ầm ầm!
Trong nháy mắt, trên bầu trời sấm sét quay cuồng, mây đen dày đặc, mưa đã bắt đầu rơi xuống.
Vương Chiến cau mày, vẻ mặt ngưng trọng.
Thiên Lôi của Nhật Nguyệt Tiên Cảnh, xác suất thất bại rất cao.
Nhưng mà không thể không khuấy động Chân Nguyên quanh người, chuẩn bị đứng lên chống cự.
Đúng lúc đó.
Trì Nhất Đồng đứng dậy.
Hắn ta đương nhiên cảm nhận được Vương Chiến sắp sửa nhận lôi kiếp từ Nhật Nguyệt Tiên Cảnh.
Hơn nữa bởi vì ăn cơm chiên của mình mà uy lực của lôi kiếp đã sớm vượt qua lôi kiếp của Nhật Nguyệt Tiên Cảnh bình thường.
"Cũng không thể ăn cơm của ta mà bị sét đánh chết người chứ?
Như vậy thì sau này còn có ai đám đến chỗ ta ăn cơm đây."
Nói xong, một tay đè Vương Chiến muốn đứng dậy lại, tay kia cầm lấy thìa sắt lớn hời hợt vung ra một muỗng.
"Yên tĩnh một chút"
Hắn ta lười biếng lên tiếng.
Trong nháy mắt, lôi kiếp trực tiếp bị đánh trở về, mây đen tản ra, ánh mặt trời lần nữa chiếu xuống.
Sau đó.
Không có sau đó.
Vương Chiến thuận lợi tiến vào Nhật Nguyệt Tiên Cảnh.
Cả người Vương Chiến đều choáng váng...
"Cái này cũng quá khó tin rồi?"
Vẻ mặt của Vương Chiến vô cùng khiếp sợ, lôi kiếp của Nhật Nguyệt Tiên Cảnh vậy mà đã bị một cái thìa sắt của tiền bối đánh tan không còn sót gì?
"Đây mà là lôi kiếp?"
"Vậy mà lại đi sợ người?"
"Là giả đi"
Cả người Vương Chiến đều choáng váng.
Sống hơn nửa đời người rồi ông ta chưa từng thấy qua cảnh tượng này bao giờ.
"Cha! ?"
"Tại sao Thiên Lôi trong nháy mắt lại không thấy nữa?"
Vẻ mặt của Vương Cảnh Thiên rất nghi hoặc, dùng Chân Nguyên truyền âm hỏi phụ thân mình.
Hắn ta rõ ràng nhìn thấy thiên lôi lớn giống như thùng nước đã chuẩn bị giáng xuống thẳng vào đầu phụ thân của hắn.
Nhưng mà đột nhiên lại biến mất, không có chuyện gì xảy ra cả.
"Im lặng, là do tiền bối"
Vương Chiến vội vàng truyền âm Chân Nguyên trở lại, ánh mắt nhìn về phía Trì Nhất Đồng đang cầm cái thìa sắt lớn lại nằm trở lại trên ghế đu, tràn ngập vẻ cung kính.
Một muỗng đã có thể đánh lôi kiếp của Nhật Nguyệt Tiên Cảnh trở về lại, cực kỳ vô địch!
Còn ai có thể là đối thủ của tiền bối nữa?
Có thể có sự tồn tại còn trâu bò hơn như thế này sao?
Đúng lúc đó.
Giới chỉ của Vương Chiến sáng lên một chút.
Là quản gia của Vương gia truyền tin tới.
Vương Chiến cẩn thận phóng xuất ra một chút thần niệm, sau khi nhận được tin tức của quản gia, trong nháy mắt sắc mặt của ông ta đã thay đổi.
Tứ Đại Gia Tộc Diệp Tiêu Lâm Sở, tổng cộng trăm cường giả đã xuất binh đến Vương gia!
"Phụ thân, đã xảy ra chuyện gì?"
Nhìn thấy sắc mặt của Vương Chiến, trong lòng Vương Cảnh Thiên cũng dâng lên một dự cảm không tốt.
"Ông chủ, Vương gia của ta... Có khách đến, ta cần phải trở về để tiếp đón" Vương Chiến cung kính nói với Trì Nhất Đồng, thậm chí đem chuyện Tứ Đại Gia Tộc đến xâm phạm đổi miệng thành có khách đến.
Đối với bên ngoài...
Ông ta bây giờ chính là cường giả của Nhật Nguyệt Tiên Cảnh, đối phó với bốn người tinh thần Tiên Cảnh chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?
"Vậy ngươi đi đi, chiêu đãi cho tốt vào, nếu như có thể thì đưa bọn họ đến ủng hộ việc làm ăn của ta."
Trì Nhất Đồng thản nhiên nói.
"Vâng"
"Thiên Nhi, chúng ta đi"
Lần thứ hai cảm tạ Trì Nhất Đồng, Vương Chiến mang theo Vương Cảnh Thiên muốn rời đi.
"Chờ một chút"
"Con trai ngươi không thể đi, là hắn chủ động đề nghị ở đây làm tiểu nhị kéo khách cho ta"
"Trở về chiêu đãi khách thì chỉ cần một mình ngươi là đủ rồi, cần gì phải hai người cùng trở về? Để con trai ngươi lại cho ta một chút"
Trì Nhất Đồng vềnh chân nhàn nhạt nói, nếu không kéo khách thì quán cơm của hắn ta sẽ sớm đóng cửa mất.
"Cái này..."
Vương Cảnh Thiên nhất thời có chút do dự, nguy cơ của gia tộc chẳng lẽ hắn còn có thể không trở về?
Thế nhưng tiền bối bên này, cũng không thể đắc tội được.
"Thiên Nhi, ông chủ nói chiêu đãi những vị khách đó thì chỉ cần một mình phụ thân là đủ rồi"
"Kéo khách cho ông chủ cho tốt, nếu như dám lười biếng lúc trở về ta nhất định sẽ đánh gãy chân của ngươi."
Vương Chiến vẻ mặt trịnh trọng dặn dò, tiền bối nói rất đúng, ông ta bây giờ đã có thể một mình chơi chết cả bốn tộc trưởng của Tứ Đại Gia Tộc.
"Được rồi"
Vương Cảnh Thiên gật gật đầu, ở lại đứng ở bên đường hô hào kéo khách cho Trì Nhất Đồng.
Cùng lúc này.
Trong đại điện của Vương gia.
Tộc trưởng của Tứ Đại Gia Tộc Diệp Tiêu Lâm Sở đang ngồi ở trong đại điện uống trà.
Ổ phía dưới đại điện chính là người của Vương gia đang bị trói lại.
Tộc trưởng của Tứ Đại Gia Tộc trực tiếp ra tay, mọi người ở Vương gia căn bản không có khả năng ngăn cản được. Đó là lý do tại sao không có sự phản kháng đổ máu nào xảy ra.
"Lão già Vương Chiến kia đi đâu rồi, ra ngoài chịu trói đi"
Gia chủ của Tiêu gia Tiêu Viêm Diệu lớn tiếng hô.