Thiên Đạo Hữu Khuyết

Chương 113: Chẳng lẽ… hắn phải thất bại?




Chỉ bằng nhìn vào thủ pháp mới sáng chế cần nói ra các thủ pháp từng tham khảo, giống như từ một nồi nước nhận ra nước được lấy từ những giếng nào trộn vào nhau. Đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành!  

             Trừ phi tận mắt chứng kiến hắn từng bước sáng chế ra thủ pháp, nếu không, tuyệt đối không thể tìm ra ba loại trong đó. Độ khó Trình Giang đưa ra lớn hơn việc đơn giản tìm ra thiếu hụt gấp năm lần trở lên!  

             Trương Huyền híp mắt lại.  

             Không hổ là luyện đan sư, hắn cũng không dễ đối phó như vậy!  

             Gia hỏa này thoạt nhìn mặt mũi hiền lành, cười vô hại, nhưng thực tế lại là một kẻ vô sỉ nhất.  

             Đáp ứng tìm ra các thủ pháp dùng để tham khảo là không thể nào! Nhưng không đáp ứng, ban đầu bản thân tự thêm độ khó, đối phương cũng có quyền tăng. Nếu hắn thật sự không đáp ứng, dù cho chiến thắng luận đan, chỉ sợ cũng sẽ bị người lên án là không quang minh chính đại.  

             - Làm sao? Ta cũng biết điều này rất khó, ngươi không đáp ứng cũng dễ hiểu thôi. Nhưng mà… Ngươi không đáp ứng vấn đề này, ta có thể tính ngươi thất bại sao? – Trình Giang cười khanh khách nói.  

             - Thất bại? – Trương Huyền lắc đầu.  

             - Hiện tại ta đang rất mong chờ được chứng kiến thủ pháp mới của Trình đan sư đó. Ngươi hãy bắt đầu đi!  

             Chiêu này của hắn nếu để đối phó người khác, có thể sẽ để họ luống cuống tay chân. Nhưng đối phó với th, chẳng có chút tác dụng nào!  

             Tìm ra thiếu hụt bên trong cũng không phải là do cái nhìn của hắn lợi hại, mà đều nhờ vào thư viện. Không cần biết thủ pháp là gì, cũng chẳng quản là vừa sáng chế hay không, chỉ cần có thư viện, hắn đều có thể rõ ràng nội dung, không có vấn đề gì hết.  

             - Được!   

             Thấy hắn đáp ứng, con mắt Trình Giang đan sư lóe lên, khóe miệng khẽ nhếch. Hắn mang tới dược liệu, đi đến phía trước đan lô.  

             Rầm…rầm…  

             Tất cả động tác của hắn đều như nước chảy mây trôi, dược liệu tung bay. Từ xa nhìn lại, để lộ một loại đặc thù mỹ cảm, cảnh đẹp ý vui.  

             - Đây chính xác là một thủ pháp mới, ta chưa bao giờ thấy qua!  

             - Hắn đang luyện chế Tụ Tức đan đi!  

             - Ừm, chính là Tụ Tức đan. Đan dược này có hiệu quả đối với võ giả tầng bảy trở xuống, đặc biệt có tác dụng nhất với Tục Tức cảnh. Trong số các loại đan dược, nó có giá thành không đắt lắm, lại có tác dụng lớn nhất đối với võ giả. Bình thường luyện đan học đồ thi luyện đan sư đều lấy loại đan dược này, vì vậy, luyện chế càng thêm trôi chảy, không thể nhận ra thiếu sót.   

             - Dù sao ta cũng không nhìn ra được thủ pháp gì được lấy ra tham khảo…  

             - Ta cũng không nhìn ra…  

             …  

             Rất nhiều luyện đan sư sau khi nhìn một hồi đều lắc đầu.  

             - Trình đan sư thật ác!  

             Âu Dương Thành đứng một bên, nhìn thoáng qua rồi cũng lắc đầu:  

             - Dựa vào trình độ nhất tinh luyện đan sư của hắn đi luyện chế Tụ Tức đan cơ bản nhất như vậy, không chỉ động tác trôi chảy, để người ta khó lòng phân biệt, mà quan trọng hơn chính là thời gian quá ngắn. Dù cho Trương Huyền muốn phân tích cũng khó lòng làm được. Lần này chỉ sợ hắn rất khó qua ải…  

             Mặc dù Trình Giang đan sư có thể luyện chế đan dược cấp bậc cao hơn nhất phẩm, nhưng khẳng định sẽ rất phiền phức, không thể thành thạo trôi chảy. Điều này cũng giống như Dương Quá có thể sử dụng Huyền Thiết Trọng Kiếm, nhưng không thể tiêu sái tự nhiên, vung thành kiếm hoa.  

             Mà bây giờ, Trình Giang đổi thành luyện chế Tụ tức đan, hiệu quả rõ ràng khác biệt. Giống như Dương Quá đổi trở lại trường kiếm bình thường, trở nên cực kỳ dễ dàng. Đừng nói một lần kiếm hoa, mười lần đều được.  

             Vị Trình Giang luyện đan sư này bên ngoài nói nói cười cười, nhưng bên trong lại vô cùng độc ác. Hắn luyện chế Tụ tức đan không những thủ pháp nhanh chóng, mà thời gian luyện chế càng rút ngắn không ít. Bình thường đan dược nhất phẩm cần luyện trong nửa giờ, trong khi đó loại đan dược này chỉ cần không đến mười lăm phút đã thành công!  

             Thời gian ngắn như vậy lại yêu cầu nhìn ra ba loại thủ pháp tham khảo, làm sao có thế?  

