Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 982: Tường ranh giới




"Lão Trần à, Hoang Thiên Linh ta nói rõ tại đây, ta đại diện Hoang Giới đảm bảo với ngươi sau này Trận Giới các ngươi có bất kì khó khăn gì, Hoang Giới chúng ta cũng sẽ nghĩa bất dung từ" Hoang Thiên Linh nói.

Trần Tiên Huyền bật dậy như lò xo, gương mặt tràn ngập vẻ được yêu thương mà lo sợ, nhà ngươi có cao thủ nhị tầng mười không ức hiếp chúng ta đã tốt lắm rồi, không ngờ lại còn muốn giúp đỡ chúng ta, cho nên vội vàng nắm tay Hoang Thiên Linh, run rẩy nói: "Lão Hoang à, ngươi nói gì vậy, thật sự khiến ta xấu hổ, Trận Giới chúng ta không làm được gì nhiều, cũng là câu nói đó, ta đại điện Trận Giới biểu đạt thái độ, Hoang Giới ngươi có bất kì khó khăn gì Trận Giới chúng ta cũng sẽ giúp đỡ vô điều kiện."

Câu này khiến Hoang Thiên Linh nghe mà rưng rưng nước mắt.

Cảm động.

Quá cảm động rồi.

Hai người ôm chặt lấy nhau, như huynh đệ ruột thịt hận đã gặp nhau quá muộn.

Hiển nhiên.

Đến lúc này, hai bên đều tưởng cao thủ Chân Tiên nhị tầng mười ở sơn mạch Thiên Lan là của đối phương.

Trong tình huống đối phương có cao thủ chẳng những không gây áp lực còn biểu đạt thành ý như vậy, tâm khí này, đại nghĩa này, tầm nhìn này... khiến lòng bọn hắn kính phục, vui lòng phục tùng!

Sau khi cuộc gặp gỡ giữa bát giới kết thúc, Trần Tiên Huyền và Hoang Thiên Linh đều tự trở về tổng bộ của giới diện nhà mình.

Báo cáo với bên trên sự việc xảy ra hôm nay.

Người của hai bên, không ai là không vui lòng phục tùng.

Nhất là tràn ngập kính phục với vị cao thủ Chân Tiên nhị tầng mười của đối phương.

"Không được, đối phương đại nghĩa như vậy Trận Giới chúng ta không thể khinh suất như thế, tuyệt đối không thể để Hoang Giới xem nhẹ Trận Giới chúng ta, ta để nghị phái một đội nhân mã đích thân đến Hoang Giới cầu hôn"

Một trưởng lão Trận Giới đập tay nói.

Cùng lúc này, một trưởng lão của Hoang Giới cũng đưa ra đề nghị như vậy.

Do đó.

Sau cuộc gặp gỡ bát gới, chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi, Hoang Giới Trận Giới vốn như nước với lửa lại bắt đầu thường xuyên qua lại.

Không nói đến nhỉ nữ của vài gia tộc cao tầng liên hôn, hai giới còn phái rất nhiều thiên tài đến giao lưu học hồi.

Mà Dịch Phong người đã thay đổi tất cả điều này lại hoàn toàn không biết gì, tiếp tục đi nặng trong cái hố nào đó.

Bởi vì gần đây ăn đến mức bụng không được khỏe...

Ở một vùng đất hoang vu cần cỗi.

Bức tường màu đen dựng lên chót vót, thẳng đến chân trời, tưởng như vô tận.

Nhìn thoáng qua, cũng không thấy được điểm cuối.

Nếu có người nhìn từ thị giác Thượng Đế, sẽ phát hiện tưởng ranh giới màu đen này bao phủ cả tiên giới cùng bát giới bên trong.

Mà bên cạnh tường ranh giới ở vùng đất hoang vu cằn cỗi.

Đang có mười lão giả xếp bằng ngồi dưới đất, thúc giục sức mạnh trong tay về phía bức tường ranh giới trước mặt.

Bọn hắn thúc giục sức mạnh ai nấy không ngoại lệ đều gầy trơ xương, tròng mắt lõm vào trong, nhìn rõ hốc mắt, dáng vẻ thoạt nhìn như dầu cạn đèn tắt.

Nếu không phải trên người bọn hắn còn một phần hắc khi quấn quanh, chỉ sợ người bên cạnh cho rằng bọn hắn đã chết từ lâu.

Mà trên tường ranh giới trước mặt bọn hắn, đang có một khe nứt cực lớn.

Hắc khí quấn quanh người bọn hắn đang tràn ra từ trong khe nứt ngày này qua ngày khác.

Cũng chính vì những luồng hắc khí này mới khiến cho hoàn cảnh xung quanh trở nên cực kì cằn cỗi, không có ngọn cỏ nào mọc lên, đất đá lỡm chởm.

Nếu là người có thực lực hơi thấp một chút, sợ rằng đi đến đây hít thở một hơi sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Chính vào lúc này.

Lại có thêm mấy chục cao thủ từ trên trời đáp xuống.

Trong số bọn hắn có nam có nữ, cũng không phải đều là người già.

Nhưng cho dù là những người trung niên kia, ấn đường cũng đen lại, vẻ mặt tiều tụy, hoàn toàn không giống tư thái nên có của cao thủ ở cảnh giới này.

"Một năm đã đến, nên thay ca rồi."

Một lão giả mặc bố y dẫn đầu lên tiếng.

Giọng nói truyền ra, những lão nhân vốn đang ngồi xếp bằng dưới đất mới hơi có chút động tác, một lão giả trong đó mở mắt nói: "E rằng một năm kế tiếp của các ngươi sẽ còn khó khăn hơn chúng ta.

"Khe nứt này càng lúc càng lớn, tình huống càng ngày càng không thể lạc quan!"

Nghe vậy.

Sắc mặt mọi người ở hiện trường đều khó coi.

Loại phòng thủ không nhìn thấy hi vọng này, thật sự khiến tinh thần tuyệt vọng.

Lão giả mặc bố y thấy vậy, vội vàng cổ vũ nói: "Đã đến hôm nay, có thể kéo dài lúc nào hay lúc đó!"

"Các ngươi cũng không muốn con cháu đời sau của tiên giới chúng ta và bát giới, cũng trở thành người vòng ngoài mà đúng không!

Mọi người trịnh trọng gật đầu.

"Hơn nữa cũng đâu phải không có chút hi vọng nào!" Lúc này, lão giả mặc bố y lại nói: "Gần đây Bạch Giới có một vị Bạch Hoàng mới đăng cơ, thiên phú của nàng ta rất khủng khiếp, cũng là một trong những người luân hồi!"

"Trần lão, trước mặt khe nứt này, người luân hồi có tác dụng gì!

Một người cười khổ nói.