Sáng hôm sau, đám tang của chủ tịch tập đoàn Bạch Thị đã nao động trên cách mặt báo. Chủ đề được bàn tán xôn xao hơn đó là người kế thừa tài sản này, Lãnh Ngạo Đông cũng ở cạnh Bạch Sở Kiều suốt buổi tang lễ Bạch Viên Thi chột dạ đứng ngồi không yên nhìn Bạch Ngạc Dân ung dung thản nhiên đến kinh ngạc.
Sau khi lễ tang kết thúc, mọi người ai về nhà nấy cả cô cũng quay về cùng Lãnh Ngạo Đông, còn lại bốn người Bạch Viên Thi, Bạch Ngạc Dân, Bạch Tuyết Y và n Hướng Thiệu Sương hìn nhau trầm lặng vô cùng. Căn nhà lạnh lẽo cứ như giữa hàn băng vậy...
Dinh thự Mộc Hiên Viên.
Lãnh Ngạo Đông đưa cô về, chu đáo dặn dò chuẩn bị thức ăn sẵn cho Bạch Sở Kiều vì cả ngày nay cô đã ở Bạch Gia không ăn uống gì rồi.
Người hầu mang ra một chén canh hầm nóng hổi đặt trên bàn, Lãnh Ngạo Đông như cởi bỏ vỏ bọc cứng đơ lạnh lùng hằng ngày của mình ngồi xuống đút cho cô ăn từng muỗng canh.
Bạch Sở Kiều: "em tự ăn được mà..anh tiếp tục công việc của mình đi cứ thế này cũng không hay đâu".
Lãnh Ngạo Đông: "đừng lo.." hắn để chén canh xuống để cô tự có thể uống dịu dàng vuốt ve đầu cô nói.
Bạch Sở Kiều ngồi ngẫm nghĩ một hồi rồi quyết định nói với hắn: "em muốn về W.D - Bạch Thị làm việc".
Có chút ngạc nhiên nhưng cũng có thể hiểu sơ trong đầu cô đang nghĩ gì, sao có thể để yên cho một người không đáng tin như Bạch Ngạc Dân nắm giữ quyền hành và tài sản của Bạch Gia chứ.
Lãnh Ngạo Đông nhẹ cười nắm lấy tay cô: "được..anh sẽ giúp em bất cứ lúc nào".
Bạch Sở Kiều dù sao cũng không có kinh nghiệm về đấu tranh chính trị như Lãnh Ngạo Đông được nên cô đã nhờ hắn chỉ dậy cận kẽ những thứ căn bản cần biết của một doanh nhân.
Hai ngày sau tại tập đoàn W.D - Bạch Thị tổ chức đại hội cổ đông bầu chọn người xứng đáng với vị trí chủ tịch. Bạch Ngạc Dân ngồi ung dung tự tại cứ như bình thường không có gì xảy ra, còn Bạch Sở Kiều thì đến giờ gần bắt đầu cuộc họp nhưng vẫn chưa có mặt.
Ở một nhà hoang hẻo lánh cách Hải Thành khá xa, có một chiếc xe tải trắng Bạch Sở Kiều bị đánh ngất xỉu nằm bên trong đó, người thì bị trói chặt miệng cũng bị dán lại không thốt ra tiếng được.
Bạch Sở Kiều lờ mờ tỉnh lại đầu óc vẫn còn hơi chóng mặt nhưng nhanh chóng trấn tĩnh lại nhìn phía trước tối sầm cô nhớ lại từ từ.
Ba tiếng trước, sau khi Bạch Sở Kiều rời đi đến công ty thì bị một người đàn ông lạ mặt từ phía sau đánh ngất xĩu trước cửa dinh thự. Khi mở mắt ra thì lại bị như thế này rồi. Chắc hẳn một điều cố ý làm cô không thể đến buổi họp cổ đông được rồi..chỉ có Bạch Ngạc Dân mà thôi, cô ngọ ngoạy nhưng dây trói khá chặt nên không tài nào gỡ nổi.
Bên ngoài truyền đến giọng nói của một người phụ nữ: "các người cứ để vậy khoảng một lát thả ra là vừa rồi..nó không thấy mặt mấy người chứ".
Vài tên đàn ông kia đồng thanh: "không thấy".
Người phụ nữ giọng nói quen thuộc khiến cô cũng cố gắng không tin đó là chị gái ruột của cô Bạch Viên Thi người thân duy nhất và cuối cùng của cô...