Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên Đạo Chi Tranh

Chương 43: Chiến Đấu




Chương 43: Chiến Đấu

Do cả hai bên đều đồng ý chiến, một trận đấu đôi lập tức được bắt đầu.

Nhưng lần này cả hai liền lựa chọn chiến đài có công dụng che đi cuộc chiến bên trong, mục đích cũng chỉ để người khác không nhìn thấy được.

- Không ngờ ý tưởng của nàng cũng giống ta, không muốn để người khác nhìn thấy cuộc chiến này.

Thiên Vân cầm trên tay một thanh hắc kiếm, đây là một v·ũ k·hí thánh cấp cửu tinh có tên Hắc Nham Kiếm, một thanh trường kiếm có trọng lượng khá nặng so với những trường kiếm bình thường. Mà Thiên Vân vừa vặn thấy nó thích hợp cho bản thân sự dụng nên cũng không sử dụng thứ khác.

- Dù sao chúng ta cũng là vị hôn thê, để người khác thấy cảnh này cũng không tốt.

Tiêu Nhận Tuyết không chút bất mãn nào nói ra từ “hôn thê” trong suốt thời gian bế quan, nàng cũng đã chấp nhận tương lai của mình. Tuy nhiên, nàng vẫn muốn xem thử, vị phu quân tương lai đã tiến bộ đến mức nào.

Tay phải nàng chính là một thánh khí cửu tinh giống với Thiên Vân, hình dạng là một thanh liễu kiếm, mỏng nhưng rất sắc bén.

Khí chất toàn thân của Tiêu Nhận Tuyết hoàn toàn thay đổi, trở nên cực kỳ chăm chú, ánh mắt lạnh nhạt thay bằng một ánh mắt vô cùng đáng sợ, ẩn chứa chiến ý, sát ý rất kinh khủng.

Dù nàng tu vi cao hơn Thiên Vân, nhưng không có chút nào khinh địch, ngược lại còn rất nghiêm túc, biến mất ngay trước mắt Thiên Vân.

Thiên Nhãn lập tức triển khai, thân thể Thiên Vân lập tức xoay mạnh về sau, kiếm ý nhanh chóng điều động, một đòn chém hung bạo mang theo kiếm ý cùng Hỏa chi lực hung hăng đánh xuống.

Keng!

Âm thanh ai thanh kiếm v·a c·hạm, Tiêu Nhận Tuyết tỏ ra khá kinh ngạc, bởi nàng đã sử dụng công pháp để tăng tốc độ, Thiên Vân đáng lẽ phải khó đỡ được mới đúng. Thế mà hắn lại có thể nhanh chóng phản công như vậy.

“Không lẽ là hắn đã sử dụng công pháp đặc biệt để nhìn trước… Hoặc là thần thông của hắn.”

Tiêu Nhận Tuyết lập tức tách xa khỏi chỗ v·a c·hạm, trong đầu liên tục đưa ra giả thuyết về lý do Thiên Vân có thể chặn được thế công của nàng. Chỉ trong chút thời gian, Tiêu Nhận Tuyết liền lập tức đưa ra một chiêu kiếm, trong đó ẩn chứa hàng trăm tia kiếm ý, đánh về phía đối thủ.

Xét về kiếm ý, Thiên Vân hoàn toàn thua nàng, vì vậy hắn cũng không lấy cứng chọi cứng, dựa và lợi thế Thiên Nhãn mang lại, hắn lập tức sử dụng Hỏa cùng Lôi chi lực, đánh tan các đạo kiếm ý.

“Ánh mắt của hắn có chút lạ, vậy đây là thần thông của hắn sau khi thức tỉnh.”

Tiêu Nhận Tuyết dù sao cũng đọc không ít tư liệu và Thiên gia, một số thần thông từng xuất hiện nàng cũng biết đôi chút. Vì vậy khi thấy ánh mắt Thiên Vân có chút khác lạ, nàng liền đoán được đôi chút.

- Không ngờ ngươi lại thức tỉnh thần thông có thể dự đoán được tương lai gần, không tệ. Nhưng với từng đó thực lực, vẫn là chưa đủ đâu vị hôn thê của ta.

Tiêu Nhận Tuyết liền không giữ sức nữa, kiếm vực lập tức xuất. Hàng ngàn đạo kiếm ý điên cuồng bắn ra xung quanh, số lớn hướng về phía Thiên Vân từ bốn phía khiến cho hắn không có chỗ nào để tránh.

- Nhận Tuyết, không ngờ nàng lại ra chiêu sớm vậy, nhưng chưa đủ. Chiến Thần Thập biến, Cuồng Đế Biến, Ma La Biến, Tu La Biến.



Sử dụng tới ba biến thân cùng lúc, khí tức Thiên Vân lập tức trở nên cường đại hơn rất nhiều. Tu la vực lập tức nuốt đi những tia kiếm ý, chỉ còn phân nửa còn tồn tại vẫn hướng về phía Thiên Vân.

- Thiên quyền, băng kết.

