Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thiên Dạ

Chương 3. Anh hùng sao ?




Chương 3. Anh hùng sao ?

" Hừ ba tên đàn ông cao to lực lưỡng h·iếp đáp 1 cô gái chân yếu tay mềm không xem pháp luật ra gì ! "

Ngay lúc này một giọng nói trầm ấm nhưng mạnh mẽ vang lên .

Bằng một sự vi diệu nào đó một thanh niên xuất hiện trên đỉnh cột đèn gần đó dưới ánh trăng và gió đêm hình tượng hào hùng kia rất có lực sát thương đến trái tim thiếu nữ của Vũ Ngọc Nhi .

“Mày ... mày là ai ? "

Ba tên lưu manh thì không thấy vậy trong thâm tâm chúng lúc này đang cảm thấy nồng nặc sợ hãi và không hiểu chúng thét lên để xua đi phần nào nỗi sợ .

" Chúng mày không xứng biết tên tao . "

Cùng với giọng nói ấy 3 vật thể không xác định lần lượt đập vào bụng bọn lưu manh khiến chúng lăn lộn đau đớn . Dưới ánh sáng mờ của chiếc đèn đường có thể mơ hồ nhìn ra đó là 3 mảnh bả kẹo cao su .

Rồi hắn từ cột đèn nhảy xuống nhẹ nhàng đáp đến trước mặt Vũ Ngọc Nhi dịu dàng nói :

" Không sao ! Cô đã được cứu . Cô tên gì ? "

" Cảm ... cảm ơn anh ! Em ... tên Ngọc Nhi, Vũ Ngọc Nhi "

Mặt Ngọc Nhi đỏ lên cô lắp bắp cảm ơn ân nhân của mình .

Nở nụ cười trên môi thanh niên đưa tay kéo Ngọc Nhi từ dưới đất lên mặt vẫn nở nụ cười ấm áp . Dường như nhớ ra gì đó hắn đưa mắt về bên kia đường cách đó khoảng 50m thiếu niên kia vẫn nhàn hạ tản bộ .

“ Mày có còn là đàn ông không ?? "

Hắn hét lớn . Nhưng không có tiếng đáp lại thiếu niên kia vẫn tiếp tục bước đi .

" Hừ ! "

Tức giận vì bị bơ hắn cúi người bế Ngọc Nhi rồi giậm chân nhảy 1 cái .

Trong sự kinh ngạc của Ngọc Nhi cả 2 bỗng bay v·út qua những hàng cây vượt qua khoảng cách hơn 50m rồi nhẹ hàng đáp xuống trước mặt thiếu niên kia .

" Tránh ra ! "



Nhìn cặp đôi vừa hạ xuống trước mặt mình Thiên Dạ có hơi không kiên nhẫn .

" Thằng hèn một cô gái b·ị b·ắt nạt trước mặt người chỉ trơ mắt nhìn . Có còn là đàn ông không ? "

Nhíu mày Thiên Dạ không mặn không nhạt đáp :

" À vậy núp lùm coi phim chán rồi ra tay thì rất đàn ông ư ? “

Nghe Thiên Dạ nói mặt thanh niên cau lại .

“ Làm sao hắn biết ? Đoán mò ư ? "

“ Anh hùng luôn xuất hiện sau cùng trong mọi câu chuyện đều chẳng phải như thế ư ? "

“ Tiếc là đây không phải chuyện kể ngươi cũng không phải anh hùng chỉ là 1 thằng ngáo thôi "

“Muốn c·hết xem ra mày thật hết thuốc chữa rồi không dạy mày 1 bài học mày sẽ không nhớ . Xin lỗi cô ấy cho tao ! Không thì tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ ! "

Thiên Dạ vẫn đứng đó nhàm chán dửng dưng .

" Không nghe tao ư ? Xin lỗi ! Ngay bây giờ ! "

Với ánh mắt như đang nhìn 1 thằng ngu ngáo cần Thiên Dạ đi thẳng qua cặp trai gái .

" Hừ ! Tao sẽ đánh mày quỳ xuống nhóc ranh để mày nhớ trên đời này có những người mày không chọc nổi .

Dứt lời thanh niên xiết chặt tay lao về phía Thiên Dạ vung nắm đấm .

" Rầmm ! "

Âm thanh chát chúa như 1 t·iếng n·ổ lớn vang vọng giữa đêm khuya tĩnh mịch bụi bay mù mịt . Tro bụi tán đi để lại đó là một cái hố to giữa hố là 1 thanh niên đã bị lún quá nữa người trên vào lòng đường bên trong .

“ Ngươi muốn làm anh hùng ? Không sao cả ! Ngươi muốn cưa gái ? Mặc kệ ngươi ! Nhưng đừng chọc ta ! "

Lạnh lùng quay lưng với 2 kẻ kia bóng lưng Thiên Dạ khuất sâu vào bóng tối .



“ Dù là thời đại nào lũ ngu đúng là chưa bao giờ thiếu ! "



Trải qua khúc nhạc dạo cùng lũ ngu ngốc tự cho mình là trung tâm vũ trụ Thiên Dạ tự hỏi liệu có phải xã hội này tàn rồi không khi mà từ lúc thức tỉnh tới giờ còn chưa tới vài giờ đồng hồ thì đã gặp toàn bọn ngu người .

" Huh ? Cái mùi này ... "

Bỗng nhiên hắn ngửi thấy 1 mùi hương nhàn nhạt trong gió đêm . Mùi rất nhạt kể cả có là Thiên Dạ cũng chỉ là thoáng ngửi thấy .

