Thiên Đế Vô Thượng

Chương 230: Trở lại, nghiền ép




Thao thiên cột sáng chiếu khắp nơi, đột nhiên cốt nháy mắt biến mất.

Đúng là biến mất tưa như chưa hề xuất hiện một dạng vậy, vùng nước lại lần nữa bị bóng tối bao phủ.

Nhưng là lần này khác biệt bởi lẽ vùng nước bên trong vẫn còn có ánh sáng đó chính là Lục Nam ý thức.

Lúc này Lục Nam so với trước càng thêm phiêu diêu xuất trần, hắn tỏa tao ra xung quanh một luồng cường đại âm dương nhị khí, dưới chân hắn âm dương nhị khí diễn hóa thành âm dương đồ án không ngừng tại dưới chân hắn xoay tròn.

Trên đỉnh đầu hắn, thiên đế lực lượng tựa như thân không không ngừng xoay quanh tỏa ra lực lượng cường đại khiến xung quan bóng tối phải lui xa.

Hắn lấy âm dương nhị khí uẩn dương thần hồn bây giờ thần hồn của hắn đã được âm dương nhị khí uẩn dưỡng trở nên cường đại hơn rất nhiều hơn nữa quá trình này sẽ diễn ra liên tục.

Như vậy có nghĩa là cho dù không tu luyện thần hồn, thần hồn của hắn vẫn có thể không ngừng mạnh lên, cái này sẽ giúp Lục Nam tiết kiệm được vô số thời gian tu luyện.

“Cũng nên trở về rồi”

Lục Nam nỉ non nói, hắn pháp quyết vừa bấm, quanh thân quang hoa càng phát cường đại, âm dương đồ án xuay tròn tốc độ càng nhanh, vốn là đen tối vùng nước bị hăn lực lượng chiếu sáng.

Ngoại giới.

Lục Nam thân thể từ từ rơi xuống đất nhưng khi mọi người nghĩ mọi chuyện đã hết, nhân tộc đang tuyệt vọng lúc đột nhiên thân thể của Lục Nam dừng lại.

“Cái này sao có thể?”

Trên không trung Giao Nghiêm nhìn thấy một màng này khuôn mặt hiện lên vẻ nghi hoặc.

Không đợi nó kịp phản ứng, Lục Nam đã mở mắt, Lục Nam pháp quyết vừa bấm âm dương đồ án xuất hiện dưới chân, âm dương thần thể mạnh nhất triển khai.

Theo đó thân thể hắn trần ngập âm dương nhị khí, vốn đang bạo tạc dịa hỏa bỗng chốc an tĩnh lại, dị hỏa không ngừng dung nhập vào cơ thể hắn, rất nhanh Lục Nam đã trở lại bình thường, vết thương trước đây hoàn toàn lành lại, khí tức trên thân cũng tăng cường rất nhiều.

“Giao Nghiêm, chúng ta còn chưa đánh xong đâu, nào tiếp tục tiếp tục”

Lục Nam nhìn Giao Nghiêm nói, dị hỏa quán thể khiến thân thể hắn tràn ngập lực lượng vệt thương trước kia đều lành lại, hơn nữa thu vi thực lực của hắn cũng nâng cao rất nhiều, đạt đến võ tôn nhất trọng cảnh giới.

Tuy răng đây chỉ là tạm thời mượn dị hỏa lực lượng, chỉ có thể duy trì trong một thời gian nhưng với hắn tới nói đầy đủ.

Đối diện Giao Nghiêm trong lòng tràn đầy hoang mang nó chưa từng thấy có người có thể dung nhập dị hỏa vào trong cơ thể mà không chết.

Dị hỏa vốn là thiên địa linh vật nó mang theo năng lượng vô cùng không lồ, không phải một nhân loại có thể chịu đựng.

Có thể những võ thánh cường giả kia có thể chịu đựng được năng lượng của dị hỏa nhưng nhân loại trước mặt nó cũng không phải là võ thánh, Giao Nghiêm thật không hiểu vì sao cái sau có thể dem dị hỏa dung nhập vào trong cơ thể mà không bị dị hỏa bạo tạc thiêu đốt thân thể mà chết.

