Chương 57: Thần Tướng
So với Thiên Vân, Lăng Nhất dễ dàng đi tìm tài nguyên hơn do tu vi của hắn cao hơn tất kẻ những người trong đây, chưa cần phải ra tay, những kẻ khác thấy hắn cũng phải nhượng bộ.
Dẫu sao cả trăm Chuẩn Thánh, Thánh Giả cũng không là gì so với một tên Thánh Tướng. Lăng Nhất cũng không cần sử dụng tới Thần Tướng thì xử lý bọn họ cũng không phải là vấn đề quá lớn.
Tuy mạnh là thế, nhưng ở thời điểm hiện tại, hắn lại đang bị một trận pháp thánh cấp ngăn cản.
Đây là Thứ Nguyên Triệu Thú Trận, một trận pháp cấp thánh với mục đích chính là tiêu diệtt người bị giam bên trong bằng cách tạo ra vô số yêu thú không ngừng t·ấn c·ông, ban đầu thực lực yêu thú sẽ là yêu thú Bán Thánh, sau đó là Chuẩn Thánh, rồi cứ thế tăng dần tăng dần.
Đây là một trận pháp do một tên có ý định tiêu diệt Lăng Nhất đã sử dụng, đúng hơn là hắn phát hiện ra trận pháp này được giấu trong di tích nên cố gắng lừa Lăng Nhất vào. Cấp bậc có lẽ chỉ đạt đến thất tinh, đủ để tiêu diệt cường giả Thánh Tướng đỉnh phong. Nhưng Lăng Nhất lại không dễ dàng bị g·iết như vậy.
Chỉ trong chưa đầy vài giây ngắn ngủi, hắn đã tiêu diệt hết toàn bố lượng hư ảnh yêu thú từ Bán Thánh đến Thánh Nhân, hiện tại hắn lại phải đối mặt với cả một bầy yêu thú Thánh Tướng.
Rống!
Trước mặt Lăng Nhất lúc này chính là một bầy yêu thú có tên là Độc Giác Kim Hầu, sinh vật này có thể hình như những con khỉ đá không lồ, trên đầu lại có một cái sừng tích tụ kim chi khí hùng mạnh.
Sừng của bọn chúng có thể là tài nguyên tu luyện thuộc tính kim cho các tu sĩ có linh căn kim hệ, hoặc có thể làm nghiên liệu để tạo đan, dựng trận,…
Sức chiến đấu của mỗi con Độc Giác Kim Hầu rất mạnh, không chỉ cơ thể mạnh mẽ như thánh khí mà tốc độ của chúng cũng không phải dạng vừa. Thậm chí nếu sơ ý bị sừng của chúng đánh trúng, dù cho bản thân có đồ bảo hộ, cũng bị nội thương không ít.
Đây có thể xem như là yêu thú cực kỳ khó chịu khi gặp phải, cho dù là Thần thú, gặp nó cũng phải lo lắng vài phần.
Vậy mà trước mặt Lăng Nhất lúc này không chỉ có một con, mà là cả một bầy. Tầm năm đến sáu chục con Độc Giác Kim Hầu, con mạnh nhất có tu vi Thánh Tướng đỉnh phong, mạnh hơn cả Lăng Nhất.
Rống!
Từng con Độc Giác Kim Hầu gào thét, song quyền đấm mạnh vào ngực, phát ra một âm thanh vô cùng tàn bạo, một cỗ nguyên khí vô cùng cuồng bạo phát ra xung quanh.
Thứ âm thanh này có thể khiến cho vài người sợ hãi mà không kịp phòng thủ, cuối cùng bị sinh vật này dễ dàng tiêu diệt. Còn Lăng Nhất thì lại không sợ hãi, dù sao tình cảnh nguy hiểm hơn như vậy, hắn cũng trải qua không ít lần trong huấn luyện.
Kim Hầu cũng không có chần chờ, nó lập tức dậm chân thật mảnh, thân ảnh không lồ mãnh liệt bắn ra, mỗi con một hướng muốn bao vây Lăng Nhất, một quyền đáng sợ hung hăng đập xuống, âm thanh không khí như bị xé rách vang ra rõ rệt.
Lăng Nhất dù có trong tay Thánh Khí Cửu Tinh nhưng cũng không dám đối chọi, hắn liền xài thân pháp rời khỏi vị trí b·ị đ·ánh xuống. Nếu chỉ có một con Kim Hầu, hắn tất nhiên sẽ không sợ, nhưng bây giờ lại nhiều như vậy, hắn không dám chủ quan.
- Kiếm vực, nộ sát.
Lăng Nhất dùng một kiếm vô cùng sắc bén, một đường chém tiêu diệt mất vài con Kim Hầu mới co tu vi Thánh Tướng sơ kỳ để phá vòng vây, sau đó hắn nhờ tới công pháp phi hành có đẳng cấp cao để giữ khoảng cách.