Tập trung cảm nhận mùi thơm Thiên Dạ liếc mắt nhìn về phía đồng cỏ xa xa nơi ngoại ô thành phố .

Khóe miệng hắn cong lên 1 nụ cười nhẹ rồi ngay lập tức lao v·út lên thiên không tối mịt phá vỡ bức tường âm thanh vượt qua vận tốc 2 lần âm thanh trong không khí tạo ra âm thanh nổ tung giữa đêm khuya .

Xung quanh những ngôi nhà lần lượt sáng đèn mọi người giật mình tỉnh giấc vì t·iếng n·ổ lớn ngơ ngác hướng về nơi phát ra âm thanh nhưng ở đó chẳng có gì ngoài khoảng không vắng lặng cùng tiếng gió rít gào .

Gió đêm càng lúc càng lớn .

Nhìn gốc cỏ nhỏ trước mặt Thiên Dạ hơi mỉm cười .

Đó là một bụi cỏ nếu nhìn thoáng qua trông chẳng khác biệt gì lắm so với những cây xung quanh nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy nó đang tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ tựa ánh trăng . Thật không ngờ tới nơi năng lượng mỏng manh như trái đất cũng có thể phát triển linh thảo .

Cái gọi là linh thảo chính là những thực vật hấp thụ tinh hoa trời đất mà phát triển .

Chính vì thế bản thân chúng cũng chứa đựng năng lượng của trời đất công dụng chính thì phải xem chủng loài đã . Một hành tinh với năng lượng sống mỏng manh như trái đất việc phát hiện linh thảo hoàn toàn có thể so với việc trúng 10 tờ vé số giải độc đắc .

Mà cũng không hẳn là như vậy Thiên Dạ có thể nhận ra năng lượng của trái đất đang trở nên nồng đậm dù rất rất chậm . Có lẽ cây linh thảo này chính là dấu hiệu mở đầu cho sự đổi thay của trái đất .

" Thời thế đang thay đổi sự yên bình hiện tại sẽ sớm chấm dứt thôi . "

" Mở ra không gian thứ ng ... huh ? "

Cúi người nhỏ bụi linh thảo như một loại bản năng Thiên Dạ vừa nói vừa ném nó vào khoảng không bên trái nhưng hắn chợt khựng lại vì phần nào đó trong những mảnh ký ức xa xưa vừa lóe lên .

" Không gian thứ nguyên sao ? Có thời gian cũng nên làm 1 cái . "



Nhét bụi linh thảo vào túi quần rồi vừa ngáp hắn vừa giẫm chân xuống nền đất . Một lần nữa Thiên Dạ phóng thẳng lên nền trời đêm .



Sáng sớm công viên thành phố thật nhộn nhịp các cụ ông cụ bà tốp năm tốp ba tập trung tập dưỡng sinh các thanh niên chạy bộ rèn luyện sức khỏe t·iếng n·ổ đùa ríu rít của những đứa trẻ ...

Một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác đó là nếu như mọi chuyện chỉ có thế .

Thình lình lúc này chuyện không tưởng phát sinh một thanh đang chạy bỗng nhiên ngã lăn ra đất người phát ra nhiệt độ nóng khủng kh·iếp mọi người xung quanh hiếu kì tập trung lại xem xì xào bàn tán có người thử dùng 1 xô nước đổ vào nhưng ngay lập tức nước sôi lên và bốc hơi đi .

" Chuyện này chuyện này là sao ? "

“ Không phải là siêu nhân như trong phim chứ ? "

" Ai đó gọi c·ấp c·ứu đi ! "

" Cả cảnh sát nữa . "

Trong lúc mọi người đang bối rối vì sự cố đột nhiên phát sinh này không biết từ giờ đã có 1 tốp người vét đen bao vây xung quanh họ .

" Tránh ra chúng tôi là người của chính phủ . Tránh đường cho người thi hành công vụ . "

Rồi bọn họ vừa giải tán người dân rồi vừa đặt thanh niên kia lên một cái cáng cứu thương cực kỳ chuyên nghiệp .

Lạ là dù thanh niên kia đang tỏa ra sức nóng khủng kh·iếp nhưng lại chẳng ảnh hưởng đến họ chút gì . Đặt thanh niên kia lên chiếc xe gần đó họ nhanh chóng cùng đội xe rời khỏi nhanh như lúc họ xuất hiện mọi người nhìn về phía đội xe khuất dần trong làn xe nườm nượp .

Trải qua chuyện lạ này ai cũng đang xì xào bàn tán ... 1 cơn mưa nhẹ nhàng lướt qua mọi người thoáng chốc yên tĩnh lại .

Tất cả nhìn nhau rồi nhìn xung quanh ánh mắt mờ mịt không hiểu .

" Chuyện gì xảy ra ? "

" Tôi đang làm gì ? "

" Ở mình đang tập chạy mà sao lại đứng đây ?

Một góc khác trong công viên Thiên Dạ vươn vai đứng dậy khỏi gốc cây mà mình đã tựa vào ngủ suốt đêm . Thế giới này quả thật không đơn giản như vẻ ngoài của nó .

“ Có lẽ cũng nên về nhà con búp bê đó chắc cũng không còn giận bao nhiêu . Mà nó còn chả thật sự giận "

Làm vài động tác hoạt động gân cốt Thiên Dạ nhẹ bước hòa vào dòng người bận rộn ngược xuôi cho khởi đầu của ngày mới .