Thiên Đạo Hữu Khuyết

Chương 119: E rằng chỉ có nằm mơ đi!




- Hiển nhiên, thể chất thuyết pháp là không hợp lý!  

             - Bởi vậy, Chương Kiến đan sư cũng nghiêm túc nghiên cứu và đưa ra kết luận của chính mình tại “Thối Đan luận”. Quyển sách này ghi lại rõ ràng quan điểm của hắn, cho rằng Thối Thể đan có hiệu quả không giống nhau không phải do thể chất mỗi người khác nhau, mà do trong quá trình luyện chế đan dược, dược lực phân tán không đồng đều gây nên! Dù cho được luyện chế cùng đan lô, cùng cấp bậc đan dược, cũng có thể tồn tại việc dược hiệu không giống nhau.  

             - Lý luận này duy trì được mấy năm, mãi đến mười hai năm trước lại bị người lật đổ bằng câu hỏi khác. Người đưa ra chất vấn không phải luyện đan sư, mà lầ một vị nhất tinh danh sư. Hắn nói, nếu như thời điểm luyện đan, dược lực phân tán không đều, vậy tại sao chỉ có Thối Thể đan mới xuất hiện tình huống đó, mà những đan dược khác không có?  

             - Vì lẽ đó, hắn đưa ra một ý tưởng táo bạo, được ghi lại ở “Ninh Hàn Ngữ Lục”. Lượng tiêu thụ của quyển sách này trên thị trường rất nhỏ, vì vậy chỉ có một quyển được lưu trữ trong sơ đẳng Tàng Thư khố. Nếu mọi người chưa từng đọc, rảnh rỗi có thể đến xem. Nó nằm ngay tại một góc hẻo lánh ở giá sách thứ mười chín phía bên phải.  

             Trương Huyền nở nụ cười, tiếp tục nói:  

             - Vị này chính là Ninh Hàn danh sư. Hắn đưa ra một suy đoán lớn mật rằng, Thối Thể đan sở dĩ xuất hiện tình huống như vậy là bởi vì sự khác biệt số năm trưởng thành của dược liệu chính hoặc thủ pháp luyện chế tạo thành. Đương nhiên, hắn chỉ đưa ra lý luận, chưa được chứng minh bằng thực tiễn.  

             - Tám năm trước, Triệu Nhạc luyện đan sư của Hồng Hiên vương quốc sau khi đọc được cuốn sách này đã đạt được cảm ngộ. Hắn chuyên môn thí nghiệm, thay đổi mười tám dược liệu chính và bốn mươi hai phương pháp luyện đan, cuối cùng đưa ra kết luận. Hắn viết ra một quyển sách tổng hợp kết quả nghiên cứu, đặt tên là “Tôi thể nói tỉ mỉ”. Rất trùng hợp, sơ đẳng Tàng thư khố của chúng ta có quyển này, đặt tại hàng thứ hia mươi bảy, góc trên bên trái, cạnh hai bản “Dương Chân luyện đan thuyết” và “Bích Huyết đan phương pháp luyện chế”. Nếu các ngươi không tin có thể tìm người lấy đến đây xem một chút.  

             - Ta cho rằng, đáp án trong quyển sách này là chính xác, đủ để trả lời vấn đề của ngươi!  

             Nói đến đây, Trương Huyền ngừng lại, vẫy tay ra hiệu cho Âu Dương Thành phái người đi lấy.  

             - Không cần…  

             Kim Thần đan sư vừa rồi còn dương dương tự đắc. Hiện tại nghe được câu trả lời của Trương Huyền, sắc mặt trở nên giống như nước lẩu. hắn liên tiếp lui về phía sau hai bước, phảng phất như già đi vài tuổi.  

             - Sao vậy? Nếu không mang thư tịch ra đối chiếu, ta sợ Kim đan sư sẽ không thừa nhận đáp án của ta đi! – Trương Huyền nói.  

             - Câu trả lời của ngươi là chính xác. Quyển sách này ta đã xem giống, hoàn toàn giống như ngươi nói! – Kim Thần đan sư gật đầu.  

             - Chính xác?  

             - Giống như đúc?  

             - Chuyện này không thể nào… Kim Thần đan sư chỉ ngẫu nhiên nhắc đến một vấn đề, hắn lại có thể nhẹ nhóm trả lời, còn dẫn chứng ra nhiều sách như vậy, thậm chí nhớ vị trí để sách cụ thể… Cái này sao có thể?  

             - Còn là người sao? Thật hay giả?  

             …  

             Nghe Kim Thần đan sư thừa nhận, mọi người trong căn phòng bỗng như ong vỡ tổ.  

             Vừa rồi, đám người tự cho là đúng bọn họ nghĩ rằng, Trương Huyền vì hạn chế tuổi tác sẽ không thể đọc nhiều sách. Giờ chính tai nghe mới biết, so sánh với hắn… bọn họ mới là người chưa đọc sách!  

             Người ta xem xong, chẳng những có thể nhớ rõ ràng nội dung và thời gian, lại có ther nói ra tên sách, thậm chí cả vị trí đặt sách trong thư khố cũng nhất thanh nhị sở…  

             Mà bọn họ… có thể nhớ kỹ nội dung đã tốt lắm rồi!  

             Xem ra giữa người và người… thật tức chết người!  

             - Nếu Kim đan sư đã thừa nhận câu trả lời của ta là chính xác, vậy xin mời hãy hỏi câu thứ hai đi! – Trương Huyền cười cợt.  

