Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 841: Hai Nhân Tiên?




"Nhưng ngươi phải nhớ, không chỉ có bản thân tiên sinh phản phác quy chân mà cả đồ của ngài ấy cũng vậy."

"Ví dụ như cái bát trong tay ta, khi ngươi không dùng lực thôi động nó, trông nó chỉ là một cái bát"

"Nhưng nếu ngươi dùng lực thôi động nó, cũng vẫn chỉ là một cái bát!

"Nhưng lại không phải là cái bát bình thường!"

"Cho nên nhanh chóng cầm lấy, cầm lấy đi!"

Dưới yêu cầu của hai vị tiền bối Nhân Tiên.

Khương Chí buộc phải tiếp nhận hơn hai mươi món Tiên Khí đỉnh cấp.

Đồ dùng nhà bếp được trang bị đến tận răng.

Khương Chí kích động đến rơi lệ.

Từng có lúc, chỉ là một món Tiên Khí trung cấp, nàng ta cũng phải tranh giành đến bể đầu.

Nhưng bây giờ.

Tiên Khí đỉnh cấp, chỉ cần nàng ta muốn, cũng chỉ là một câu không đủ dùng mà thôi...

Nhưng mà nàng ta không dám coi nhẹ.

Nàng ta hiểu rõ, tất cả những thay đổi này đều bắt đầu từ người nam nhân nàng ta gặp trên đảo.

Tất cả những thứ mà nàng ta có được bây giờ, toàn bộ đều do hắn ban tặng.

Nửa tháng tiếp theo.

Khương Chí đã hạ quyết tâm xây dựng một cổng Truyền Tống.

Dưới sự sắp xếp của nàng ta, xung quanh cổng Truyền Tống được bày trận pháp, hơn nữa còn chuyển đến một cung điện và dựng lên ở lối vào, để lối vào nằm ngay trên quảng trường cung điện.

Nàng ta nghĩ.

Lõ như tiên sinh ra ngoài có việc, vừa hay cũng có nơi tốt để ở.

Còn về vấn đề bảo an.

Ngược lại nàng ta chưa từng lo lắng đến.

Nếu thật sự ngày nào đó có một tên không có mắt xông vào đây gây chuyện, hãy nghĩ đến một ngàn Nhân Tiên và một trăm Địa Tiên bên trong...

Vào lúc này ở Tiên Giang lục địa.

Lại đang xảy ra một chuyện lớn.

Vô số cao thủ, ngoại tộc đang phát động tấn công Thiên Địa môn.

Vốn đang nghĩ rằng có thể san bằng Thiên Địa môn, một hòa thượng cầm chổi hoành không bước ra.

Vừa nói a di đà phật, các người cầm đao cầm kiếm như vậy là không tốt, lại vừa giết sạch toàn bộ những người tấn công.

Sau một hồi chiến đấu, ngay cả một thi thể hoàn chỉnh cũng không tìm thấy.

Trong đại điện màu đen.

Phía sau bức màn.

Không thể nhìn rõ chân dung của sứ giả, ngay cả giọng nói cũng đang run rẩy.

"Trúng kế rồi, trúng kế rồi, tên này quả nhiên là quá thủ đoạn."

Hắn ta khàn giọng nói.

Ban đầu hắn ta nghe được người trên đảo ở Thiên Địa môn đang chuyển đi với quy mô lớn, vốn tưởng rằng bọn họ biết sợ mà rút lui, từ bỏ nơi này, lúc này hắn ta mới phái người đánh lên đảo, muốn lợi dụng trận pháp để lấy lại vận may.

Nhưng ai biết được.

Đây là một âm mưu động trời.

Là một kế sách giăng ra để gài bẫy bọn họ.

Nhìn thì có vẻ Thiên Địa môn đã trống trải, nhưng thực ra nó đã được bố trí đầy đủ, chỉ đợi bọn họ sa vào.

"Ta đã đánh giá thấp chủ nhân của Thiên Địa môn này rồi"

"Đúng là một kế sách hay!"

Sứ giả khàn giọng nói: "Xem ra người này đã hoàn toàn đối lập với chúng ta, muốn cùng chúng ta đấu trí đấu dũng"

"Sứ giả bớt giận"

Thuộc hạ bên cạnh cung kính nói: "Mặc dù người này đã dùng kế để đánh thắng chúng ta, nhưng trên thực tế cũng không đau không ngứa gì đối với chúng ta, ngược lại chúng ta có thể biết được kẻ địch rất giỏi dùng mưu kế, trong những trận chiến sau này, chúng ta sẽ nâng cao cảnh giác để không bị tổn thất lớn hơn, đó cũng là một chuyện tốt"

"Ngươi nói không sai."

Một giọng nói truyền tới từ phía sau bức màn: "Cứ để cho bọn chúng nhảy nhót một thời gian, đợi sau khi các điểm số mệnh khác tập hợp lại, lại cùng nhau đối phó với bọn chúng lần nữa, đến lúc đó đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, bọn họ có dùng mưu kế gì cũng vô ích"

"Sứ giả cao minh."

"Phải rồi, có tung tích của Diệt Thế không?" Sứ giả lại hỏi.

"Vẫn luôn không có tung tích của Diệt Thế" Thuộc hạ nói: "Nếu không phải hồn đăng của hắn ta vẫn còn, thuộc hạ đã cho rằng hắn ta chết rồi"

"Tên Diệt Thế này rốt cuộc đang bày trò gì thế?" Giọng nói tức giận của sứ giả truyền đến, sau đó ra lệnh: "Tiếp tục đi tìm cho ta."

"Rõ!"

Thiên Địa môn.

Trên một đảo nhỏ cách đó không xa.

Diệt Thế đã ngồi xếp bằng ở đây ròng rã gần một năm.

Trong một năm này, hắn đã rút hơi thở của mình xuống trạng thái giấu kín nhất, sinh khí cũng áp xuống mức nhỏ bé nhất.

Dù sao nơi này cũng gần hang ổ của kẻ thù.

Hắn gánh vác trách nhiệm bảo vệ trận pháp, không thể nào sơ suất được.

Bỗng nhiên.

Hắn mở mắt ra.

Dời tầm mắt sang trận pháp vẫn đang chuyển động, hắn khẽ cau mày lại.

"Chín vị đại nhân vẫn chưa trở lại sao?"

Vừa nói xong, đã phát hiện bên tai truyền đến âm thanh líu ríu.

Vừa nghiêng đầu nhìn.

Mới phát hiện trên vai của hắn, một tổ chim én không biết đã xây lên từ bao giờ, phân do con én nhỏ ị ra dính đầy trên cổ hắn.

Nhưng Diệt Thế không tức giận mà còn vui mừng.

Chim én làm tổ.

Là điểm tốt.

"Điều này cho thấy chín vị đại nhân sắp trở lại rồi?"

Mặt hắn lộ vẻ vui mừng.

Vốn hắn còn hơi nản lòng, trong mắt lại lần nữa lóe lên hy vọng.

"Chờ tiếp"

Đôi mắt lóe lên vẻ kiên định, tay nắm chặt thành nắm đấm.