Thích Sát Lầu

Chương 24




Trong không khí ấm áp của bếp lửa, Lý Phong và nhóm của anh tiếp tục chia sẻ những câu chuyện và trò đùa, tạo nên một không gian vui vẻ và thoải mái. Mỗi thành viên đều có cơ hội để mở lòng và kể về những trải nghiệm đặc biệt của mình.

“Tôi từng có một trải nghiệm thú vị khi đi leo núi với gia đình,” Tú Ngọc chia sẻ. “Cảm giác tự do và gần gũi với thiên nhiên thật sự tuyệt vời.”

“Còn tôi thì từng tham gia vào một cuộc phiêu lưu xuyên rừng,” Tú Tú nói. “Dù gặp phải nhiều khó khăn, nhưng cuối cùng, chúng tôi cũng vượt qua và tìm thấy mục tiêu của mình.”

Lý Phong cũng không ngần ngại chia sẻ, kể về những trải nghiệm của mình từ những chuyến phiêu lưu trong tuổi thơ đến những thử thách và khó khăn gần đây. Mỗi câu chuyện đều là một phần của họ, tạo nên một mảng sắc màu đa dạng của cuộc sống và trải nghiệm.
Qua những lời kể, họ cảm nhận sự hiểu biết và đồng cảm từ nhau, tạo ra một môi trường giao lưu và học hỏi tích cực. Bất kỳ lo lắng hay căng thẳng nào cũng tan biến trong không gian ấm áp này, thay vào đó là sự kết nối và sự đoàn kết mạnh mẽ giữa họ.

Càng trò chuyện, họ càng nhận ra rằng mỗi người trong nhóm đều mang theo những giá trị và kinh nghiệm đặc biệt, và đó là nguồn cảm hứng lớn lao cho nhau. Mỗi câu chuyện, mỗi trải nghiệm đều là một phần của bức tranh lớn hơn về cuộc sống và sự phát triển cá nhân.

Từ những câu chuyện về những cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm đến những trải nghiệm của việc trưởng thành và học tập, mỗi thành viên đều mang lại một cái nhìn mới mẻ và sâu sắc về cuộc sống. Họ cùng nhau chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, cùng nhau hỗ trợ và động viên lẫn nhau qua mỗi thử thách.
Dần dần, không chỉ là một nhóm bạn, họ trở thành một gia đình đích thực, mạnh mẽ và đoàn kết. Bằng cách chia sẻ và kết nối với nhau, họ thấy mình được bổ sung và hoàn thiện hơn. Và qua mỗi trò chuyện, mỗi cử chỉ nhỏ nhưng chân thành, họ thấy mình có thể đối mặt với mọi thử thách và vượt qua mọi khó khăn một cách mạnh mẽ và tự tin hơn.

Dưới ánh bình minh sớm sủa, hội trại bắt đầu hiện ra một vẻ đặc biệt khác thường. Trái với những lần trước, không khí tại đây giờ trở nên lặng lẽ, nhưng đầy sự căng thẳng. Những vật dụng quen thuộc như lều trại, bếp lửa, và đống củi đều không còn ở đó. Thay vào đó, một cảm giác bí ẩn bao phủ cả không gian.

Khi bước chân vào khu vực hội trại, bạn cảm thấy một dòng chảy năng lượng không thể giải thích. Âm thanh của tiếng rì rào nước chảy êm đềm từ gần xa, tạo ra âm điệu lạnh lùng như một bản nhạc kỳ lạ. Bầu trời, thường rộng lớn và trong trẻo, giờ đây trở nên u ám và nặng nề, như đang dự báo điều gì đó kinh hoàng.
Những người tham gia hội trại đều mang trong mình nét mặt hốc hác, như thể họ đã trải qua một trải nghiệm kinh hoàng mà họ không muốn chia sẻ. Ánh mắt u ám, cử chỉ hướng về phía trời, và suy tư đậm sâu là điều mà bạn có thể cảm nhận được từ mọi người xung quanh.

Tuy nhiên, mặc dù không gian trở nên kỳ lạ và áp đặt, sự kỳ vĩ của thiên nhiên vẫn làm say đắm mọi người. Không gian rừng hoang dã xanh mát, tiếng hót của các loài chim, và hương thơm của cây cỏ vẫn tồn tại, nhưng bị che phủ dưới lớp bóng tối bí ẩn.

