà phê tới trước mặt Thẩm Bội Bội, Lục Khinh Lan lại trở về vẻ mặt vô cảm, trước khi Thẩm Bội Bội sắp phát điên, cô còn ném thêm một câu," Cô có mười phút, mười phút sẽ sẵn sàng cho cuộc phỏng vấn. "
Chỉ vào cái cốc, Lục Khinh Lan lại nhìn vào mắt cô ta:
" Thích thì uống, không thì đổ bỏ. "
" Cô! "– Thẩm Bội Bội tức giận đến mức không thể nhịn được nữa, lập tức đứng dậy, trừng mắt," Cô thật sự cho rằng tôi không thể bắt nạt được cô sao! "
Chuyên viên trang điểm bị bất ngờ một phát, tay run run, lớp trang điểm cũng bị lệch theo.
" Ngoài câu đó ra, còn gì để nói nữa không? "- Lục Khinh Lan cảm thấy nếu tiếp tục nói chuyện với Thẩm Bội Bội, cô sẽ bị biến thành loại ngây thơ, ngớ ngẩn mất:" Nếu cô không sợ đến muộn, cứ tiếp tục kiếm chuyện đi, tôi còn công việc, không tiện phục vụ. "
Nói xong, Lục Khinh Lan quay người bước ra ngoài cửa.
" À đúng rồi, cô đừng quên, cho dù khoảng thời gian này tôi là trợ lý của cô, nhưng cũng chỉ trong phạm vi công ty thôi."
Bước ra khỏi cửa, Lục Khinh Lan thở phào một cái thật to, cô không quan tâm đến chuyện xảy ra với Thẩm Bội Bội kia.
Cô chỉ biết rằng hôm nay bản thân trở nên ngỗ ngược thật là thoải mái!
Nhìn bộ dạng kinh ngạc kia của Thẩm Bội Bội, trong lòng Lục Khinh Lan sảng kɧօáϊ vô cùng!