Thiên Đế Vô Thượng

Chương 231: Giao long tộc bán thánh đến




Giao Nghiêm từ trong bụi đất đi ta, nó trên thân chịu lấy một vết thương lớn kéo dài từ lưng xuống đến chân sau, một chân của nó bị chém đứt lìa màu tươi không ngừng chảy ra.

Nêu không phải nó thân thể cuộn tròn lại chỉ sợ một kiếm này đã đem nó đánh chết.

Nhưng là Giao Nghiêm còn chưa kịp thở ra một hơi đột nhiên một cảm giác nguy cơ truyền đến, chỉ thấy trên trời cao Lục Nam một kiếm chem ngang, một cái cự đại kiếm mang lao thẳng xuống dưới.

Cự đại kiếm mang khí thế vô cùng khủng bố còn mang theo dị hỏa, luồng khí tức này tựa như có thể hủy thiên diệt địa, Giao Nghiêm có thể cảm giác được nếu không làm gì, hứng chịu một kiếm này hắn chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

“Lão tổ tông xin ra mặt cứu tôn nhi a”

Giao Nghiêm hướng hư không hét lớn một tiếng.

Xung quanh chúng tu sĩ cùng yêu thú nhìn thấy một màn này trong lòng không khỏi dấy lên cảm giác kinh ngạc, không lẽ ở đây còn có tồn tại cường giả.

Giao Nghiêm tu vi chiến lực đã đến đại tôn đại viên mãn cảnh giới, nó nói đến lão tổ tông không phải là?

Một suy nghĩ lóe lên trong lòng đám người cùng yêu thú khiến bọn hắn không khỏi phát lạnh.

Trên không trung, Lục Nam trong lòng cũng không khỏi trầm xuống, nếu có bán thánh đến vậy mọi chuyện chỉ sợ khó giải quyết, hắn đưa tay nhất chỉ, cự đại kiếm mang tốc độ càng phát nhanh chóng.

“Thật nhanh”

Giao Nghiêm nhìn lấy đang lao đến cự đại kiếm mang đồng tử không khỏi co rút lại, từ khi sinh ra đến giờ đây là lần nó cảm giác tử vong đến gần như vậy.

“Oanh”

Nhưng khí chúng sinh linh nghĩ rằng Giao Nghiêm sẽ chết lúc đột nhiên trước mặt nó xuất hiện một cái màn sáng màu vàng, cự đại kiếm mang chính là đánh trên màn sáng màu vàng đó.

Chỉ nghe một tiếng to lớn oanh minh vang lên, cự đại kiếm mang cũng không tiêu tán mà cùng màu vàng màn sáng giằng co lấy.

“Tách tách tách”

Cuối cùng cự đại màn sáng vẫn là không chịu được, trên thân xuất hiện vô số vết nứt.

“Tiểu tử ngươi dám giết hắn, ta liền đem ngươi nhân tộc phía tây toàn bộ chém giết”

Đột nhiên trong hư không một giọng nói già nua vang lên, Lục Nam nghe được giọng nói này trong lòng không khỏi trầm xuống, hắn nhìn ra phương xa nơi đó một thân ảnh to lớn đang lấy cực nhanh tốc độ chạy tới.

Theo thân ảnh kia càng tới gần, một cỗ cường đại uy áp cùng xuất hiện, đê giai yêu thú trực tiếp phủ phục xuống đất run rẫy, nhân tộc bên trong tu sĩ cũng cam giác được trong lòng sợ hãi.

Lục Nam nheo mắt nhìn thân ảnh kia, đó là một con to lớn giao long hình thể phải so Giao Nghiêm càng to lớn trên thân nó tản mát ra cường đại uy áp khiến chúng sinh run rẩy, Lục Nam không khó để nhận ra đây chính là Giao Nghiêm trong miệng lời nói lão tổ tông.

Nhìn khí tràng đến xem Lục Nam chắc chắn đối phương chính là một tôn bán thánh, nhưng là hắn cũng không vì đối phương là bán thánh mà dừng tay, ngược lại Lục Nam càng phát lực cự đại kiếm mang bộc phát uy lực ngày càng khủng bố, màn sáng vết nứt cũng ngày càng nhiều.

Được màn sáng bảo hộ Giao Nghiêm nhìn thấy một màn này thì vô cung sợ hãi

“Nhân loại ngươi không thể giết ta, nếu ngươi giết ta đây chính là cùng toàn bộ giao long nhất tộc là địch ngươi chắc chắn sẽ không có kết cục tốt”

Giao Nghiêm hoảng sợ nói, nó thật không ngờ lão tổ tông đã đến Lục Nam vậy mà không có dừng tay ý tứ.

Đối với Giao Nghiêm lời nói đe dọa, đáp lại nó chỉ là cự đại kiếm mang càng phát to lớn, màn sáng lúc này đã vết nứt vô số tùy thời vờ vụn.

“Ầm”

Cuối cùng màn sáng cũng không chọi đựng được nữa, một tiếng nổ lớn vang lên màn sánh như thủy tinh đồng dạng vỡ vụn, cự đại kiếm mang không có gì ngăn cản lấy cực nhanh tốc độ chém về phía Giao Nghiêm.

“A, nhân loại ta sẽ có thành ma cũng không tha cho ngươi đâu”

Giao Nghiêm hét lớn một tiếng, tức khắc đầu của nó bị kiếm mang chặt xuống, cả đâu lần thân thể đổ xuống mặt đất máu tươi chảy ra như suối tạo thành một cái vũng máu.

“Nhân loại ngươi quá phận”

Nơi xa giao long gầm thét một tiếng, nó ngưng tụ ra to lớn cự trảo đánh về phía Lục Nam, cự trảo lực lượng so Giao Nghiêm mạnh hơn rất nhiều.