Giao Nghiêm làm sao nghĩ đến Lục Nam thân thể bên trong ẩn chứa âm dương nhị khí có thể dung nạp dị hỏa lực lượng, mà Lục Nam cũng không để thời gian cho Giao Nghiêm suy nghĩ.

Trong chớp mắt, Lục Nam đã xuất hiện bên trên Giao Nghiêm, năm ngón tay hắn nắm lại một quyền đấm thẳng vào đầu Giao Nghiêm.

“Nhanh như vậy?”

Giao Nghiêm trong lòng gầm thét, Lục Nam tốc độ thật sự quá nhanh cho dù là hắn cũng không nhìn ra được đối phương làm sao xuất hiện.

Nhưng Giao Nghiêm không kịp nghĩ nhiều như vậy, Lục Nam quyền đang nhanh chóng hướng hắn lao xuống, Giao Nghiêm cảm giác được quyền này ẩn chứa bàng bạc uy áp, hắn phải thật cẩn thận ứng đối.

Giao Nghiêm gầm lớn một tiếng, nó phần đuôi bọc đầy kim loại, Giao Nghiêm vung vẩy cái đuổi cùng Lục Nam quyền đối đầu.

“Ầm”

Lục Nam nắm đấm cùng Giao Nghiêm đuôi chạm vào nhau chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên, Giao Nghiêm đuôi bị đánh bật ra phía sau, Lục Nam chiếm thế không tha người hắn thân hình lóe lên trực tiếp xuất hiện tại Giao Nghiêm bên cạnh.

Lục Nam lấy hai tay cầm Giao Nghiêm cái đuôi, hắn gầm nhẹ một tiếng hai tay phát lực, hắn đem Giao Nghiêm xoay 360 độ sau đó ém nó vào một ngọn núi.

“Ầm”

Giao Nghiêm thân thể to lớn trực tiếp đem ngọn núi đập nát, đất đã bay tung tóe.

“Rắc rắc”

Giạo Nghiêm thân thể từ trong đống đất đá đi ra, nó ngẩn lên cái đầu to lớn khuôn mặt khó có thể tin mà nhìn Lục Nam.

Nó thi triển giao long tộc đệ nhất bí thuật dung nhập giao long hư ảnh chiến lực đã trở nên vô cùng kinh người đạt đến vô hạn tiệm cận bán thánh cảnh giới, thậm chí đối đầu một số yêu kém bán thánh cường giả nó cũng tự nhận có thể nhất chiến nhưng đối mặt với Lục Nam nó lại hoàn toàn bị áp chế.

“Nhân loại, cho dù ngươi có mạnh đến mấy đi nữa hôm nay ngươi vấn phải chết”

Giao Nghiêm gầm lớn một tiếng nói, nó quanh thân chín cái lôi cấu ngưng tụ mà thành, không những thế trong miệng nó còn ngưng tụ ra một luồng năng lượng to lớn.

“Ầm”

Một tiếng nổ lớn vang lên, chùm năng lượng đem theo chín cái lôi cầu bắng thẳng về phía Lục Nam, uy thế này khiến bên dưới sinh linh đều sợ hãi.

“Thật khủng khiếp lực lượng”

Nơi xa Võ Huyền tôn giả cùng Sư Hỏa đã dừng chiến, bọn hắn đều ánh mắt ngưng trong mà nhìn Giao Nghiêm cùng Lục Nam chiến đấu.

Giao Nghiêm chiêu kia khiến cả hai bọn hắn đều cảm nhận được sợ hãi, đổi lại là bọn hắn chỉ sợ chốn cùng không thể chốn, hai bên không phải là một cái cấp bậc.

Không chỉ có Võ Huyền tôn giả cùng Sư Hỏa, còn lại chúng tôn giả cùng yêu tôn đều ngưng chiến mà quan sát bên trên chiến sự, bên dưới sinh linh càng bị Lục Nam cùng Giao Nghiêm uy thế làm cho sợ hãi nằm rạp xuống đất.

