Thích Sát Lầu

Chương 23




Trong thị trấn Trường An, nơi mà bóng đêm bao phủ và những câu chuyện kể về sự hùng mạnh của lực lượng bóng tối luôn tồn tại, một nhóm bạn trẻ gồm Lý Phong và ba cô gái xinh đẹp đang tận hưởng một đêm thanh bình sau những ngày học tập và rèn luyện.

Dưới ánh trăng nhạt nhòa, họ ngồi quanh một ngọn lửa nhỏ, cùng chia sẻ những câu chuyện về những cuộc phiêu lưu đã trải qua và những kỷ niệm về tuổi thơ. Trong khi những kỷ niệm tươi đẹp được kể lại, một biến cố bất ngờ đã xảy ra.

Một vụ nổ lớn vang lên từ cánh rừng xa xôi, làm cho đất đai rung chuyển và cây cỏ chao đảo. Lý Phong và nhóm của anh nhìn về phía ngọn lửa đỏ bốc lên từ trong rừng, phát ra ánh sáng rực rỡ và khói lửa đầy mùi của sự hỗn loạn.

“Chúng ta phải đi xem thử,” Lý Phong nói quyết đoán, ánh mắt anh lấp lánh với sự quyết tâm. Nhóm của anh ta đồng lòng bắt đầu hành trình xuyên qua rừng sâu, không biết rằng họ đang bước vào một cuộc phiêu lưu đầy nguy hiểm và bí ẩn.
Nhóm của Lý Phong tiến bước qua rừng sâu, với từng bước chân đều là một thách thức mới. Tiếng rì rào của cây cỏ, tiếng rừng động đậy bởi cơn gió, và tiếng kêu của các sinh vật rừng hoang dã tạo nên một không gian kỳ bí và căng thẳng.

Đến khi họ đến gần ngọn lửa đỏ, họ nhận ra rằng ngọn lửa không phải là do thiên tai hay tai nạn gì khác, mà là một ngọn lửa được cố tình đốt cháy.

“Đó là một ngôi làng,” Tú Linh, một trong ba cô gái, nhìn vào khói lửa và nói.

Lý Phong cảm thấy một cảm giác xa lạ chiếm lấy lòng, một sự kì lạ và u ám đang hiện hình. “Chúng ta phải đi xem,” anh nói, giọng nói cứng rắn và quyết định.

Họ tiến lại gần, cẩn thận để không bị phát hiện. Khi họ đến gần, họ nhìn thấy những bóng người di chuyển trong bóng tối, những người mặc áo giáp và vũ khí sẵn sàng đối phó với mọi sự đe dọa.
Nhóm của Lý Phong bắt đầu lên kế hoạch để xâm nhập vào ngôi làng bí ẩn này, để khám phá sự thật đằng sau ngọn lửa đỏ và để đối mặt với những nguy hiểm mà họ không thể tưởng tượng được.

Lý Phong và nhóm của anh lẻn vào ngôi làng, mắt sáng lấp lánh trong bóng đêm, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.

Nhưng khi họ tiến vào, họ phát hiện ra rằng ngôi làng không trông giống như bất kỳ ngôi làng nào họ từng thấy trước đây. Những ngôi nhà dường như bị bỏ hoang, các cửa hàng đóng cửa, và không có dấu vết của sự sống.

“Nhưng tại sao lại có lửa đỏ nếu không có ai ở đây?” Tú Ngọc, một trong những cô em, thắc mắc.

Lý Phong nhìn quanh, cảm thấy bất an. “Có điều gì đó không ổn ở đây,” anh nói. “Chúng ta phải tìm ra sự thật.”

Họ bắt đầu lần theo dấu vết, đi qua những con đường vắng vẻ và những căn nhà bị bỏ hoang. Mỗi bước chân tiến lên càng làm tăng lên cảm giác ám ảnh của họ, và họ biết rằng sự nguy hiểm có thể đang rình rập ở mọi góc độ.
Cuối cùng, họ đến được gần trung tâm của ngôi làng, nơi mà ngọn lửa đỏ cháy lớn và ánh sáng phát ra từ những tia lửa tươi sáng xa xa. Nhưng điều gì đang gây ra ở đó, và liệu họ sẽ phải đối mặt với những kẻ gây ra sự tàn bạo này?

Khi họ tiến gần hơn, họ nhận ra rằng ngọn lửa không bắt nguồn từ bất kỳ ngôi nhà nào, mà thay vào đó là từ một khu rừng ở phía bên kia ngôi làng. Ánh sáng phản chiếu từ bức tường núi rừng, tạo nên cảm giác bí ẩn và huyền bí.

Lý Phong và nhóm của anh thận trọng tiến vào rừng, cảm nhận mùi khói nồng nặc và cảm thấy sự ấm áp của ngọn lửa từ xa. Khi họ đến gần hơn, họ nhận ra rằng có một hội trại đang được thiết lập, với lửa bừng cháy giữa không gian u ám của rừng đêm.

Các học viên cẩn thận tiến lại gần, lén lút quan sát từ xa. Họ thấy một nhóm người đang ngồi quanh ngọn lửa, nhấm nháp đồ ăn và nói chuyện vui vẻ. Tuy nhiên, có một điều gì đó không bình thường, một bóng lớn bao quanh hội trại, như là một sự hiện diện huyền bí đang giữ người ta ở xa.

Lý Phong và nhóm của anh quyết định tiến đến gần hơn, cố gắng phát hiện ra bí mật đằng sau sự xuất hiện bất ngờ của hội trại này trong rừng sâu. Nhưng liệu họ có thể khám phá ra sự thật đằng sau điều này trước khi là quá muộn?