Thế nhưng, hắn còn chưa di chuyển được bao xa thì liền cảm thấy nguy hiểm rình rập, bằng vào giác quan nhạy bén của mình, hắn lập tức ngưng tụ kiếm vực lần nữa, xoay người chém ra một kiếm thật mạnh.
Keng!
Cả nắm đấm và kiếm lập tức đụng vào nhau, đều là những đòn t·ấn c·ông sắc bén, mạnh mẽ nhất v·a c·hạm với nhau chỉ trong nháy mắt, nguyên khí xung quanh trở nên vô cùng cuồng bạo, không gian như bị vỡ ra từng mảnh, vài con khỉ có tu vi không cao liền bị khí thế này dọa cho lùi vài bước.
Rống!
Độc Giác Kim Viên dù tu vi cao hơn Lăng Nhất nhưng thực lực Lăng Nhất không chỉ ở mức Thánh Tướng, hắn liền đánh cho sinh vật này b·ị đ·ánh bật ra ngoài, lui chục bước mới có thể dừng lại, trên cánh tay mà nó dùng để t·ấn c·ông Lăng Nhất lúc này đã bị biến mất, tiếng gào thê lương nhưng lại rất giận dữ không ngừng xuất hiện.
Lăng Nhất vẫn đứng im tại chỗ, sắc mặt có chút nghiêm trọng. Do mấy tên kia dù không dám trực tiếp ra tay với hắn, nhưng thi thoảng vẫn dùng vài thủ đoạn để khiến hắn gặp chút trở ngại, hao phí một phần chân khí trong cơ thể.
Khác với Thiên Vân, nếu như không thể ngồi xuống tu luyện, thì tu sĩ bình thường cũng cần kha khá thời gian để khôi phục đến trạng thái ban đầu. Mà Lăng Nhất lại luôn bị mấy tên kia làm phiền, dù hắn nhanh chóng g·iết hết nhưng một, hai con muỗi cũng là thịt, sức lực của hắn cũng tiêu hao một chút.
- Nếu ta cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ lúc sau sẽ gặp nguy hiểm hơn. Thậm chí ta sẽ trở thành gánh nặng cho thiếu gia mất.
Ánh mắt Lăng Nhất lúc này trở nên máu lạnh hơn bao giờ hết, nguyên khí xung quanh bị hắn điên cuồng hấp thụ, bỗng một thân ảnh không lồ xuất hiện sau lưng hắn. Đây chính là Thần Tướng, một thứ mà bất kỳ tu sĩ Thánh Tướng nào cũng phải sở hữu.
- Hư Sát Thần Tướng.
Hình ảnh một tên thần bí nhưng tràn đầy sát ý, bên ngoài chính là một bộ y phục che sạch khuôn mặt lẫn cơ thể, chỉ để lộ ra ánh mắt đỏ như máu tràn đầy sát ý sẵn sàng tiêu diệt những kẻ cản đường.
Đây là Thần Tướng được ngưng tụ theo phong cách chiến đấu cùng với những thứ có liên quan tới Lăng Nhất. Ở Thần giới, tư liệu nói rằng những ai có thể luyện được Hư Sát Thần Tướng đều có thể trở thành một cường giả đỉnh cấp với khả năng ẩn nấp cùng á·m s·át đối thủ.
Dù cho mục tiêu có tu vi cao hơn vài tiểu cảnh giới thì cũng khó lòng có thể tìm được những kẻ như thế này. Có thể nói, những người thức tỉnh Hư Sát Thần Tướng, đều có tư chất sát thủ đỉnh cấp.
Dù là bất kỳ tộc nào, gặp phải mấy tên như này, cũng phải rất dè chừng. Bởi không ai muốn bản thân hoặc hậu đại bị một kẻ nào đó á·m s·át mà không hay biết gì cả.
Đến cả Thiên Vân lần đầu nhìn thấy Thần Tướng của Lăng Nhất, cũng khá bất ngờ, không chỉ ở hình dáng mà còn ở Thần Thông.
Đúng vậy, mỗi Thần Tướng đều sở hữu Thần Thông riêng của mình, có mạnh có yếu, nhưng tu sĩ Thánh Tướng đều phải trả giá đắt khi muốn sử dụng Thần Thông, ít nhất phải đạt tới Thánh Đế mới làm được.
Có điều, thứ này chỉ hợp lý với những người ở Tam giới, còn Thần Giới lại khác. Chỉ cần tư chất cường đại và công pháp thích hợp, người tu luyện ra Thần Tướng có thể sử dụng luôn thần thông của nó dù tu vi chỉ mới là Thánh Tướng.
- Thần thông, vạt sát.