Một quyền đánh xuống đất, xung quanh Thiên Vân lập tức xuất hiện vô vàn tảng băng che đi cả cơ thể. Đây chính là một phương pháp phòng ngự hoặc giam cầm mà hắn lấy từ phía Tiểu Băng Linh.

Răng rắc!

Rầm!

Tất nhiên kiếm ý của Tiêu Nhận Tuyết cũng không phải trò đùa, dù sức mạnh bị giảm đi khá nhiều nhưng vẫn dễ dàng hủy đi những tường băng của Thiên Vân. Khi hắn nhìn về phía trước, thân ảnh của nàng đã biến mất.

- Hồng Nguyệt Thất Kiếm. Thức thứ hai, minh nguyệt.

Một đường đâm nhanh chóng, đầy sát khí hướng về sau gáy Thiên Vân đâm tới. Một đòn này của Tiêu Nhận Tuyết, không có chút nào gọi là nhường nhịn, bởi nàng biết, Thiên Vân sẽ có cách để tránh thoát hoặc phá giải.

Thiên Vân thấy được nguy hiểm đằng sau, lập tức dùng tới Hú Long Tiêu Dao, đẩy tốc độ lên mức tối đa.

Chuyển thủ thành công, hắn lập tức xoay nhanh người lại, một thế kiếm nhanh chóng được triển khai.

- Thiên kiếm, Băng Nộ

Hồn lực cùng Băng chi lực điên cuồng điều động, một đòn này nếu trúng, không chỉ ảnh hưởng đến cơ thể mà còn gây ra chấn động đến hồn lực. Một chiêu nhưng tác dụng lại lên hai chỗ.

Kengg!!

Âm thanh v·a c·hạm của hai thanh v·ũ k·hí kéo dài, do Tiêu Nhận Tuyết thiên về đánh nhanh nên liễu kiếm mỏng nhẹ, không thể lấy cứng chọi cứng với Thiên Vân.

Nàng đưa một chân lên đá về phía hắn, mục đích là lấy đà để nhảy ra sau, tiếp tục giữ khoảng cách.

Thiên Vân làm sao để nàng được ý, hắn liền sử dụng đến Thôn phệ lĩnh vực, tu vi của cả hai từ Tiên Vương đỉnh phong với Thánh Giả trung kỳ liền đổi thay, tu vi Thiên Vân thì tăng lên, tu vi Tiêu Nhận Tuyết liền giảm xuống.

Tu vi hắn lập tức tăng đến cảnh giới Thiên Đế đỉnh phong, dù cơ thể hắn mạnh hơn trước rất nhiều nhưng vẫn bị kẹt ở cảnh giới Tiên Tôn đỉnh phong, hoàn toàn không thể hấp thụ nhiều hơn.

Còn Tiêu Nhận Tuyết thì liền bị giảm tu vi chỉ còn Chuẩn Thánh trung kỳ, rớt một đại cảnh giới.

- Thứ này là…



Tiêu Nhận Tuyết còn chưa kịp hiểu chuyển gì đang xảy ra, một lực mạnh mẽ lập tức đánh bay nàng ra.

- Cơ hội.

Thiên Vân liền trở nên hưng phấn, hắn liền không chút suy nghĩ mà sử dụng ngay Hú Long Tiêu Dao, tiếp cận nàng trước để nàng không kịp phản công.

Một chiêu kiếm mang trong mình kiếm ý cùng lôi chi lực lập tức đánh về cơ thể xinh đẹp của Tiêu Nhận Tuyết, tu la vực nội liễm lại bên trong càng khiến cho đòn này càng trở nên đang sợ hơn.

Nhưng hắn đã vui mừng hơi sớm, Tiêu Nhận Tuyết thấy đòn đánh ngay trước mặt thì không hề hoảng loạn, dù tu vi của nàng cũng đả sụt giảm, nhưng thực lực còn đó.

- Hóa Kiếm.

Một âm thanh ung dung bình thản vang lên, làm cho Thiên Vân đang trong thế công lại cảm thấy vô cùng nguy hiểm.

Hắn nhanh chóng cảm nhận được, những tia kiếm ý vốn đã tan biến, lập tức xuất hiện trở lại, số lượng còn nhiều hơn trước. Dù có Thiên Nhãn trợ giúp, hắn cũng chưa chắc có thể phá hủy toàn bộ tia kiếm trong tư thế này.

- Ngươi có vẻ thua rồi.

Tiêu Nhận Tuyết nhìn về phía Thiên Vân, nàng không thể không công nhận rằng hắn rất mạnh. Nhưng kinh nghiệm cùng với tu vi vẫn cách xa nàng, nếu không phải do Thiên Vân có trò hút tu vi nàng rồi chuyển đổi, nàng đã dễ dàng thắng rồi.

Bỗng, Tiêu Nhận Tuyết liền cảm thấy bất ngờ, bởi thái độ Thiên Vân lúc này không phải là lo lắng, thế kiếm của hắn vẫn tiếp tục, mà khuôn mặt hắn lại đang nở một nụ cười khoái chí.

- Băng Linh, đến lượt con rồi.

