Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 887: Tiền bối, ta cũng làm việc vặt cho ngài (2)




Cảnh này làm năm vị gia chủ Vương Diệp Tiêu Lâm Sở sửng sốt một chút.

"Vậy chúng ta đi đây"

Năm người đã có kinh nghiệm, bọn họ chậm rãi ăn xong mì hoành thánh rồi vội vàng đứng lên cáo từ Trì Nhất Đồng.

"Thiên Nhi, ngoan ngoãn làm việc vặt cho tiền bối, không được lười biếng"

Trước khi đi, Vương Chiến còn cố ý dặn dò Vương Cảnh Thiên một câu. Có thể ở bên cạnh tiền bối thế này, Vương gia trong tương lai sẽ có tiền đồ mênh mông không thể đoán trước.

"Vâng thưa cha"

Vương Cảnh Thiên cười đáp lời, trong tay đang nghịch một thanh trường kiếm, vác củi không biết mệt.

"Làm việc vặt sao?"

"Đúng vậy, ta cũng có thể làm việc vặt cho tiền bối, thế thì ta có thể ở lại chỗ này rồi"

"Ta đúng là óc heo, lúc trước sao lại không nghĩ tới chứ"

Sắc mặt của Vương Lạc Ly tràn đầy mừng vui, một hơi nuốt hết một trăm phần vỏ hoành thánh vào, đứng lên nhìn về phía Trì Nhất Đồng.

"Tiền bối, người thấy ta cũng làm việc vặt cho người được không?"

"Tiền bối, người nhìn bức tường mà ta sửa có phải còn sạch sẽ hơn so với mặt ta không?"

"Tiền bối, ta thật lòng muốn làm những chuyện này, từ đêm qua lúc sửa tường xong ta đã cảm nhận được lao động là vinh quang nhất"

"Tiền bối ta không cần tiền công đâu, hơn nữa ta bảo đảm rằng ta làm còn tốt hơn cả Vương Cảnh Thiên"

Vương Lạc Ly vỗ vỗ bộ ngực kiêu ngạo của mình, giọng điệu lúc nói cũng ngạo nghễ như thế.

"Ngươi... ?"

Trì Nhất Đồng hơi sững sờ, ánh mắt nhìn về vách tường tối hôm qua được tu bổ lại.

Quả thực là vậy.

Vô cùng nhẫn bóng, không có bất kỳ chút nghiêng lệch hoặc là xô ra nào, còn đẹp hơn so với vách tường trang trí ban đầu.

"Không tồi."

Trì Nhất Đồng vừa ý gật đầu một cái, trong nội tâm bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ.

"Ngươi có thể ở lại đây"

Trì Nhất Đồng gật đầu một cái, vừa hay có thể để Vương Lạc Ly lại, cũng có thể đổi mới một chút cái quán ăn này.

Đến lúc đó.

Nhất định phải dùng vật liệu thật tốt.

Loại chuyện như đập vỡ vách tường thế này nhất định không thể xảy ra nữa.

"Đa tạ tiền bối!"

Vương Lạc Ly cảm kích nói, sắc mặt mừng vui, chỉ cần nàng có thể ở lại trong quán ăn này thì người Hắc Thiên tông cử tới cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.

Mà Vương Cảnh Thiên lúc này đang bổ củi nghe thấy Trì Nhất Đồng đồng ý giữ Vương Lạc Ly lại xong, tiên kiếm đang vung lên trong tay lập tức dừng lại.

Trong lòng hắn ta dâng lên một thứ cảm giác nguy cơ.

"Người này muốn cướp cơ duyên với ta?"

"Không được."

"Nhất định phải nghĩ biện pháp trục xuất nàng ta đi, để tiền bối chỉ ưu ái một mình ta thôi"

"Cho dù không đuổi được ngươi, vậy ta cũng sẽ làm tốt hơn so với ngươi."

"Ngươi chờ đấy cho ta, cái chén mà ta rửa nhất định sẽ sạch sẽ hơn ngươi làm. Mặt nền mà ta lau nhất định sẽ càng sáng hơn so với ngươi lau."

Trong lòng Vương Cảnh Thiên nghĩ thế, ánh mắt hắn ta càng thêm kiên định hơn, bàn tay nắm lấy tiên kiếm cũng dùng thêm lực.

"Không được, bình thường mất một canh giờ mới có thể bổ xong củi, ta muốn chỉ trong vòng nửa canh giờ đã bổ xong"

"Ta phải nhanh hơn."

Vương Cảnh Thiên nói xong, thúc giục đến toàn bộ chân nguyên xung quanh thân, cả người hắn như trở nên điên cuồng, tốc độ chẻ củi so với lúc bình thường nhanh hơn gấp hai.

Cảm nhận được Vương Cảnh Thiên tăng tốc độ nhanh hơn, Trì Nhất Đồng nghiêng đầu, vừa ý gật đầu một cái.

"Thấy không, sau này khi làm việc phải cần mẫn như thế này."

Trì Nhất Đồng chỉ vào Vương Cảnh Thiên sau đó nói với Vương Lạc Ly.

Cái người Vương Lạc Ly này đêm qua lúc sửa tường còn lười biếng, nếu không phải mình đích thân đi giám sát thì buổi sáng sẽ sửa không tốt.

"Vân g7 Vương Lạc Ly vội vàng cung kính gật đầu, trong lòng ghi nhớ tốc độ bổ củi của Vương Cảnh Thiên.

"Vào lúc ta bổ củi phải nhanh hơn cái tốc độ này một chút, nếu không tiền bối sẽ cho rằng ta đang lười biếng"

Trong lòng Vương Lạc Ly nghĩ vậy.

"Nếu đã làm việc vặt cho quán ăn của ta vậy thì ta chính là ông chủ của ngươi, sau này đừng gọi ta là tiền bối nữa, phải gọi ta là ông chủ mới đúng"

"Vâng, ông chủ"

Vương Lạc Ly ghi nhớ, hình như năm cái lão đầu lúc trước và cả Vương Cảnh Thiên, tất cả đều xưng hô như vậy với tiền bối.

Nàng cũng vội vã đổi giọng.

"Về phần tiền công khi làm việc vặt, chính ngươi đã nói không lì cần:

"Muốn ăn cơm thì phải cầm Tiên Khí đỉnh cấp của mình để mua"

"Ngủ thì ngươi cùng với Vương Cảnh Thiên một chỗ... Ngủ chỗ chuồng gà đi"

Trì Nhất Đồng nói tiếp, sắp xếp tất cả mọi chuyện rõ ràng.

"Vâng"

Vương Lạc Ly gật đầu lần nữa, cho dù phải ngủ chỗ chuồng gà nàng ta cũng có thể chấp nhận. Tu vi của nàng ta không chỉ khôi phục hơn nữa còn đột phá, vừa hay có thể phục thù.

"Trước hết dõ bỏ bậc thềm phía trước cửa chính, sau đó làm một cái khác mới đi"

"Nhớ kỹ phải duy trì chất lượng nghiêm ngặt, phải tốt như cái bức tường này."

Trì Nhất Đồng khoát tay áo, thẳng thừng sắp xếp Vương Lạc Ly đi ra phía trước cửa chính xây bậc thềm.