Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 877: Một thìa hủy diệt lôi kiếp




Cái này có thể để cho người ăn sao?

Nghe vậy.

Vương Chiến nuốt nước miếng.

Ông ta rất muốn nói chó không ăn nhưng mà ông ta ăn nha, đây chính là thần vật đấy. Một con kiến bình thường ở trong viện ăn mấy hạt cơm đã đột phá đến Cửu Chuyển Huyền Tiên.

Vậy nếu như ông ta ăn nửa bát cơm này thì chẳng phải là muốn lên trời luôn sao?

Nhưng mà ông ta không dám mở miệng, lỡ như chọc cho tiền bối tức giận, như vậy thì mục đích hôm nay tới đây sẽ không còn hy vọng nữa.

"Ông chủ, ta đến để cầu xin ngài một chuyện, Vương gia của Hị ta...

Vương Chiến cung kính nói, nhưng mà lời vừa nói được một nửa thì Trì Nhất Đồng đã xua tay trực tiếp bảo ông ta dừng lại.

"Ta mở quán ăn, không phải mở võ quán, càng không phải tiêu cục, cũng không phải nha môn"

"Đến đây ăn thì ta rất hoan nghênh. Còn nếu như không ăn thì đi đi"

"Hơn nữa ta chỉ là Địa Tiên, cũng không giúp được cái gì"

Trì Nhất Đồng nhàn nhạt nói, hắn ta tới là để lắng đọng tâm cảnh, tùy ý ra tay chẳng phải là không đạt được hiệu quả sao?

"Cái này..."

Vương Chiến ngây ngẩn cả người, tiền bối trực tiếp từ chối như vậy thì nên làm thế nào bây giờ?

Ánh mắt ông ta cầu xin Vương Cảnh Thiên, muốn Vương Cảnh Thiên nói vài lời tốt với tiền bối.

Vương Cảnh Thiên nháy mắt mấy cái, nháy mắt cho Vương Chiến.

"Phụ thân, tiền bối bảo ăn cơm, vậy chúng ta ăn cơm, tất cả nghe theo tiền bối"

Vương Cảnh Thiên dùng Chân Nguyên truyền âm nói với phụ thân.

"Cái này... Được rồi."

Vương Chiến chỉ có thể bất đắc dĩ mà gật đầu.

"Ông chủ, vậy thì ta muốn một phần cơm chiên trứng" Vương Chiến nói xong, từ trong giới chỉ lấy ra hai vật phẩm Tiên Khí trung cấp, vô cùng cung kính đưa cho Trì Nhất Đồng.

"Vừa rồi ta đi mua gạo tăng giá, cho nên cơm chiên trứng này đương nhiên cũng phải tăng giá."

"Ừm, tăng thêm một vật phẩm Tiên Khí đỉnh cấp đi."

Trì Nhất Đồng thản nhiên nói, lão tử này khẳng định có tiền hơn so với nhỉ tử.

Phải thêm tiền.

"A2 Vương Chiến sửng sốt, một vật phẩm Tiên Khí đỉnh cấp?

Toàn bộ Vương gia nhà ông ta cũng chỉ có một cái thôi.

Ông ta do dự.

Nhưng mà lúc này, Vương Cảnh Thiên trực tiếp trừng mắt nhìn Vương Chiến một cái.

Phụ thân này, tại sao lại không chịu hiểu như vậy chứ? Cơm chiên của tiền bối không thể mặc cả mặc cả, ngàn dặn vạn dặn, sao lại còn để ý như vậy.

Thấy được ánh mắt của Vương Cảnh Thiên, Vương Chiến lúc này mới phản ứng lại.

Không thể mặc cả, nếu không sẽ chọc cho tiền bối tức giận.

Vì thế ông ta cắn răng một cái, vứt tim ra sau lưng, hai tay run rẩy đưa vật phẩm Tiên Khí đỉnh cấp cung kính vô cùng mà cho Trì Nhất Đồng.

"Một pháp bảo phòng ngự, miễn cưỡng làm ghế kê chân"

Trì Nhất Đồng gật gật đầu, cầm món Tiên Khí đỉnh cấp này đặt ở dưới ghế đu.

Sau đó lắc nó bằng tay.

"Còn rất thích hợp."

"Chờ một chút, ta lập tức đi chiên cơm cho ngươi."

Nói xong, Trì Nhất Đồng đứng dậy khỏi ghế đu, cầm lấy thìa sắt lớn ở bên cạnh lên đi tới bên bếp, bắt đầu chiên cơm.

Vương Chiến nhịn không được nhìn qua.

Trực tiếp ngây ngẩn cả người.

Con dao cắt hành hoa kia là một vật phẩm không nhìn ra được thứ hạng, chắc chắn ở trên đỉnh cấp.

Cái chén dùng để đánh trứng, thìa đảo cơm chiên, cái nồi sắt lớn kia, tất cả vậy mà đều là Tiên Khí đỉnh cấp.

Ngay cả củi đốt cũng là Tiên Khí trung phẩm.

Vương Chiến hoàn toàn trợn tròn mắt.

Tất cả Tiên Khí nơi này cộng lại, chỉ sợ vượt qua cả Quỳnh Bích Tiên Châu!

"Cơm chiên xong rồi, ăn xong thì đi đi"

"Về phần ngươi, ở lại hô hào kéo khách cho ta"

Trì Nhất Đồng thản nhiên nói, sau nằm trở lại trên ghế đu tiếp tục vềnh chân, vẻ mặt ưu sầu thỉnh thoảng thở dài một tiếng.

"À¡, làm ăn kém như vậy, sắp đóng cửa đến nơi rồi, phải làm sao bây giờ"

Bộ dáng như vậy, hình như thật sự rất khiến cho sư tôn thất vọng!

Đã gần hai tháng rồi vậy mà chỉ có hai người tới, chỉ kiếm được hai món Tiên Khí trung phẩm, cùng với một món Tiên Khí đỉnh cấp.

"Mở quán ăn thì ra lại khó khăn như vậy."

Trì Nhất Đồng than thở nói, khiến cho Vương Chiến và Vương Cảnh Thiên cũng không biết nên nói cái gì.

Vương Chiến cúi đầu, ăn một miếng cơm chiên trứng.

Đột nhiên.

Một cỗ năng lượng vô cùng mạnh mẽ trong nháy mắt tràn ngập toàn thân ông ta.

Vang lên một tiếng, hàng rào cảnh giới trong đan điền đã trực tiếp bị phá tan, ông ta sắp đột phá Nhật Nguyệt Tiên Cảnh!

"Không được rồi, ta còn chưa chuẩn để độ kiếp."

Vương Chiến cả kinh, vội vàng đi ra, căn bản không nghĩ tới sẽ có thể đột phá Nhật Nguyệt Tiên Cảnh một cách đơn giản như vậy.

Dù sao ngay cả truyền thừa của Lão Tổ Tông cũng không khiến ông ta từ tinh thần Tiên Cảnh đột phá đến Nhật Nguyệt Tiên Cảnh. Cho nên trên người ông ta căn bản không có chuẩn bị, đột phá cần phải dùng pháp bảo và linh đan.

Độ kiếp sẽ cực kỳ nguy hiểm.