             So trí nhớ?  

             Đùa giỡn! Trong đầu có Thiên Đạo thư viện, hắn chỉ cần hơi nghĩ đến, thư tịch sẽ bay đến, bản thân hắn đọc theo là được. Ký ức của ngươi dù tốt, chẳng lẽ có thể chính xác hơn hắn đọc sách?  

             - Vấn đề thứ hai là, thời điểm luyện chế Tăng Lực đan, vì sao lò luyện đan sẽ xuất hiện vết rách, dù không đáng kể?  

             Kim Thần đan sư hơi do dự, mười phút sau mới mở miệng.  

             - Lợi hại!  

             - Vấn đề này thật sắc bén!  

             - Đúng đấy! Thời điểm luyện chế Tăng Lực đan thường xuất hiện tình trạng đan lô vỡ vụn. Mặc dù bên ngoài đây là vấn đề của luyện đan sư, nhưng thực chất lại có quan hệ với luyện khí sư!  

             - Đúng vậy! Xem hắn trả lời thế nào!  

             …  

             Nghe được câu hỏi thứ hai của Kim Thần đan sư, mọi người lần nữa xôn xao.  

             Lò luyện đan của luyện đan sư do luyện khí sư rèn đúc. Việc đan lô bị vỡ vụn trong lúc luyện đan đã không hoàn toàn thuộc về lĩnh vực của luyện đan sư nữa rồi.  

             Đương nhiên nếu cẩn thận cân nhấc, chuyện này vẫn như cũ thuộc về vấn đề của luyện đan sư. Nhưng bởi vì nó nằm ở ranh giới của hai bên nên không ít luyện đan sư sẽ không để ý đến vấn đề này, không nói đến trả lời câu hỏi.  

             Tất cả mọi người đều nhận ra thâm ý của gã, làm sao Trương Huyền không biết. Khóe miệng hắn nhếch lên:  

             - Vấn đề này đã được nêu ra trong “Bảo dưỡng lò luyện đan” của Ngô Hiểu đan sư, “Công việc cần chú trọng đối với lò luyện đan” của Triệu Khiêm đan sư, “Việc vặt vãnh nói tỉ mỉ” của Ngưu Tuyền đan sư, “Bảo dưỡng lô đỉnh mới” của Bàng Bác đan sư…  

             Hắn vừa mở miệng liền nói ra mười mấy tên sách, không dừng lại chút nào. Cuối cùng mới nói:  

             - Bên trong những thư tịch này đều có ghi chép lại. Thực ra đây cũng không phải vấn đề lớn gì. Lò luyện đan các ngươi vẫn sử dụng đềy được chế tạo từ phổ thông cửu luyện thiết. Loại thiết này tuy cứng rắn nhưng lại không chịu được nóng lạnh cùng lúc. Chủ dược liệu của Tăng Lực đan là huyết dịch của hàn băng man thú, có chứa khí chí âm chí hàn, kết hợp với lô đỉnh đang nóng, dĩ nhiên khó có thể chịu được!  

             - Nếu muốn giải quyết, cách tốt nhất chính là sử dụng Huyền Thiết lô đỉnh, hoặc luyện chế một lò Tăng Lực đan liền thay đổi một lô đỉnh!  

             Trương Huyền cười khanh khách nói.  

             Vấn đề này nhìn như khó nhằn, trên thực tế trong sơ đẳng Tàng thư khố đều có ghi chép. Chỉ có điều, trong Tàng thư khố có quá nhiều sách. Học đồ của công hội đều muốn thi tốt khảo hạch luyện đan sư, vì vậy đều chọn xem một số loại sách về phương pháp luyện đan, không mấy ai sẽ nghiên cứu cẩn thận một số thư tịch nhìn như vô dụng này!  

             Hơn nữa, sau khi trở thành luyện đan sư chính thức, địa vị xã hội cao, có nhiều mối quan hệ xã hội và quyền lợi, vì vậy thời gian để đọc sách dĩ nhiên cũng ít đi. Rất nhiều tri thức có thể tìm thấy trong Tàng thư khố đều bị bọn họ bỏ qua, thậm chí không biết đến.  

             Bởi vậy, những vấn đề này đối với đan sư khác đều không đáp lại được, nhưng đối với Trương Huyền có trong đầu một Tàng thư khố phục chế bản lại không có gì khó khăn.  

             - Không biết câu trả lời này của ta có thỏa mãn Kim Thần đan sư hay không? Nếu không hài lòng, ta có thể nói tiếp…  

             - Không cần! Câu trả lời của ngươi rất chính xác! – Kim Thần đan sư đổ mồ hôi lạnh.  


             Làm sao hắn có thể nhớ rõ ràng như vậy?  

             Nhìn thấy dáng vẻ của gã, Âu Dương Thành và Đỗ Mãn liếc mắt nhìn nhau, cùng cười khổ. Đây chưa là gì hết! Nếu Kim Thần đan sư biết rằng tên này thậm chí có thể chỉ ra từng trang sách cụ thể, chỉ sợ gã sẽ không tự tìm ngược đòi tiến hành Luận đan!  

             Nói thật, người ta nói muốn vạch ra thiếu hụt trong quá trình các ngươi luyện đan, chính xác là tăng lên độ khó. Ngươi so tri thức với người ta, còn muốn thắng sao?  

             E rằng chỉ có nằm mơ đi!