Một sự im lặng lạ thường trải dài qua không gian, nhưng nó không phải là sự yên bình, mà là một sự lặng lẽ nghi ngờ. Cảm giác không an toàn lan tỏa khắp nơi, như một bóng ma đang rình rập trong bóng tối. Bạn cảm thấy như mình đang ở trong một cảnh trong phim kinh dị, khiến bạn căng thẳng và hoang mang.

Dưới tán cây rợp bóng, những người tham gia hội trại tụ họp lại, cố gắng tìm kiếm một phần gì đó của sự an ủi trong sự hiện diện của nhau. Họ nói chuyện một cách gấp gáp, nhưng ánh mắt của họ luôn lắng đọng một nỗi lo sâu thẳm.

Nhưng giữa không khí u ám đó, cũng có một số người dường như không bị ảnh hưởng. Họ tiếp tục làm những hoạt động như thường lệ, tỏ ra bình tĩnh và không hề có dấu hiệu bất thường. Sự bất đồng giữa họ và những người khác tạo ra một cảm giác lạ lẫm và bất an.

Trong tâm trí của bạn, những nghi ngờ và lo lắng càng trở nên rõ ràng. Bạn cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới không biết điểm đến, nơi mà mọi điều đều có thể xảy ra và không ai biết trước được điều gì sẽ diễn ra tiếp theo.

Sự xuất hiện của Đại Lão Hắc Ám mang lại một cảm giác đe dọa vô cùng khủng khϊếp. Ánh mắt hắc ám của ông ta sáng lên như ngọn lửa đỏ rực, phản chiếu ánh sáng kỳ quái trên khuôn mặt vốn đã đầy rẫy nếp nhăn của ông.

Những người tham gia hội trại không thể kìm nén nổi cảm giác kinh hoàng và sợ hãi trước sức mạnh của Đại Lão Hắc Ám. Họ nhìn nhau với ánh mắt lo lắng, không biết phải làm gì để đối mặt với tình hình này.

Đại Lão Hắc Ám đứng đó, vẻ mặt lạnh lùng, toát lên sự quyền lực và độc đoán. Tiếng nói của ông ta vang lên trong không gian, âm thanh lạnh lùng như tiếng gió khô khan thổi qua sa mạc, làm rung chuyển cả tâm hồn của những người nghe.

“Bọn con người yếu đuối và vô dụng,” Đại Lão Hắc Ám nói, giọng điệu u ám và đầy uy lực, “đã đến lúc chúng ta tạo ra một thế giới mới, một thế giới thuộc về bóng tối và hắc ám.”

Những từ ngữ đó như những lưỡi dao sắc bén đâm vào lòng ngực của mỗi người, làm cho họ cảm thấy như mình đang đối diện với một thế lực vô cùng đáng sợ và không thể đánh bại.

Lý Phong, dù cảm thấy sợ hãi, vẫn không kìm được bản lĩnh của mình. Anh bước lên, ánh mắt kiên định và quyết tâm rõ ràng.

“Ông không được phép làm điều này,” Lý Phong lên tiếng, giọng điệu mạnh mẽ và quyết định, “Chúng tôi không phải là kẻ thù của ông. Hãy dừng lại, hãy rời khỏi nơi này và để chúng tôi sống yên bình.”

Những lời nói của Lý Phong như một lời thách thức, phản ánh lòng dũng cảm và sự quyết tâm của một người lính đích thực. Anh không sợ hãi trước sức mạnh của Đại Lão Hắc Ám, mà ngược lại, anh đang đứng lên để bảo vệ những người yếu đuối và vô tội đang bị đe dọa.

Mặc cho ánh mắt lạnh lẽo của Đại Lão Hắc Ám, Lý Phong vẫn giữ vững tinh thần và quyết định của mình, sẵn sàng đối đầu với nguy hiểm để bảo vệ sự bình yên cho mọi người.

“Những người yếu đuối không xứng đáng được sự tha thứ,” Đại Lão Hắc Ám thốt lên, giọng điệu lạnh lùng và ác độc, “Họ không xứng đáng sống trên thế giới này. Tôi sẽ xóa sổ tất cả những kẻ yếu đuối và không đáng sống, để thế giới này trở nên mạnh mẽ và đầy quyền lực.”

Bằng lời nói này, Đại Lão Hắc Ám không chỉ phản ánh tư tưởng độc đoán và tàn bạo của mình mà còn thể hiện sự khinh thường và tuyệt vọng đối với những người mà anh coi là yếu đuối. Đối diện với sự tàn nhẫn và hung ác của Đại Lão Hắc Ám, Lý Phong và những người đồng đội phải đứng vững và chống lại để bảo vệ sự sống còn và sự công bằng trên thế giới.