             Rất rõ ràng, Trương Huyền bị chơi khăm!  

             - Chẳng lẽ… hắn phải thất bại?  

             Nghe được lười suy luận của Âu Dương Thành, đôi bàn tay trắng như phấn của Văn Tuyết xiết chặt.  

             - Hẳn là rất khó có thể thoogn qua được… - Âu Dương Thành thở dài.  

             - Hay lắm!  

             Lúc đầu Trương Huyền cũng không có ác ý gì với Trình Giang này. Nhưng hắn không nghĩ đến đối phương lại giở chiêu hèn hạ như vậy. Ánh mắt Trương Huyền trở nên lạnh lùng.  

             Làm một xuyên việt giả đời mới, có học thức, có tri thức, có mộng tưởng, hắn sao có thể để người khác tùy ý bắt nạt mình mà không đáp trả được!  

             Hô!  

             Sau khi được luyện chế xong, có tầm bảy, tám viên Tụ tức đan lăn từ trong lò luyện đan ra.  

             - Ta đã luyện chế xong. Th, đến lượt ngươi! – Trình Giang đan sư nhẹ nahngf cười một tiếng, nhìn sang với vẻ mặt đầy tự tin.  

             Đúng là hắn tham khảo không chỉ ba thủ pháp. Nhưng vừa rồi luyện chế với tốc độ nahnh như vậy, động tác của hắn lại trôi chảy, dù đối phương muốn nhìn ra một hai cũng không có cửa!  

             Hơn nữa… dù cho hắn có thể nói ra, bản thân cũng có thể phủ nhận a!  

             Thủ pháp luyện đan nhiều như vậy, đến cùng tham khảo thủ pháp nào không phải do mình định đoạt sao?  

             Một tên tiểu gia hỏa không biết chui từ xó xỉnh nào ra lại muốn nhẫm lên bờ vai của ta đi lên, chiến thắng luận đan… nằm mơ đi!  

             - Nếu như ta nói ra ba loại thủ pháp ngươi đã tham khảo, ngươi chắc chắn sẽ nhận thua? – Trương Huyền nhìn hắn với ánh mắt khiêu khích!  

             - Đương nhiên! Ta là chính thức luyện đan sư, địa vị cao quý, sao có thể quỵt nợ một tên học đồ? – Trình Giang đan sư hất ống tay áo, giọng nói đầy kiêu ngạo.  

             - Vậy thì tốt! Nếu ngươi đã nói vậy, đơn giản thôi!  

             Trương Huyền gật gật đầu, tiến về phía trước đi dạ quanh đan lô một vòng, rồi dừng lại cúi nhìn viên đan dược trong tay Trình Giang.  

             Hắn nhẹ nhàng lấy ra một cái, miết nhẹ, rồi đưa lên mũi ngửi.  

             - Viên Tụ Tức đan này có màu sắc rực rỡ, bên ngoài tươi sáng. Nếu dựa theo tiêu chuẩn để đánh giá, có lẽ đã đạt tới hoàn mỹ! – Trương Huyền khen ngợi một câu, sau đố giọng nói đột ngột thay đôi:  

             - Đáng tiếc…  

             - Vì bị giới hạn bởi thủ pháp của Trình đan sư, vì vậy nó đtạ tới cấp bậc hoàn mỹ đã là giới hạn cao nhất. Muốn luyện thành đan văn, gần như không có khả năng!  

             - Chỉ là một viên Tụ Tức đan mà thôi, có thêm đan văn thì được ích lợi gì? – Trình Giang đan sư cười nhạo.  

             Loại Tụ Tức đan này chri là đan dược cơ bản nhất, giúp võ giả tăng tốc độ hấp thu linh khí. Dù cho có luyện chế ra đan văn cũng là lãng phí.  

             - Cũng đúng!   

             Trương Huyền gật gật đầu, không tiếp tục dây dưa vấn đề này, nhẹ nhàng cười một tiếng:  

             - Quan trọng là trả lời về kỹ thuật a… trnah luận vấn đề này thật sự không có ý nghĩa gì. Tốt a! Nếu ngươi đã yêu cầu, ta đành trả lời một chút. Ta chưa nói đến mấy bộ thủ pháp ngươi dùng để tham khảo. Trước tiên sẽ nói về việc ngươi biết tổng cộng bao nhiêu thủ pháp, như vậy sẽ có khả năng tìm ra mánh khóe!  

             - Ba năm trước, Trình đan sư dùng thủ pháp Van Lưu Hóa Vũ luyện chế nhất phẩm Hồi Lực đan, thành công khảo hạch luyện đan sư. Cũng năm đó học tập Bắc Giang Hối Lưu thủ pháp để luyện chế An Thần đan!  

             - Mùa xuân năm thứ hai, trong buổi mừng thọ Bạch Minh đan sư, lặng lẽ lẻ vào thư phòng, sao chép Thiên Ty Huyễn Thủ, cũng dùng thủ pháp này luyện chế thành công Thối Thể đan, từ đó danh tiếng vang xa!  

             - Mùa đông, nghiên cứu, thảo luận kỹ thuật cùng Lâm Mộ đan sư, học lén Băng Ty Ngưng Thủ của hắn!  


             Trương Huyền thuộc như lòng bàn tay, nhẹ nhàng nói ra. Sau đó, hắn quay về phía đan sư cách đó không xa:  

             - Trình Giang đan sư, ta không nói ít, hoặc có lẽ là nhiều a?  

             - Ngươi… ngươi…  

             Sắc mặt Trình Giang trở nên trắng bệch. Hắn liên tiếp lùi về phía sau, giống như nhìn thấy quái vật. Con ngươi không ngừng co vào.