–Ta nhận thua!
Nói xong câu đó thì đan sư Bạch Minh không tiếp tục luyện đan nữa mà khom người xuống.
Từ lúc bắt đầu luận đan cho tới giờ, cộng thêm thời gian luyện đan thì cũng không quá một canh giờ, vậy mà đã có đến bốn vị luyện đan sư nhận thua rồi!
Kết quả này vượt qua dự đoán của tất cả mọi người, ngay cả Âu Dương Thành cũng run rẩy cả người vì không thể tin được.
Trước đó ông ta không hề coi trọng Trương Huyền, có nằm mơ ông ta cũng không nghĩ đến sẽ có kết quả như thế này!
Quả thật là áp đảo!
Khó trách hắn có thể đạt được điểm cao nhất trong cuộc khảo hạch học đồ, thậm chí ngay cả ông ta cũng phân biệt sai vài loại dược liệu, năng lực người này quá mạnh mẽ!
Văn Tuyết đứng bên cạnh cũng hoảng sợ vô cùng, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.
Bản thân mấy vị đan sư từng chế nhạo Trương Huyền đều câm nín. . . Là đầu óc họ có vấn đề hay là lá gan họ quá to rồi?
May mắn là đối phương không hề để bụng, nếu không thì… Chỉ sợ là công hội luyện đan sư sẽ không thể ngồi yên nữa rồi!
–Đến lượt ta đi!
Thấy Bạch Minh nhận thua, người từng muốn tỷ thí trước đó là Đỗ Mãn bước ra trong sự im lặng của mọi người.
–Mong đạo hữu thủ hạ lưu tình!
Đỗ mãn cười khổ bước lên trước lò luyện đan.
Hắn ta luyện chế là nhất phẩm đan dược Tăng Khí Đan, loại đan dược này đều kém Nhuận Huyệt Đan và Tĩnh Tâm Đan.
Thủ pháp của hắn ta vô cùng thuần thục, tốc độ cũng rất nhanh, chỉ tốn chút thời gian đã luyện chế thành công, tất cả đều là mãn cấp.
Thấy đối phương thái độ ôn hòa, hơn nữa lúc làm quen ngày hôm qua, Trương Huyền không nói bao nhiêu câu, hắn chỉ cần chỉ chỉ ra vài chỗ thiếu hụt thì những người kia da lập tức nhận thua.
Cho đến bây giờ, tổng cộng mười vị luyện đan sư thì hắn đã đấu với năm người rồi.
Luận đan cũng tiến hành được một nửa.
–Tiếp tục, vị kế tiếp là ai đây?
Hai tay Trương Huyền chắp ở sau lưng, nhàn nhạt nhìn hết bốn phía, mọi người đều lặng ngắt như tờ
Người khác luận đan đều là người tham dự khảo hạch cảm thấy sợ hãi, sợ đối phương đưa ra đề mục khó làm khó họ. Tên này thì ngược lại, hắn làm cho mấy vị luyện đan sư còn lại đều phải rụt cổ, sợ bị hắn kêu lên, nếu như không phải tận mắt chứng kiến thì nếu nghe kể cũng sẽ không có ai tin.
–Ta lên!
Trong không khí bức bối, một vị lão giả đứng dậy.
Luyện đan sư Lâm Mộ!
Đan sư Trình Giang từng lấy cớ nghiên cứu thảo luận kỹ nghệ để học lén thủ pháp độc môn Băng Ti Ngưng Thủ của ông ta.
–Xin Lâm đan sư chờ một chút! Lần này chúng ta cùng lên đi!
Lâm Mộ mới vừa đứng lên thì một vị đan sư trung niên cũng đứng theo.
Đan sư Kim Thần!
–Muốn cùng lên chung à? Lâm Mộ nhíu mày.
Luyện đan để người khác phát hiện khuyết điểm thì làm sao hai người có thể làm chung được?
–Hắn có thể phát hiện ra chỗ thiếu hụt thì chúng ta có thể thấy rõ là nhãn lực của hắn cực kì tốt, được dạy dỗ vô cùng kỹ càng, thậm chí rất có khả năng hắn có một vị danh sư chống lưng. Dù thế thì ta cũng không tin tuổi hắn còn trẻ như vậy mà kiến thức còn nhiều hơn chúng ta được! Cho nên… Bây giờ hai người chúng ta đừng luyện đan nữa mà hãy trực tiếp hỏi đáp đi! Đừng để hắn lừa gạt qua mặt nữa!
Đan sư Kim Thần khẽ nói.
–Điều này…
Lâm Mộ có chút sửng sốt.
–Đúng ha! Sao chúng ta không nhớ ra còn có phương thức này chứ?
–Hắn còn chưa tới hai mươi tuổi, dù cho hắn vừa ra đời đã biết chữ thì cũng có thể đọc được bao nhiêu thư? Nhớ được bao nhiêu thứ chứ?
–Luận đan chân chính thật ra là hỏi về vấn đề trong phương diện luyện đan để cho hắn trả lời. Khẳng định là hắn cũng biết bản thân không đủ tri thhức nên mới cố ý tăng lên độ khó. Nhìn ra điểm thiếu hụt, đích thật là tăng lên độ khó khăn cho việc luận đan, nhưng nếu như hắn thật sự có danh sư chỉ điểm, lại được tiếp xúc với sự giáo dục ưu tú từ nhỏ thì chuyện hắn có thể nhìn ra chỗ thiếu hụt của chúng ta cũng không phải là không có khả năng!
–Đúng vậy! Danh sư có kiến thức rộng rãi, còn chúng ta cũng chỉ là nhất phẩm luyện đan sư. Nếu hắn thực sự là đệ tử của một danh sư nào đó thì nhìn ra khuyết điểm của chúng ta cũng là hợp lí!