“Mọi người hãy không sợ,” Lý Phong đáp lại, cố gắng truyền đạt sự can đảm và lòng tin cho đồng đội, “Chúng ta sẽ không để cho kẻ ác này làm hại cho bất kỳ ai nữa. Chúng ta sẽ đứng lên chống lại và bảo vệ những người vô tội này.”

Những lời của Lý Phong không chỉ là lời động viên mà còn là lời hứa về sự quyết tâm và sẵn sàng chiến đấu để đối mặt với mối đe dọa. Trước tình hình căng thẳng, những lời này hy vọng sẽ khích lệ tinh thần và đoàn kết của đồng đội, khi họ chuẩn bị đối mặt với thử thách khó khăn trước mắt.

Lý Phong bước vững chắc, ánh mắt quyết định, từng bước tiến về phía đại lão hắc ám. Bên trong, anh cảm nhận nhịp đập của trái tim như nhịp đồng hồ, mạnh mẽ và quyết liệt.

Khuôn mặt của Lý Phong không còn là hình ảnh của chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết nữa, mà giờ đây nó phản ánh sự quyết đoán và dũng mãnh. Ánh mắt sâu thẳm, lửa hận bén lẻm như những tia sáng chớp lóa trong đêm tối, thể hiện sự kiên quyết và sự sẵn sàng chiến đấu cho công lý.

Khi đến gần đại lão hắc ám, Lý Phong không ngần ngại, anh phát hiện ra những nét lõα ɭồ của kẻ địch, nhưng anh vẫn tiếp tục bước đi mạnh mẽ. Cơ thể anh bắt đầu run rẩy vì căng thẳng và hồi hộp, nhưng ý chí kiên cường không bao giờ phai mờ.

Khi khoảng cách giữa họ càng ngắn lại, Lý Phong nhận ra hơi thở đối phương đang dồn dập như sóng biển, sự hiện diện của ông ta lan tỏa sự u ám và đáng sợ. Tuy nhiên, đó không làm giảm đi sự quyết tâm của Lý Phong, ngược lại, nó chỉ làm cho anh cảm thấy thêm sự kiên định trong tâm trí.

Khi đối mặt trực diện với đại lão hắc ám, Lý Phong không còn dao động nữa. Anh dường như đã đạt đến một trạng thái tinh thần cao cả, nơi mà ý chí của anh vững vàng như ngọn núi, không thể lay chuyển.

Trong lúc đối đầu với đại lão hắc ám, bất ngờ một âm thanh vang lên từ hệ thống. Lý Phong quay đầu nhìn, ánh mắt không hiểu biết nhưng vẫn tràn đầy quyết tâm.

“Hệ thống? Chạy mau sao?” Lý Phong nghi ngờ, nhưng vẫn giữ vững tư duy, sẵn sàng đối mặt với mọi tình huống.

“Chúng ta không đủ sức đối mặt với đối thủ này,” hệ thống lặng lẽ giải thích, giọng nói lạnh lùng nhưng cũng tràn đầy khẩn cấp. “Hãy chạy đi, tôi sẽ tìm cách giúp bạn.”

Lý Phong nhận ra rằng không phải lúc này là thời điểm thích hợp để đấu đá với đại lão hắc ám. Anh cảm thấy sự thất vọng lan tỏa trong lòng, nhưng ý thức của mình vẫn tỉnh táo.

“Dù gì đi nữa, tôi không thể bỏ lại mọi người ở đây,” Lý Phong nghẹn ngào nói, nhưng tiếp tục giữ vững quyết định của mình.

Trong khi Lý Phong đang cân nhắc, đại lão hắc ám không chần chừ, năng lượng tối tăm từ cánh tay của ông bắt đầu tăng lên, sẵn sàng để phát ra một cú đánh hủy diệt. Mọi người quay đầu nhìn, sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt mỗi người.

Nhưng đột nhiên, một ánh sáng rực rỡ hơn một cách bất ngờ vừa xuất hiện, làm cho không khí căng thẳng trở nên yên bình. Một người phụ nữ trẻ trung, ánh mắt sáng ngời và sức mạnh nội tâm phản chiếu trên gương mặt.

“Mọi người, hãy yên tâm,” giọng của cô phụ nữ tràn ngập lòng dũng cảm và sự quyết đoán. “Tôi ở đây để giúp các bạn.”

