Ngay sau đó, mọi người đã ở ngoài Huyền Sắc Sâm Lâm.
Mà Huyền Sắc Sâm Lâm ngay lúc này, cũng bắt đầu hồi phục sức sống.
Một luồng lực lượng sinh mệnh dồi dào từ dưới mặt đất bốc lên, những cây cối hoa cỏ này cũng bắt đầu chuyển từ màu đen sang màu xanh.
"Ta hiểu rồi."
"Vốn dĩ Huyền Sắc Sâm Lâm nhiều năm như vậy, quanh năm đều là một mảng tối đen, không hề có sức sống, chính là bởi vì Thượng Cổ Phệ Hồn đại trận kia"
"Nhưng mà Phệ Hồn đại trận đã bị phá, Huyền Sắc Sâm Lâm sau này, sẽ không còn là nơi nguy hiểm nữa, linh khí phun trào lần này, không bao lâu nữa nơi này sẽ biến thành một vùng đất có cơ duyên."
Chưởng môn Trận Thiên tông nhìn chằm chằm vào Huyền Sắc Sâm Lâm, vẻ mặt vui mừng nói.
Mọi người nghe thấy rằng Huyền Sắc Sâm Lâm này sẽ trở thành một nơi có cơ duyên, trên mặt đều lộ ra về vui sướng.
"Lần này, tất cả cũng nhờ vào Tiêu Gia Chủ."
"Không có Tiêu Gia Chủ, sợ là tất cả chúng ta đã phải gặp khó khăn bên trong Phệ Hồn đại trận rồi"
Chưởng môn Trận Thiên tông lại nói, nhìn về Tiêu Viêm Diệu với vẻ mặt cảm kích.
"Ha ha ha, không có gì"
"Người mà các ngươi cần phải cảm tạ nhất chính là vị tiền bối cao nhân kia, chính cơm của người đã cứu các ngươi."
Tiêu Viêm Diệu lắc đầu, nếu không có cơm của tiền bối kia, chỉ sợ là hắn ta cũng phải chết ở trong Phệ Hồn đại trận kia rồi.
"Đúng đúng rồi, chúng ta càng cần phải cảm tạ vị tiền bối kia"
Mọi người sớm đã biết được từ trong miệng của Tiêu Viêm Diệu có một vị tiền bối như vậy, lúc này cười tủm tỉm hỏi: "Không biết vị tiền bối kia đang ở đâu? Chúng ta sẽ tới trước mặt cảm tạ một lần"
Tiêu Viêm Diệu bị nhìn chằm chằm, lúc này mới phản ứng lại, chưởng môn Trận Thiên tông đã gài bẫy với mình.
"Lão tiểu tử này, ngươi thật không tốt, thiếu chút nữa thì làm theo những lời ngươi nói rồi."
"Tiền bối không thích bị người khác quấy rầy, đừng moi thông tin từ miệng của ta."
Tiêu Viêm Diệu trực tiếp lắc đầu, để cho các ngươi đi gặp tiền bối thì sẽ biết được giá cả thật sự của một chén cơm trứng, chẳng phải là ta thực sự sẽ rất xấu hổ sao.
Không chỉ xấu hổ, còn có thể nguy hiểm?
Nói xong, Tiêu Viêm Diệu cũng không quay đầu lại, tự mình rời đi.
"Hừ, lão thất phu Tiêu Viêm Diệu này."
"Có chuyện tốt còn muốn cất giấu ăn một mình, chúng ta không có cách nào sao?"
"Chúng ta cũng đi."
Rất nhiều cường giả ở đây, trên mặt đều lộ ra một nụ cười gian xảo.
Theo sát phía sau.
Trên dọc đường, sắc mặt Tiêu Viêm Diệu vô cùng vui sướng.
Lần này, lời quá đi!
Mấy ngày sau, Tiêu Viêm Diệu lại đi vào trong quán ăn lần nữa, mới vừa đi tới ngoài cửa, chợt nghe thấy tiếng cười bên trong quán ăn.
Chỉ thấy La Trường Ca, đám người chưởng môn Trận Thiên tông, đang ngồi ăn cơm ở trong quán ăn.
Thấy Tiêu Viêm Diệu đi tới, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, vẻ mặt cười tủm tỉm theo dõi hắn, ánh mắt giống như là muốn ăn thịt Tiêu Viêm Diệu.
"Lão Tiêu, ngươi cũng đến đây sao."
"Lão Tiêu, mau tới đây cùng nhau ăn cơm chiên trứng đi"
"Cho dù chỉ là một chén cơm chiên trứng như thế này, thật sự là món ngon bổ rẻ, chỉ cần có một món Tiên Khí trung phẩm"
"Ngươi nói xem có phải hay không?"
"Lão Tiêu, ngươi không tốt chút nào nha, có một quán ăn như vậy ở nơi này, lại có thể không muốn nói cho chúng ta biết?"
Mọi người cười ha hả nhìn Tiêu Viêm Diệu, ánh mắt lại giống như muốn giết ai đó.
Ở đây bán một chén cơm chiên trứng chỉ với một món Tiên Khí trung phẩm, thế nhưng Tiêu Viêm Diệu lại bán một hạt lấy một món Tiên Khí trung phẩm!
"Các ngươi..."
Tiêu Viêm Diệu sững sờ tại chỗ, vẻ mặt bàng hoàng.
Đây là đang xảy ra chuyện gì?
Hắn ta không có tiết lộ địa chỉ mà.
"Lão Tiêu, nghe nói ngươi còn bán cơm rang chiên trứng cho ta, không tồi nha"
"Nhưng tại sao ngươi không cho người khác địa chỉ, còn để cho người khác tìm hạ nhân trong nhà của ngươi để hỏi, dù sao cũng là người đứng đầu một nhà, có phần qua loa đó."
Trì Nhất Đồng chiên xong cơm chiên trứng rồi, quay lại nhìn Tiêu Viêm Diệu cười nói.
Không nghĩ rằng Tiêu Viêm Diệu lại có thể dẫn tới cho hắn nhiều người như vậy, không tệ, sau này có thể ưu đãi một chút cho Tiêu Viêm Diệu.
"Hạ nhân trong nhà ta?"
Lập tức Tiêu Viêm diệu đã hiểu được, những người này đi đường vòng, đi tới Tiêu Gia trước so với hắn, biết được quán ăn này từ trong miệng của quản gia.
"SƠ ý"
Tiêu Viêm Diệu vỗ trán, chỉ có thể kiên trì mà ngồi xuống.
"Lão Tiêu, có một số chuyện chúng ta còn chưa nói cho ông chủ biết"
"Ngươi đoán xem, nếu như chúng ta nói ra, ngươi sẽ như thế nào?"
"Có phải ngươi nên mời chúng ta ăn bữa cơm hay không, như người ta gọi là không nên ăn thịt đồng loại, chúng ta ăn no rồi sẽ không nói lung tung đúng không?"
Vẻ mặt La Trường Ca và chưởng môn Trận Thiên tông cười mỉm uy hiếp Tiêu Viêm Diệu.
Bọn họ tới quán ăn này, mới biết được vị tiền bối này, ở đây tồn tại một vị vô cùng kinh khủng.