Đan sư Kim Thần nói ra suy nghĩ của mình làm trong lòng ba người còn lại trong góc bốc lên ngọn lửa, dần dần lấy lại tự tin.
Đối phương nhìn bọn họ luyện đan mà lập tức có thể nói ra khuyết điểm của mọi người thì cũng chỉ nói rõ nhãn lực của hắn rất tốt, chứ không có đại biểu là hắn có tri thức phong phú.
Đã như vậy thì chỉ cần đơn giản hỏi đáp là được, không làm thì không bị hắn uy hiếp, cho tới giờ này thì tất cả mọi người đều bị tên này lừa rồi!
–Không sai!
Đan sư Lâm Mộ nghe xong mới kịp phản ứng,
Lâm Mộ cũng gật đầu đồng tình.
Cũng không thể trách mọi người nghĩ như vậy, học tập tri thức cần phải hao phí thời gian cùng tinh lực. Tuổi Trương Huyền này tính tới tính lui đều không quá hai mươi, dù mỗi ngày đều đọc sách thì cũng đọc được bao nhiêu đâu!
Đặc biệt là hắn còn phải nhớ kỹ nội dung mà hắn đã đọc nữa kìa!
–Muốn hỏi đáp với ta sao?
Không có ngờ những người này xoắn xuýt lâu như vậy lại cho ra cái phương thức này, Trương Huyền cười nhạt một tiếng:
–Vậy thì tốt thôi! Cứ bắt đầu đi!
Sau khi xem hết sơ đẳng Tàng thư khố cùng Tàng Thư Các trong học viện giáo sư thì tri thức trong đầu hắn nhiều hơn so với mấy vị luyện đan sư có tuổi này rất nhiều, cho dù là phải đối đáp thì hắn cũng chả có gì phải sợ cả!
–Chờ tí nữa mà không trả lời được thì xem ngươi sẽ làm sao đây?
Thấy đối phương thản nhiên như thế, mắt đan sư Kim Thần sáng lên:
–Dựa theo quá trình luận đan bình thường, ta có thể hỏi ngươi ba vấn đề, nếu như ngươi có thể trả lời thì ta sẽ lập tức nhận thua! Còn nếu như ngươi không thể trả lời được thì… tất nhiên là ngươi sẽ thất bại, công sức từ đầu đến giờ đều bị xóa bỏ!
Luận đan có một bộ quy tắc hoàn chỉnh, mười vị luyện đan sư sẽ đặt câu hỏi hoặc vấn đề, tất nhiên cũng không thể cứ liên tục như vậy hoài nếu không thì chắc người tham dự sẽ mệt chết.
Luyện đan sư đặt câu hỏi thì mỗi người chỉ có thể hỏi ba vấn đề, nếu đối phương đều trả lời chính xác thì chỉ có thể ngoan ngoãn nhận thua, nhưng một câu không trả lời được thì những câu trước đó cũng trở nên vô dụng dù cho đã trả lời bao nhiêu câu đi chăng nữa.
–Được!
Trương Huyền cũng biết quy củ nên nhẹ nhàng gật đầu.
–Vậy thì tốt, ta vấn đề thứ nhất là: khi luyện chế nhất phẩm Thối Thể đan, nếu cùng một lô đan dược, cũng đạt tới mãn cấp, nhưng có viên thì có hiệu quả vô cùng tốt, có viên thì có hiệu lực cực kém, ngươi hãy nói thử nguyên nhân vì sao có chuyện này đi!
Đan sư Kim Thần mở miệng hỏi.
Nghe xong câu hỏi thì các đan sư còn lại đều mừng rỡ.
Thối Thể đan là dược vật thường dùng nhất của võ giả tầng bốn. Nó có tác dụng rèn luyện thân thể người dùng để có thể nhanh chóng tiến vào Bì Cốt cảnh.
Chính vì vậy, bọn họ rất thường xuyên luyện chế loại đan dược này, nhưng họ cũng thường xuyên bị như đan sư Kim Thần vừa nói: cùng một lò đan, cùng chung lần luyện, cùng một cấp bậc nhưng dược lực lại không đồng đều.
Cùng một lô dược vật, có viên phục dụng hiệu quả vô cùng tốt, có thể khiến người ta trực tiếp đột phá cảnh giới, tiến vào Bì Cốt cảnh và còn cao hơn nữa. Nhưng cũng có vài người ăn lại không có mảy may tác dụng.
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng rồi bắt đầu trả lời:
–Câu ngài hỏi thì ba mươi bảy năm trước đã có một vị luyện đan sư tên là Trình Dã từng đề ra. Lúc ấy người đó triệu tập hai mươi ba vị luyện đan sư, cùng nhau nghiên cứu ba ngày ba đêm rồi đưa ra kết luận! kết luận này cũng được ghi lại ở trong một quyển sách tên là“Trình Dã tôi thể luận”, nếu chư vị từng xem qua quyển sách này chắc sẽ biết câu trả lời!
–Trình Dã cho rằng sự khác biệt này xuất hiện là do thể chất của người tu luyện, có vài người trời sinh thích hợp sử dụng Thối Thể đan, có vài người thì trời sinh đã có kháng tính, giống như có người có thể uống rượu, có người thì không thể uống vậy!
–Cái lý luận này lúc ấy rất được mọi người tán đồng, bất quá, mười tám năm trước, tam tinh luyện đan sư Chương Kiến đã đưa ra ý kiến khác là: nếu như liên quan đến thể chất thì vì sao có vài người ăn một viên Thối Thể đan thì vô dụng, rồi họ ăn thêm một viên nữa lại có hiệu quả lớn!