Khi họ tiến lại gần hơn, họ nhận ra rằng nhóm người quanh lửa trại bao gồm cả nam lẫn nữ, từ trẻ em đến người già. Họ đều mặc trang phục cổ trang, nhưng ánh sáng từ ngọn lửa làm cho khuôn mặt họ trở nên huyền bí và không rõ ràng.

Lý Phong và nhóm của anh cảm thấy một sự ấm áp và an toàn từ hội trại này, nhưng cũng không thể phủ nhận sự lo lắng trong lòng họ. Họ tiến lại gần, cố gắng lắng nghe những đoạn hội thoại phía xa để hiểu rõ hơn về tình hình.

Trong khi đó, ánh mắt của họ đều chuyển đến bóng lớn nằm bên cạnh hội trại. Nó có hình dáng của một con thú lớn, nhưng không giống bất kỳ sinh vật nào họ từng gặp. Bầu không khí trở nên căng thẳng, và họ không biết liệu con thú này có phải là mối đe dọa hay không.

Lý Phong nhìn sang các thành viên khác trong nhóm, rồi chúng cùng nhau quyết định tiếp cận hội trại. Họ thấy rằng không có dấu hiệu của vũ khí hoặc hành động đe dọa từ phía nhóm này, và quyết định tiến lại gần hơn để tìm hiểu thêm về họ.

Lý Phong và nhóm của anh điều chỉnh tư thế, cẩn thận tiến lại gần hơn với hội trại. Họ cảm thấy một sự run rẩy nhẹ nhàng, nhưng cũng không thể nào ngừng sự tò mò về những người mà họ gặp trên đường.

Khi họ đến gần hơn, họ nhận ra rằng không có gì đáng sợ ở đây. Các thành viên trong hội trại đang vui vẻ nấu nướng, nói chuyện và cười đùa với nhau. Một vài người đang đánh bài, trong khi những đứa trẻ chơi đùa quanh ngọn lửa.

Lý Phong và nhóm của anh cảm thấy một cảm giác ấm áp và yên bình từ không khí của hội trại. Họ gần như quên đi mọi lo lắng trước đó và bắt đầu cảm thấy thoải mái trong không gian này.

Cuối cùng, một người đàn ông trung niên từ bên trong hội trại chào đón họ. Anh ta mỉm cười mờ mịt và đưa ra một cái gật đầu chào hỏi. Lý Phong và nhóm của anh đáp lại bằng cách gật đầu và mỉm cười nhẹ nhàng, rồi họ tiến thêm một bước đến gần.

Người đàn ông trung niên nhanh chóng tiếp cận và chủ động giới thiệu bản thân.

“Xin chào, tôi là Lão Thái, đại diện cho hội trại này,” người đàn ông trung niên nói với một giọng điệu trầm ổn, bày tỏ sự chân thành trong từng từ ngữ. “Chúng tôi rất vui mừng khi chào đón các bạn đến với hội trại của chúng tôi. Xin hãy tự giới thiệu, tôi muốn biết thêm về các bạn.”

Lý Phong và nhóm của anh nhìn nhau, sau đó cùng nhau bước lên và giới thiệu bản thân một cách lịch thiệp.

“Tôi là Lý Phong,” anh trai đứng ra đầu tiên, “đây là Tú Linh, Tú Ngọc và Tú Tú. Chúng tôi rất vui được gặp mọi người và tham gia vào hoạt động của hội trại.”

Lão Thái ngẩng đầu, mỉm cười đáp lại. “Rất vui được gặp bạn, Lý Phong và các bạn. Chúng tôi rất hoan nghênh sự tham gia của các bạn vào hoạt động của hội trại. Xin mời các bạn tham gia và cùng thư giãn sau một ngày dài.”

Sau lời chào hỏi, Lão Thái dẫn dắt Lý Phong và nhóm của anh đi thăm quan và tham gia vào các hoạt động của hội trại. Cả nhóm cảm thấy hứng khởi và sẵn sàng khám phá những điều mới mẻ trong không gian ấm áp và niềm vui này.

Trong suốt thời gian ở hội trại, Lý Phong và nhóm của anh đã tham gia vào nhiều hoạt động khác nhau, từ các trò chơi nhóm đến các buổi học tập và thảo luận. Họ cảm thấy thật sự gắn kết với nhau và với các thành viên khác trong hội trại.

Mỗi buổi tối, sau khi hoàn thành các hoạt động, họ thường ngồi lại bên bếp lửa, chia sẻ những câu chuyện và trò đùa. Cảnh vật xung quanh bao quanh bởi bóng tối nhưng ánh lửa từ bếp lửa tạo ra không khí ấm áp và gần gũi.

“Lý Phong, bạn từ đâu đến?” một người hỏi.

“Tôi đến từ một thị trấn nhỏ ở ngoại ô thành phố,” Lý Phong trả lời, cười nhẹ. “Có điều gì đó yên bình ở đó, nhưng tôi thích khám phá thế giới rộng lớn hơn.”

“Còn bạn, Tú Linh?” một người khác hỏi.

“Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố lớn,” Tú Linh đáp. “Nhưng trải qua thời gian ở đây, tôi cảm thấy mình thực sự thích thú với cuộc sống ngoài trời và không khí trong lành ở đây.”

Những cuộc trò chuyện như vậy tiếp tục kéo dài, mỗi thành viên của nhóm đều có cơ hội để chia sẻ về quá khứ, ước mơ và những trải nghiệm của họ. Cảm giác gắn kết và sự hiểu biết lẫn nhau ngày càng gia tăng, tạo nên một không gian đầy ý nghĩa và ôn hòa cho mọi người.