- Vâng pa pa.

Thiên Vân hét lên một tiếng, sau đó một âm thanh trẻ con liền vọng lại bên tai Tiêu Nhận Tuyết.

Nàng thấy được một hư ảnh nhỏ nhắn, tóc trắng cùng với một cảm giác quái lạ. Cứ như thể cô bé này giống như một linh hồn, không đúng hơn là một sinh mệnh thể không giống nhân loại.

- Thiên Địa Hóa Linh.

Tiêu Nhận Tuyết liền có chút bất ngờ mà nhìn tới tiểu thân ảnh ấy, bởi nàng cũng đã nghe rằng, Thiên Vân đã mua một Thiên Địa Hóa Linh. Nàng thực sự không ngờ rằng, hắn lại nhanh chóng đem thứ này ấp nở ra.

Trong chút xíu thời gian ấy, nàng liền phản công, thanh liễu kiếm trong tay lập tức đâm về thanh trường kiếm của Thiên Vân để cản thế công của hắn.

Vô số kiếm ý xung quanh hướng về cả hai mà tới nhưng nhanh chóng lại bị cản lại, bởi Băng Linh đã ra tay.

- Băng xích.

Một âm giọng nhỏ bé, vô cùng đáng yêu khiến cho người khác không nỡ làm gì vang lên, hàng loạt xích bằng băng xuất hiện tạo thành hàng rào, che đi vị trí của ba người.



Keng! Keng! Keng!

Từng tia kiếm ý tác động lên đó rồi tan biến, hiển nhiên băng chi lực do Thiên Đại Hóa Linh tạo ra mạnh hơn của Thiên Vân rất nhiều.

- Không ngờ nàng lại còn giấu chiêu bài, nếu không phải ta may mắn thì có lẽ đã thua.

- Ngươi cùng vậy.

Cả hai cặp nam nữ nhìn nhau một hồi, bọn họ có thể thấy được sự thích thú cùng khoái chí vô tận của đối phương, đây là trận đấu mà cả hai người đều luôn thèm muốn.

Dù đây không phải một trận chiến sinh tử, nhưng cả hai đã gần như bung hết sức để có thể đánh thoải mái sau từng đó thời gian bế quan.

- Hóa vực, kiếm truy.

Tiêu Nhận Tuyết một lần nữa cất tiếng nói, kiếm vực của nàng càng trở nên mạnh mẽ hơn trước, lại thêm hàng ngàn tia kiếm ý từ sau nàng đánh về phía Thiên Vân, mà kiếm trong tay nàng cũng đang dần áp đảo hắn.

Nãy giờ đánh nhau, Thiên Vân cũng cảm thấy bản thân đang ở kèo dưới, tay hắn cũng đã trở nên mệt mỏi do những đòn dùng sức đánh vào nàng, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn thua là cái chắc.

- Khóa…

Hắn liền lên tiếng, lập tức có những văn tự đánh lên người Tiêu Nhận Tuyết làm nàng bị đình truệ đúng một giây, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Thiên Vân liền dùng Hú Long Tiêu Dao để chạy ra khỏi phạm vi công kích. Nếu hắn cố đánh thêm, chỉ sợ cũng chưa kịp chạm vào nàng thì đã bị phản sát.

- Nhất Tự Ngôn. Ngươi đã là Thánh Văn Sư.

Trong chức vị Thần Văn Sư, Thánh Văn Sư chính là ý chỉ những người tu luyện con đường này đến cấp thánh.

Mà Nhất Tự Ngôn, là phong cách chiến đấu thông thường của một Thần Văn Sư, sử dụng linh hồn để tạo ra từ khóa, tác dụng của từ này sẽ ảnh hưởng đến đối tượng nhắm tới.

Đòn này tuy đơn giản, làm nhanh hơn trận pháp nhưng tác dụng lại không quá lâu. Có điều, với những kẻ mạnh, chút ít thời gian đủ để họ ra tay g·iết địch.

Mà Thiên Vân bây giờ cũng chỉ mới ngăn được những người có tu vi Chuẩn Thánh trở lên trong thời gian rất ngắn. Nếu Tiêu Nhận Tuyết chỉ là linh tu thì hắn có thể vây khốn nàng lâu hơn, nhưng nàng lại là hồn tu, mà tu vi hồn lực còn trên hắn, 1 giây là quá lâu rồi.

- Không ngờ ngươi lại dùng được Nhất Tự Ngôn nhanh như vậy, thậm chí tác dụng không tệ. Nhưng còn rất yếu.

Tiêu Nhận Tuyết nhìn về phía Thiên Vân, kiếm trên tay đã giơ cao, chuẩn bị cho một đòn tất sát.

Thiên Vân biết những thủ đoạn này không thể đánh thắng được Tiêu Nhận Tuyết, mà tác dụng của Thôn phệ vực cũng sắp hết. Ánh mắt hắn liền trở nên sắc sảo, cuối cùng liền hạ quyết định mà nói:

- Băng Linh, chúng ta hãy cho nàng thấy, Băng Đế là như thế nào.

--Hết chương 43--