Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 924: Ngươi có thể nhanh đi hay không? (2)




Thời gian chậm rãi trôi qua.

Nháy mắt đã sắp tới lúc mặt trời lặn.

Tiếng nghị luận của mọi người ở đây vẫn không ngừng, thời điểm mà mọi người đều tưởng rằng Dịch Phong sẽ không tới, ở trên bầu trời xa xôi, xuất hiện một hư ảnh.

Chính là Dịch Phong chậm rãi cưỡi Mạn Mạn, ung dung di chuyển ở trên bầu trời.

"Rốt cuộc có thể nhanh thêm một chút nữa hay không, một chút nữa thôi!"

"Lúc tới, ta đã cho ngươi ăn no căng rồi đó, bây giờ rất nhanh trời sắp tối rồi!"

Dịch Phong nhìn đám mây trắng chậm rãi nhẹ nhàng trôi qua bên cạnh, nhịn không được từ từ vỗ đầu, chửi bậy nói.

Nhưng mà.

Khiến cho Dịch Phong hoàn toàn không tính trước được chính là.

Câu nói kia của hắn vừa mới dứt thì "vút" một tiếng, giống như hỏa tiễn xông ra ngoài.

Tốc độ cực nhanh, làm cho tinh thần của Dịch Phong không kịp phản ứng lại, Mạn Mạn đã vác hắn lên sân của yến hội Thiên Trận Các.

"Con mẹ nó."

"Con mẹ nó ngươi ngươi..."

"Tốc độ của ngươi?"

Dịch Phong trợn tròn mắt, nhìn con ốc sên dưới mông, tràn ngập sửng sốt.

"Chó chết, có phải ngươi gạt ta hay không?"

"Tốc độ vừa rồi của ngươi vậy mà gọi là nhanh một chút à?"

Dịch Phong choáng váng.

Không nhịn được mắng lần nữa.

Mà cùng lúc Dịch Phong xuất hiện, toàn bộ mọi người cũng xôn xao.

"Là hắn?"

"Là vị đại sự đã phá trừ Thiên Ma đại trận sao?"

"Thật trẻ tuổi, rốt cuộc có phải hắn hay không!"

Đám người nghĩ luận âm 1, không nhịn được mà suy đoán.

Mà bản thân Lý Anh Liên lúc này cũng mở mắt, ánh mắt sắc nhọn đánh giá nhìn Dịch Phong.

Rõ ràng.

Bởi vì phần lớn đều chưa từng gặp qua Dịch Phong, cho nên căn bản không chắc chắn thanh niên xuất hiện trước mắt này có phải chính chủ hay không.

Nhưng cuối cùng vẫn có một số ít người đã thấy qua.

"Chính là hắn, chính là vị đại sự phá trừ Thiên Ma đại trận ở thành Thiên Dung, ta đã từng có may mắn được gặp."

Rốt cuộc, trong đám người không biết là ai kêu một câu.

HôiI Câu nói xác nhận này vừa dứt, tất cả mọi người đều xôn xao.

"Bái kiến đại sư"

"Ta đã nói nhất định đại sư sẽ tới"

"Đã từng gặp qua đại sư, cảm tạ đại sư vì đã giải quyết khó khăn của Thiên Trận Tiên Châu ta"

"Đại sư thật là trẻ tuổi."

"Nhanh, nhường một chút, để cho ta nhìn chân dung đại sư một chút"

Trong lúc nhất thời, thanh âm cuồng nhiệt từ bốn phương tám hướng truyền đến, lập tức mọi người bắt đầu chen chúc nhau, tất cả đều muốn xem chân dung của vị đại sư trong truyền thuyết này một chút.

Cảnh hỗn loạn này, nếu không phải ở trong Thiên Trận Các có trận pháp cấm bay, chỉ sợ là tất cả mọi người đã bay lên.

"Nhường một chút, nhường một chút, để chúng ta cùng nhìn " % xem.

Mà ở trong đám người, Hoàng Hâm Thiên dẫn theo hai cha con Lý Hùng và Lý Mạt Thu cũng liều mạng chen chúc vào trong đám người, lách đầu vào muốn chưi ra phía trước để xem thử chân dung của Dịch Phong.

Nhưng mà nguyên nhân bởi vì thân phận, bọn hắn vốn dĩ là đang ngồi ở bên ngoài, hiện tại có gần mười vạn người tụ tập ở dưới, căn bản là không chen được đến giữa.

"Còn trẻ như vậy, thật sự là thú vị"

"Cũng thực sự là làm cho người ta không ngờ tới."

Trên bầu trời, hai tên cao thủ trận giới từ trên cao nhìn xuống, cũng tỏ ra rất hứng thú.

Mà Dịch Phong còn đang cằn nhằn tốc độ của Mạn Mạn, nhìn thấy đám người xôn xao bên cạnh, im lặng lau vệt mồ hôi.

Thật sự chính là làm thái quá.

Nếu như còn không làm sáng tỏ thì có thể sẽ bị người ta làm ồn đến lên trời mất.

Ổ trên trời cảm giác lâng lâng thoải mái, thế nhưng ngã xuống cũng sẽ rất đau.

Cũng may, sở dĩ hôm nay hắn chạy tới nơi này chính là để giải quyết.

Trực tiếp giải quyết bản thân chỉ là đồ phế vật, căn bản không phải là trận pháp sư cấp chín gì cả.

Cho nên giờ phút này hắn cũng không quan tâm tốc độ của Mạn Mạn nữa, mà từ từ nhảy từ trên vỏ ốc xuống.

Mà nhìn thấy Dịch Phong là chính chủ, Lý Anh Liên ngồi xếp bằng cũng đứng lên.

Đi thẳng vào vấn đề.

"Ngươi đã tới, vậy thì ta sẽ giải thích cụ thể một chút về quy tắc sO tài"

Lý Anh Liên nói.

Nhưng mà Lý Anh Liên vừa dứt lời thì đã bị Dịch Phong trực tiếp khoát tay ngắt lời.

Lý Anh Liên nhướng mày, đang muốn chất vấn ngụ ý của Dịch Phong là gì, đột nhiên nhìn thấy Dịch Phong nâng hai chân lên, đi về phía trung tâm trận pháp hắn bố trí.

"Khá lắm, quả nhiên lá gan đủ lớn!"

"Ta muốn xem, ngươi đi ra như thế nào trong vòng ba ngày."

Đồng tử Lý Anh Liên bỗng nhiên co rút lại, trầm giọng nói.

Những người khác ở đây cũng bỗng nhiên run lên một cái, nhao nhao chấn động với cách làm của Dịch Phong.

Cũng không ai nghĩ rằng Dịch Phong lại có thể quả quyết như thế: "Người trẻ tuổi này, có chút thú vị"

Trên bầu trời, nam nhân kia không nhịn được mà tán thưởng nói.

"Chỉ hi vọng không phải là muốn thể hiện bản thân trước mặt mọi người, thể hiện ra kiêu ngạo là tốt rồi" Trận lão bên cạnh sửa lại nói: "Người trẻ tuổi cuối cùng vẫn là người trẻ tuổi, trước khi vào trận cũng không quan sát để tìm cách giải tốt một chút đã tùy tiện đi vào, càng như vậy, càng có thể ngã thê thảm hơn!"