Lý Phong nhìn người phụ nữ đó, một cái gì đó trong anh chợt lóe lên hy vọng. Có lẽ đây là cơ hội để bọn họ thoát khỏi nguy hiểm. Được sự xuất hiện của cô, Lý Phong cảm thấy mình lại có khả năng chống lại đại lão hắc ám.

“Hãy chạy, Lý Phong,” hệ thống nhắc nhở. “Cơ hội của chúng ta là ở đây.”

Lý Phong biết rằng anh không thể bỏ lỡ cơ hội này. Anh nhìn những người bạn của mình, trước khi quyết định lùi về phía sau, hướng dẫn họ chạy trốn khỏi hiểm nguy.

Đại lão hắc ám nhìn về phía người phụ nữ, ánh mắt của ông tràn ngập sự quyết đoán và ác ý. “Cuối cùng cô cũng xuất hiện,” ông gầm lên, giọng nói toả ra sự tàn bạo. “Lần này ta sẽ diệt cả cô lẫn bọn chúng!”

Mọi người dường như không thể rời mắt khỏi sự xuất hiện của người phụ nữ, cảm thấy sự an tâm và hy vọng với sự hiện diện của cô.

Lý Phong cảm thấy như một lửa sáng lên trong lòng, quyết tâm không được phép để đại lão hắc ám hủy hoại thêm bất kỳ ai. “Chúng ta phải chống lại ông ta,” Lý Phong nói với những người bạn của mình, giọng nó truyền đạt sự quyết đoán và kiên nhẫn.

“Chúng ta không thể chạy mãi được,” một trong những người bạn của Lý Phong nói. “Hãy đứng lên để đối mặt với ông ta!”

Trong khoảnh khắc của sự quyết đoán và đoàn kết, Lý Phong và nhóm của mình chuẩn bị sẵn sàng chống lại đại lão hắc ám.

Đại lão hắc ám cười khẽ, ánh mắt như lửa đỏ bừng lên. “Có vẻ như tên nhóc ngươi là thủ lĩnh của đám yếu đuối này,” ông nói với Lý Phong, giọng điệu ác độc rùng rợn. “Vậy thì ta sẽ tiễn ngươi đi trước.”

Với một động tác nhanh chóng, đại lão hắc ám thi triển tà thuật chết chóc. Một luồng tối tăm hình thành thành một cánh tay to lớn, hướng thẳng về phía Lý Phong, sẵn sàng để tấn công.

Lý Phong nhận ra sự nguy hiểm và kích động trong trái tim anh ta trước ánh mắt quỷ dữ của đại lão. Anh ta nhắm mắt lại, tập trung tinh thần và chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với cuộc tấn công sắp tới.

Hệ thống phát hiện ra sự thay đổi đáng kể trong tình thế và bày tỏ sự lo lắng. “Không ổn rồi…” - Giọng nó lạnh lùng và cảnh báo.

Lý Phong cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn, ánh mắt đầy quyết tâm. “Chúng ta phải làm gì?” - Anh ta hỏi, giọng nó đầy quyết đoán.

Hệ thống suy nghĩ một lúc trước khi đáp, “Chỉ có một cách duy nhất. Anh phải cố gắng sống sót và rút lui. Chúng ta phải tìm cách chiến đấu trong tình thế không bình thường này.”

Lý Phong cảm thấy mình đang chìm sâu vào cảm giác đau đớn khó tả. Cảm giác ói mửa trỗi dậy trong anh, và anh không thể kiềm chế được nữa. Một cảm giác bất lực tràn ngập khi hộc máu đen từ miệng anh, cảnh báo về sự nguy hiểm mà anh đang phải đối mặt.

Hệ thống tiếp tục cảnh báo: “Lý Phong, phải kiềm chế bản thân! Chúng ta không thể đánh bại hắn trong tình trạng này!”

Nhưng trong tâm trí, lý phong biết rằng không có thời gian để lúng túng. Anh cảm thấy một đợt năng lượng mới bắt đầu trỗi dậy trong anh, một sự sức mạnh đến từ sâu thẳm của tâm hồn.

Lý Phong nắm chặt tay, cố gắng dựa vào sức mạnh cuối cùng của bản thân. “Không thể…,” anh nói, giọng đầy cảm xúc. “Nếu tôi rời đi, họ sẽ không còn cơ hội sống sót!”