Lời nói của Lăng Nhất cực kỳ lạnh lẽo, lời mới chỉ dứt, một luồng năng lượng vô thanh vô thức bao trùm lấy chục con Độc Giác Kim Hầu. Sau đó, một sự tình vô cùng kỳ lạ đã diễn ra.
Nếu có kẻ nào ở đây, sẽ nhìn thấy hình ảnh đám Kim Hầu còn chưa kịp phản ứng gì, ngay lập tức bị bay mất đầu. Từng con, từng con ngã xuống rồi biến mất, dù sao đây cũng là hư ảnh trong trận pháp, bị g·iết thì tất nhiên sẽ tan biến.
Cho tới con cuối cùng, trận pháp liền biến mất… Lăng Nhất cũng liền ngừng triệu hoán Thần Tướng, hắn liền nhanh tay cầm một viên đan dược hồi phục nhét vào trong miệng mình.
Dù bản thân mới chỉ tiêu hao có 4 phần nhưng để đề phòng bất trắc, hắn vẫn phải tìm một chỗ vắng vẻ để hồi phục một chút.
Một lúc sau, Lăng Nhất cũng đã khôi phục hoàn toàn, đan dược mà hắn sở hữu đều do Thiên Vân đưa.
Mà dan dược của Thiên Vân, tất nhiên đều là hàng cực phẩm trong cực phẩm, không chỉ tạp chất đều không có, mà thời gian để dược liệu hoàn toàn tiêu hao sạch cũng rất nhanh. Toàn bộ chân khí trong người Lăng Nhất cũng đã khôi phục đến đỉnh cao.
- Không tệ! Tiếp theo ta phải đi tìm thiếu gia. Có lẽ tỷ tỷ đang ở bên ngài ấy.
Lăng Nhất đánh mất nhìn về xa xăm, sau đó không chút suy nghĩ mà lập tức phi hành theo hướng trước mặt, gặp ai thì hắn đều hỏi, kẻ nào thiện ý thì hắn sẽ bỏ qua, kẻ nào có ý đồ bất thiện, tất nhiên là c·hết.
---
- Công tử, tiểu thư bây giờ chúng ta mau đi đến trung tâm. Nơi đó sẽ tiến hành cuộc khảo nghiệm cuối cùng để tìm ra Thánh Tử, Thánh Nữ đích thực.
Ở một góc nào đó trong Thách địa di tích, Trần Giang đang dẫn đường cho một cặp đôi nam nữ rất đẹp.
Nam nhân thì có mái tóc trắng bạc cùng màu mắt đỏ vô cùng tà dị, cộng thêm khí chất riêng biệt của hắn, nếu không phải tu vi chỉ mới Tiên Vương đỉnh phong thì có lẽ rất nhiều nữ nhan sẽ bị cái vẻ bên ngoài của hắn hút hồn.
Còn nữ nhân lại rất xinh đẹp, nếu coi nàng như thần tiên hạ trần cũng không sai, có điều nàng lại không có chút nào tự cao của một cường giả Thánh Tướng, người có tu vi cao nhất trong nơi này.
Thay vào đó luôn dùng một ánh mắt quan tâm nhìn về phía nam tử tóc trắng, trong đó còn có một chút cảm xúc khó tả.
Hai người này tất nhiên là Thiên Vân cùng Lăng Như Ngọc. Lúc Thiên Vân tạm không g·iết Trần Giang thì liền bị hắn dùng 7749 câu nói để thuyết phục rằng Trần Giang không có chút ý định ra tay với hắn.
Lúc đầu Thiên Vân còn không tin tưởng, thậm chí yêu cầu Trần Giang đưa ra linh hồn bổn nguyên để tỏ thiện ý làm tên đó có chút bối rối không biết nên làm gì.
May thay, Lăng Như Ngọc lại tìm thấy Thiên Vân đúng tại thời điểm đó, làm cho Trần Giang thoáng chút kinh ngạc cùng ngơ ngác khi thấy dung mạo xinh đẹp của nàng,
Biết được Lăng Như Ngọc dù tư chất cùng tu vi khủng bố nhưng vẫn hạ mình với Thiên Vân, Trần Giang như hạ được một quyết định trong đại trong đời mình, lập tức tự dâng lên linh hồn bổn nguyên, nguyện trở thành một tay sai của Thiên Vân tùy hắn sai sử.
Với tâm lý, kiếm người dưới trướng cho đỡ việc của mình, Thiên Vân tất nhiên liền đánh dấu linh hồn bổn nguyên của Trần Giang, chỉ cần tên này có dị động, đảm bảo Thiên Vân sẽ cho hắn sống không bằng c·hết.
Sau một hồi thương lượng, cả ba người quyết định đi đến trung tâm Thánh địa di tích và người dẫn đường là Trần Giang, vì vậy nên mới có cảnh ở trên.
--Hêt chương--