Lục Nam vội vàng ngưng tụ ra một cái to lớn hỏa diễm chưởng ấn cùng cự trảo đối bính.

“Ầm”

Cự trảo cùng cự ấn va chạm vào nhau nhất thời một tiếng nổ lớn vang lên, hai đại chiêu thức va chạm tạo ra sóng sung kích quét sạch bốn phía, Lục Nam trực tiếp bị đánh bay ra xa hắn thật vất vả mới ổn định được thân hình, trên khóe miệng còn xuất hiện máu tươi hiển nhiên là bị thương không nhẹ.

Đối diện nơi xa giao long cũng nhanh chóng bay tới, khí tực khủng bố cũng ngày một nồng đậm.

“Nhanh rút lui”

Võ Huyền tôn giả đã sớm được Lục Nam nhắc nhở, lúc này hắn không có khả năng nán lại chỉ có thể bằng nhanh nhất tốc độ rút lui không có cách đối phương khí tức quá khủng bố hơn phân nửa chính là bán thánh cảnh yêu thú, bọn hắn cho dù đồng loạt tiến lên cũng không làm được gì còn không bằng nhanh chóng rút lui bảo toàn một phần lực lượng.

Nhân tộc chúng tu sĩ nghe được Võ Huyền tôn giả lời nói liền lấy lại tinh thần lại, bọn hắn nhanh nhao thi triển thủ đoạn hướng nơi xa chạy đi.

“Không được để bọn hắn chạy, nhanh đuổi theo”

Trong đám yêu thú, Sư Hỏa lấy lại tinh thần nhanh nhất, nó tất nhiên sẽ không để nhân tộc rời đi dễ dàng như vậy liền dẫn theo yêu thú đuổi theo chỉ là bọn nó còn không đi được mấy bước đột nhiên mặt đất nửt ra một cái màn lưa xuất hiện chặn lại bước tiến của bọn nó, một số đi nhanh yêu thú liền đâm vào màn lửa nháy mắt bị đốt thành tro bụi.

Sư Hỏa lúc này mới lấy lại tinh thần, nó ý thức được bản thân lúc nãy làm cỡ nào chuyện ngu suẩn.

Nó lúc nãy bị thù hận che mơ lý trí vậy mà dẫn quân đuổi giết nhân tộc mà quên mất nhân tộc cường giả còn đang ngự trị trên bầy trời kia, nếu lúc nãy Lục Nam nghiêm túc xuất động công kích bọn nó rất có khả năng không gánh được qua mấy chiêu dù sao bọn nó cũng không phải Giao Nghiêm dạng này thực lực.

Nghĩ đến đây, Sư Hỏa thân hình to lớn không khỏi run rẩy, nó đây là vừa thách thức tử thần a, cũng may Lục Nam không có ý định chẹm tận giết tuyệt nếu không cũng không chỉ xuất hiện một cái màn lửa như vậy.

Trên bầu trời, Lục Nam nhìn Sư Hỏa cùng chúng yêu một chút sau đó liền rời đi ánh mắt, hắn căn bản không rảnh quan tâm đám yêu thú này bởi vì kẻ thù mạnh nhất đang nhanh chóng đến đây.

Lục Nam nhìn lấy đầu kia to lớn giao long thân hình đang lấy tốc độ khủng bố đến gần khuôn mặt vô cùng nghiêm túc, đối mặt dạng này cường giả cho dù lấy hắn trạng thái bây giờ cũng cảm thây vô cùng áp lực.

Bán thánh cảnh giới đã bắt đầu tìm hiểu đến thành lực, thánh lực so linh lực cao cấp hởn rất nhiều, thành lực lực lượng không phải linh lực có thể so sánh.

Cho dù bán thành cường giả chỉ là mới đầu chạm đến thánh lực sử dụng chỉ là một chút điểm nhưng cũng không phải bên dưới thành cảnh có thể so sánh.

Đầu kia giao long ngày càng đến gần, nó há miệng phun ra một trùm năng lượng lao thẳng về phía Lục Nam.

Đối diện Lục Nam vộ vàng vận dụng toàn bộ lục lượng, vô biên dị hỏa xuất hiện phía sau lưng hắn, hắn một kiếm chém ra một cái cự đại kiếm mang xuất hiện cùng chùm năng lượng đối đầu.

“Ầm”

Chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên, cự đại kiếm mang cùng chùm năng lượng giằng co trên không cuối cùng vẫn là không chịu được bị chùm năng lượng lực lượng phá nát, chùm năng lượng thế không thể đỡ lao thẳng về phía Lục Nam.

Lục Nam nhanh chóng nghiên người sang một bên tránh đi, cuồi cùng vào một giây cuối hắn rốt cuộc tránh được chỗ yếu hại nhưng trùm năng lượng vẫn và sượt qua người hắn khiến phần neo hắn xuất hiện một vết thương lớn.

Lục Nam lấy tay che lại chỗ bị thương, hắn vận dụng linh lực ngăn ngừa máu tươi chảy ra, ánh mắt hắn ngưng trọng nhìn lấy đang lao đến to lớn giao long.

Này giao long thực lực mạnh hơn hắn dự tính rất nhiều, phải đạt đến bán thánh trùng kỳ cảnh giới, lấy hắn bây giờ lực lượng chỉ sợ không thể thắng được.

Lục Nam lại quay đầu lại thấy nơi xa Tây Vực liên minh chúng tu sĩ đã rút lui an toàn, khoảng cách này cho dù yêu thú muốn đuổi theo cũng không thể được nữa rồi, bây giờ chuyển quan trọng nhất chỉ có cầm chân con giao long kia.