Mặc dù hắn tin tưởng lời nói của Lục Trọng đến tám chín phần là thật, nhưng chỉ duy nhất về chuyện cái gánh phân này, hắn cho rằng Lục Trọng đang đùa giỡn với hắn.
Dù sao.
Một cao thủ Chân Nguyên Tiên Cảnh hậu kỳ, như thế nào mà phải đi gánh phân, đúng không.
Nhưng hiện tại xem ra, Lục Trọng vậy mà thật sự là gánh phân.
Không đúng.
Nhớ tới cái gì, trong lòng Lý Hồng Thiên đột nhiên được kéo trở lại.
Hắn phát hiện vừa rồi hắn chú ý sai trọng điểm rồi.
Bởi vì, trọng điểm lớn hơn chẳng phải là, tại sao mà một cái gánh thùng phân lại có thể tỏa ra khí tức cường đại như vậy sao?
"Lục huynh đệ, xin hỏi, thùng trong tay người này là Tiên Khí, là đỉnh cấp Tiên Khí sao?" Lý Hồng Thiên khẩn trương hỏi.
"Đúng vậy"
Lục Trọng vừa trả lời, vừa giơ thùng phân lên, nương theo ánh mặt trời cẩn thận quan sát. Cũng muốn nhìn xem bên trong thùng phân còn có chút bụi nào còn sót lại hay không.
"Thật sự là đỉnh cấp Tiên Khí, vậy mà lại là đỉnh cấp Tiên Khí"
Trong thoáng chốc, hai ánh mắt Lý Hồng Thiên tỏa sáng nhìn cái thùng phân của Lục Trọng. Trong lòng khó có thể giữ được bình tĩnh, lại không kiểm được hỏi: "Cho nên người, ngày thường là dùng đỉnh cấp Tiên Khí gánh phân?"
"Đương nhiên!"
Lục Trọng gật đầu.
Sau khi hoàn toàn được Lục Trọng xác nhận, Lý Hồng Thiên hoàn toàn không bình tĩnh được, ôm ngực thở hổn hển.
Dùng đỉnh cấp Tiên Khí để gánh phân.
Chuyện này quả thực chưa từng nghe qua, chưa từng nhìn thấy.
"Khiến cho Lý châu chủ chê cười rồi. Thật ra không phải là ở chỗ chúng ta không lấy ra được vật tốt hơn để gánh phân, nguyên nhân chỉ là vì ta không thể lấy ra cái thùng phân tốt hơn nữa thôi" Lục Trọng cười nói: "Các đồng bạn khác của ta đều sử dụng thiên cấp Tiên Khí đó, đặc biệt là cặp thùng phân của tổng quản chúng ta, là do chính tay tiên sinh chế tạo ra, tự tay tặng cho tổng quản. Cấp bậc cao đến độ không thể nhìn ra được đâu"
"Ngươi đừng nói nữa..."
Lý Hồng Thiên một tay vuốt trái tim, còn tay còn lại mở ra, sắc mặt đen nhánh nói.
Nếu tiếp tục nghe Lục Trọng nói như vậy nữa, không chừng hắn sẽ là người Tinh Thần Tiên Cảnh đầu tiên bị nhồi máu cơ tim mà chết.
Chờ một lúc khá lâu sau.
Lý Hồng Thiên thận trọng hỏi lại: "Lục huynh đệ, mạo muội hỏi lại một câu, nếu như lúc mới nãy ta và ngươi đánh nhau thì..."
Không chờ Lý Hồng Thiên nói xong, Lục Trọng đã nói: "Nếu mà đánh nhau đương nhiên ta sẽ dùng đến cái thùng phân này để trấn áp Lý châu chủ"
"Dù sao thì cũng phải nói thêm, Lý châu chủ ngươi thật đúng là làm ta mất hứng đó"
"Vốn đang muốn thử xem uy lực của cái thùng phân này, ai ngờ được ngươi trực tiếp giơ cờ đầu hàng. Còn khách khí mời chúng ta ăn cơm như thế này, làm cho chúng ta cũng ngượng ngùng không thể động thủ"
"Nếu không thì Lý châu chủ này, chúng ta cứ thẳng tay một trận, như thế thì ta có thể phát huy hết tất cả uy lực của thùng phân"
"Đừng đừng đừng đừng..."
Lý Hồng Thiên xua xua hai tay, da đầu bắt đầu tê dại.
Trong lòng.
Càng nghĩ càng thấy sợ hãi.
Nếu như vạn nhất, lúc đó đầu hắn không có suy nghĩ lại, hắn đã phải đánh nhau với Lục Trọng rồi.
Vậy thì hìện tại chính mình...
Nghĩ đến đây, hắn không kiểm được mà nhìn thoáng qua cái thùng phân kia, rùng mình một cái.
Hẳn sẽ bị cái thùng phân kia đập bẹp rồi đi!
Đại Hóa tông.
Vẻ mặt của Lục Tôn rất tức giận.
Cho đến bây giờ ông ta mới xem như là đã cảm nhận được cái gọi là trái tim lạnh giá.
Hay là bởi vì chuyện Lục Trọng bị nhốt vào đảo Ám Ảnh, cao tầng của Đại Hóa tông không chỉ trục xuất Lục Trọng ra khỏi Đại Hóa tông.
Mà bây giờ Lục Tôn ông ta.
Ở trong Đại Hóa tông cũng đang tụt dốc không phanh, ngay cả đệ tử cũng đã bắt đầu dùng ánh mắt khinh bỉ để nhìn ông ta.
Bây giờ sau khi đoạt lấy quyền lực của trưởng lão thì bọn họ còn tiếp tục trực tiếp hủy bỏ chức vị trưởng lão của ông ta.
Trong hội trường.
Sau khi nghe quyết định của tông môn, Lục Tôn nắm chặt tay lại.
"Xin chờ một chút, chỉ hai tháng thôi"
"Chờ con trai của ta tu luyện thêm hai tháng nữa, các ngươi nhất định sẽ phải nhìn nó bằng ánh mắt khác xưa. "
"Báo!
"Khởi bẩm Tông chủ, phủ châu chủ phái người tới!"
Đúng lúc này.
Có đệ tử từ bên ngoài vào báo tin.
Nghe vậy.
Tông chủ Phương Cân nhướng đôi mắt lên, vội vàng đứng dậy.
"Mau mời vào."
Chỉ chốc lát sau.
Gã nam nhân được Lý Hồng Thiên phái tới đi vào trong đại sảnh.
"Tham kiến sứ giả."
Mọi người lần lượt hành lễ.
Mặc dù người đàn ông không biết vì sao Lý Hồng Thiên lại đột nhiên khách khí với Đại Hóa tông như vậy, nhưng mà nhớ tới lời hắn dặn dò, hắn ta cũng không dám không để ở trong lòng.
Vội vàng đố mọi người dậy.
"Ai nha, Phương Tông Chủ ngài khách khí rồi, mau đứng dậy, mau đứng dậy"
Thấy vậy.
Vẻ mặt của đám người Phương Cân nghi hoặc.
Từ khi nào mà.
Người Tây Ninh Tiên Châu lại khách khí như vậy?