Sự quyết tâm bùng cháy trong trái tim của Lý Phong, khi anh nhìn thẳng vào mắt đại lão hắc ám. Mặc kệ cho nỗi đau và sự yếu đuối, anh quyết tâm đứng vững, sẵn sàng chiến đấu cho mục tiêu cao cả của mình.

Lý Phong, với dòng máu hùng hồn của dòng dõi anh hùng, lao thẳng về phía đại lão hắc ám một cách kiên cường và quyết liệt. Mỗi bước di chuyển của anh đều phản ánh sự kiên định và sự sẵn lòng hy sinh cho mục tiêu cao cả.

Khi đến gần, ánh mắt của Lý Phong sáng lên trong ánh lửa của trận chiến, toả ra tinh thần quyết tâm không biến giấc. Bàn tay của anh như thanh kiếm sắc bén, đặt lên ngực của đại lão hắc ám. Một cú đẩy mạnh mẽ được truyền đạt từ tận đáy lòng, và đại lão hắc ám bị đánh ngã xuống đất, toả ra một tiếng động lớn vang vọng khắp không gian.

Từ bên trong cơn gió quật ngã, Lý Phong hiện ra với vẻ mặt dũng mãnh, sức mạnh của lòng kiên định vượt qua mọi thử thách. Đó là hình ảnh của một người anh hùng, sẵn sàng đối mặt với mọi nguy hiểm để bảo vệ những người mà anh yêu thương.

Trong tiếng hét lớn, Lý Phong phát ra một lời cảnh báo quyết liệt, yêu cầu mọi người bảo toàn bản thân và chạy trốn khỏi tình thế nguy hiểm. Đó không chỉ là một lời chỉ dẫn, mà còn là một lời cảnh tỉnh, nhấn mạnh rằng việc sống sót là ưu tiên hàng đầu trong bất kỳ tình huống nào.

Âm thanh của lời hét vang lên như một trận sấm định mệnh, vang vọng khắp không gian, thức tỉnh mọi người khỏi sự chìm đắm trong sự kinh hoàng. Lý Phong, bằng sức mạnh của dũng cảm và quyết tâm, đang dẫn đầu mọi người trên con đường vượt qua nguy hiểm và sống sót.

Đại lão Hắc Ám, dù chỉ bị xây xước nhẹ, nhưng vẫn là một đối thủ đầy nguy hiểm. Ông ta, không chịu khuất phục, quyết định triển khai một chiêu thức tối tăm, kì lạ. Sức mạnh của ông ta không chỉ đến từ thể chất mà còn là từ khả năng sử dụng tà thuật mạnh mẽ.

Bằng một cử chỉ đơn giản, ông ta kích hoạt một lực lượng tối tăm vô hình, mà mỗi lời đau đớn từ lý phong là một hồi chuông cảnh báo. Lý Phong, dường như bị kẹt trong một vũng bùn sâu, cảm giác đau đớn và bất lực lan tỏa khắp cơ thể. Tuy nhiên, trong tâm trí của anh, bản lĩnh và quyết tâm vẫn cháy bỏng, không bao giờ lùi bước trước sự hiểm nguy.

Trong lúc lý phong vẫn đang chịu đựng nỗi đau từ tà thuật kì lạ của đại lão Hắc Ám, hệ thống đã xuất hiện với một thông báo khẩn cấp. Bằng một giọng nói cấp thiết, nó cảnh báo rằng tình hình đang ngày càng trở nên nguy hiểm hơn, và lý phong đang rất gần viễn cảnh thân tàn ma dại nếu không có biện pháp cứu chữa kịp thời.

Trong không gian tưởng tượng của lý phong, hình ảnh vũ trụ khác với linh lực đặc biệt hiện lên. Những tinh tú băng giá và hỏa ngục đan xen, tạo nên một cảnh tượng huyền bí và ma mị. Hệ thống giải thích rằng chỉ có thể áp chế sức mạnh tà thuật của đại lão Hắc Ám bằng việc đưa lý phong đến vùng vũ trụ này, nơi có nguồn năng lượng lớn và đặc biệt phù hợp để khống chế sự tàn phá của ma thuật.

Lý Phong, mặc dù vẫn cảm nhận được cảm giác đau đớn đang tràn ngập cơ thể, nhưng anh không thể từ chối cơ hội để cứu lấy bản thân và những người xung quanh khỏi sự đe dọa của Hắc Ám. Anh dần nhận ra rằng, bước tiến này không chỉ là về việc tồn tại mà còn là về sự hy sinh vì mục tiêu lớn lao hơn.