Mà một bên, Lục Nam đối diện Giao Nghiêm cường đại chiêu số, ánh mắt hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.

Lục nam trên tay chiến kiếm xuất hiện, quanh thân hắn Băng Liên hỏa bùng cháy chiếu rọi thương khung, Lục Nam lúc này tựa như hỏa thân đồng dạng khiến bên dưới sinh linh đều vì đó mà sợ hãi.

Lục Nam đưa tay rút kiếm, hắn lại lần nữa thi triển trích tinh kiếm kỹ nhưng lần này khác biệt, cường hoành kiếm khí còn mang theo khủng bố dị hỏa đánh về phía Giao Nghiêm cùng hắn chiêu thức va chạm.

“Đùng”

Hai bên chiêu thức va chạm vào nhau, nhất một tiếng nổ lớn vang lên khí lãng cuồn cuộn quét sạch bốn phía, cường đại sóng sung kích không ngừng phá hủy xung quanh.

“Nhanh rút lui nhanh”

Cho dù là nhân loại hay yêu thú đều cấp tốc trốn xa những sinh linh không kịp chạy trốn liền bị sóng sung kích oanh kích vào thân, thân thể bị đánh nát sương cố không còn.

Lấy hai đại chiêu thức đụng nhau làm trong tâm, mấy trăm dặm khu vực trực tiếp bị san thành bình địa, đất đá cây cối sinh linh thi thể nằm ngổn ngang tựa như tu la địa ngục đồng dạng vậy.

Trên không, hai đạo cường hoành chiêu thức không ngừng kiềm chế lẫn nhau cuối cùng vẫn là Giao Nghiêm chiêu thức yếu hơn một chút cột sáng bị cường hoàng kiếm khí phá nát, chín cái lô cầu cùng bị xẻ đôi, cường hoành kiếm khí thế không thể đỡ laoz thẳng về phía Giao Nghiêm.

“Sao có thể như vậy?”

Giao Nghiêm tròng mắt như muốn lồi ra ngoài, nó chiêu thức này chính là lấy mạnh nhất giao long hư ảnh lực lượng thi triển, uy lực có thể so với bán thánh nhất kích, bình thường bán thánh cũng phải trước tránh phong mang đối phương vậy mà có thể nhất kiếm phá hắn đại chiêu.

Chỉ là Giao Nghiêm cũng không kịp suy nghĩ nhiều, Luc Nam cường hoành kiếm khí đã lao đến, kiếm khí mang theo khủng bố uy lực khiến nó trái tim không ngừng nhảy lên, nó cảm giác được kiếm khí này đem đến khủng bố nguy hiểm khs tức, một kiếm này tuyệt đối có thể đe dọa tính mạng của nó.

Giao Nghiêm gầm lớn một tiếng, xung quanh nó linh khí trở nên sinh động, kim, hỏa, thủy, lôi bốn loại thuộc tính đột nhiên xuất hiện, bốn loại năng lượng hội lại một chỗ lần nhau điệp gia.

Bốn loại năng lượng đồng thời tạo ra bốn lớp phòng hộ, mỗi lớp phòng hộ đều độ dày mười mét bốn lớp chính là bốn mươi mét độ giày phòng hộ, loại này triệt để bảo hộ.

“Ầm”

Cường hoành kiếm khí đánh thẳng lên hộ thuẫn, kiếm khí chỉ bị ngăn trở một chút liền bị phá vỡ, chỉ mấy hơi thở thời gian hộ thuẩn liền bị kiếm khí chẻ đôi, cường hoành khiến khí nhanh hướng Giao Nghiêm mà đi.

Hết cách, Giao Nghiêm chỉ có thể cuộn tròn lại thân thể trên thân nó không ngừng xuất hiện huyền bí phù văn một luồng to lớn năng lượng bảo hộ thân thể.

“Ầm”

Khiến khí đánh thẳng lên Giao Nghiêm thân thể, phù văn bị đánh cho tán loạn cơ thể của nó bị đánh rơi xuông đất tạo thành một cái hố lớn, bụi đất bay đầy tời.